Phượng Kinh Thiên
Chương 304 : Hai tỷ muội cố thị (2)
Ngày đăng: 13:57 30/04/20
Cố lão phu nhân nhẹ vỗ vào tay nàng, trong đôi mắt ngân ngấn lệ. Bà biết bản thân làm như vậy là có lỗi với đứa con gái chịu khổ kia, nhưng nếu như thân thể của Hoài vương khỏe mạnh, sao bà lại phải đưa ra lựa chọn như vậy chứ?
Hai bà cháu ôm nhau khóc một hồi lâu mới bình thường lại, Cố Y1Y lấy lại sự bình tĩnh, nghĩ đến ý tứ sâu xa mà tổ mẫu vừa để lộ ra, trong lòng khẽ động, nhẹ giọng hỏi: “Tổ mẫu, vừa nãy người nói cơ hội thích hợp là?”
Cố lão phu nhân không trả lời thẳng câu hỏi của nàng, chỉ nói: “Ngày mai con sẽ biết, còn giờ thì quay về phòng nghỉ ngơi một chút đi. Sáng8ngày mai sẽ khởi hành lên đến Kinh thành, chăm sóc bản thân cho tốt, có chuyện gì không giải quyết được thì tìm ca ca của con.”
Cố Y Y gật gật đầu: “Con biết rồi, tổ mẫu.”
Cố lão phu nhân lại nói: “Còn nữa, ta để cho An An cùng con lên Kinh, hai tỷ muội các con cũng có người chăm sóc lẫn nhau.”
“An An2cũng... Vâng, Y Y hiểu rồi, Y Y sẽ không phụ khổ tâm của tổ mẫu đâu.” Cố Y Y hiểu ra, quỳ xuống tạ ơn.
Cố lão phu nhân vỗ vỗ tay nàng, sau đó mới rời đi.
Cố Y Y quay đầu nhìn Cố lão phu nhân được nô bộc dìu đi, hai mắt ươn ướt. Nàng biết bản thân thật sự rất may mắn, mặc dù4từ nhỏ đã được nuôi lớn ở nhà chính, tình cảm với cha nương có chút nhạt nhòa, nhưng tổ phụ và tổ mẫu lại yêu thương nàng thật lòng.
…
Sáng sớm ở thư phòng Cố gia, ánh mắt Nguyên Vô Ưu lướt qua hai cha con Cố lão hầu gia và Cố Tam gia: “Ý của Cố Tam gia là muốn cho Cố Lục tiểu thư và Cố Bát tiểu thư cùng vào Kinh với Vô Ưu?”
Tuy rằng là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại không chút bất ngờ, điều này khiến cho Cố Tam gia phải đánh giá lại nàng một lần nữa.
Cố lão Cố Tam gia vuốt râu gật đầu: “Hành trình của công chúa tuy rằng bí mật, nhưng càng đi về gần Kinh thành, thì sẽ càng không dễ giữ bí mật được nữa, nếu như người ẩn nấp trong đoàn xe của Cố gia, ngược lại có thể che giấu tai mắt của người khác đôi chút.”
“Hầu gia lo lắng rất phải.” Nguyên Vô Ưu cười nhẹ lên tiếng.
Nguyên Vô Ưu vén màn lên liếc nhìn người đánh xe phía trước một cái, âm thầm cười, lầm bầm nói: “Tiểu Đào Tử, phụ vương đại nhân có bất ngờ không nhỉ?”
Khóe miệng Đào Dao đang đánh xe phía trước co rút. Ông nghĩ vương gia không những là sẽ không bất ngờ, mà e là sẽ rất đau đầu đi!
Nữ nhi của Cố gia này không cần so với nữ tử khác, chỉ dựa vào mặt mũi của thái phi, vương gia cũng sẽ không quá lạnh lùng với họ, nhưng muốn được vương gia đối xử thân thiện, e là cũng rất khó.
“Sau khi về phủ, vương phủ sẽ bắt đầu trở nên náo nhiệt hơn. Ngươi nói xem, bản công chúa có cần phải chuyên tâm nghiên cứu để lựa chọn một mẫu phi hay không?” Nguyên Vô Ưu vuốt vuốt cằm như đang tự nói chuyện một mình.
Đào Dao nghe thấy lời lẩm bẩm trong xe, khẽ nhíu chặt mày. Tuy rằng lời này của công chúa là nửa thật nửa giả, nhưng hắn cũng biết nếu như công chúa thật sự có thể thuyết phục được vương gia lấy thê tử sinh con, đây đúng là một chuyện vô cùng tốt.
Dù sao, nếu như vương gia thật sự có con cháu, vậy thì cơ hội thành công sẽ càng lớn hơn. Hơn nữa, những người ủng hộ vương gia cũng sẽ hạ quyết tâm, cho dù đến lúc có xung đột trực diện với hoàng đế, nếu có được sự ủng hộ của bách quan trong triều và người của tông đường thì cũng không quá khó khăn.
Chỉ là...
“Công chúa sẽ khuyên như vương gia sao?” Tuy rằng ông cũng rất mong vương gia sẽ có con cháu, nhưng ông cũng biết rõ vương gia sẽ không đồng ý làm như vậy. Nếu như công chúa cố chấp khuyên như vương gia, có lẽ vương gia sẽ đồng ý, nhưng mà... vương gia sẽ không vui vẻ.
Sự hứng thú trên mặt Nguyên Vô Ưu biến mất không ít, nhàn nhạt nói: “Sẽ không.”
Đào Dao kinh ngạc quay đầu. Cách một tấm mành, ông không thể thấy rõ được biểu cảm của công chúa, nhưng ông nhận ra được sự nghiêm túc trong giọng nói của nàng. Ông rất muốn hỏi vì sao, nhưng lại suy nghĩ đến thân phận của mình nên không dám hỏi.
Hồi lâu, trong xe ngựa vang lên một tiếng thở dài nhè nhẹ: “Chúng ta chỉ là không muốn phụ một kiếp này, còn những gánh nặng bên ngoài kia, ta và người đều không thể gánh nổi.”
Thời khắc này, Đào Dao đột nhiên muốn rơi lệ, vì vương gia, cũng là vì công chúa.