Phượng Kinh Thiên
Chương 423 : Ghi hận trong lòng
Ngày đăng: 13:59 30/04/20
Khi Vũ Văn Tranh biết được tổng quản của Tỉnh Vương Phủ tự mình đến mời hắn đến phủ, nói rằng Tĩnh vương gia muốn gặp hắn, tuy ngoài mặt hắn không thể hiện gì, nhưng trong lòng lại có chút
nghi hoặc, bởi vì hắn vừa mới gặp1Tĩnh vương hôm qua, Tỉnh vương còn nói hôm nay phải rời thành đến huyện Lâm để uống rượu mừng của quân vương mà. Vũ Văn Tranh híp mắt lại, lẽ nào là Linh Chi quận chúa muốn gặp hắn?
Tuy trong lòng có nghi ngờ, nhưng hắn vẫn8đúng hẹn mà đến. Vừa bước vào đại sảnh của Tỉnh Vương Phủ, Vũ Văn Tranh đã thấy Tỉnh vương phi đang dõi theo hắn với vẻ mặt không vui.
Mà khi Vũ Văn Tranh rời khỏi Tỉnh Vương Phủ, sắc mặt của hắn cũng có chút ngưng trọng.
Tuy2Tĩnh vương phi chưa nói rõ ra, nhưng dĩ nhiên hắn cũng hiểu được ẩn ý trong đó. Nghĩ đến chuyện Nguyên Linh Chi có khả năng đã mang thai con nối dõi của hắn, Vũ Văn Tranh không những không cảm thấy vui mừng, trái lại trong4lòng còn có chút buồn rầu.
Không phải hắn không muốn có con nối dõi, mà là lo lắng đến tình cảnh trước mắt. Nếu Nguyên Linh Chi thực sự có thai, vậy đứa con này nghiễm nhiên sẽ là đích trưởng nữ hoặc đích trưởng tử của hắn. Nhưng nó lại đến hơi sớm, bởi chưa kết hôn mà đánh mất trinh tiết đã khiến cho thân phận quý nữ của Nguyễn Linh Chi có tì vết. Nếu bây giờ thêm chuyện chưa cưới mà sinh con, không chỉ mình nàng bị người đời phỉ nhổ, điều quan trọng là sẽ khiến đích trưởng tử của hắn cũng mang theo vết nhơ khó mà rửa sạch suốt cả đời.
Ý của Tĩnh vương phi không gì khác ngoài việc muốn hắn mau chóng cưới Nguyên Linh Chi làm vợ. Mà chuyện đã đến nước này, hắn cũng thực sự phải nhanh chóng lấy nàng mới được.
Ba ngày sau, Tĩnh Vương Phủ và Vũ Văn Phủ đã xác định ngày lành để đại hôn. Sau khi tính toán thì hiện giờ cách ngày đại hôn còn không quá nửa tháng nữa, thế nên cũng khiến cả hai nhà bận rộn đến mức xoay vòng vòng. Đối với ngày đại hôn, Nguyên Linh Chi chỉ trầm mặc không nói. Vì nàng biết ở thời đại này, chưa cưới mà sinh con sẽ bị ngâm lồng heo, nên kế hoạch hiện giờ chỉ có thể là nhanh chóng kết hôn để che mắt người đời, đến lúc sinh thì có thể tuyên bố với bên ngoài rằng nàng sinh non.
Nhưng điều khiến nàng hộc máu là, đợi đến khi hai nhà lo lắng không yên, bận rộn xong hết thảy những nghi lễ cần thiết, và cũng đã gửi thiệp mời đi hết rồi, thì dì cả đến trễ hơn mười ngày của nàng bỗng nhiên lại xuất hiện, khiến nàng muôn phần ngạc nhiên cùng vui mừng, lại bứt rứt đến mức đau gan.
Khi được biết dì cả của Nguyên Linh Chi lại đến, Tĩnh vương phi còn vui mừng hơn cả nàng. Bà gióng trống khua chiêng mời tháiy vào phủ bắt mạch cho Nguyên Linh Chi, thuận tiện bồi bổ sức khỏe cho nàng, để sau khi thành thân thì Linh Chi sớm sinh được đích tử.
Thái y cũng đã thấy nhiều người như thế nên không lấy làm lạ trước tâm tư của Tĩnh vương phi, mà nghiêm túc kê đơn thuốc cho Nguyên Linh Chi bồi bổ sức khỏe.
Vì vậy, việc cấp bách của nàng bây giờ là phải làm thế nào để chinh phục Vũ Văn Tranh, tiện đà nắm giữ hắn trong lòng bàn tay?
Vũ Văn Tranh là thương nhân, hắn không hề thiếu tiền tài, thứ hắn thiếu là một người vợ có thân phận cao quý lại có thể trợ giúp hắn một tay, để gia tộc Vũ Văn trở thành quý tộc.
Ai nấy đều nói Vô Ưu công chúa tôn vinh vô hạn, nhưng theo Nguyên Linh Chi thấy, Vô Ưu công chúa chẳng qua cũng chỉ là quân cờ cao cấp mà thôi, kết thân với nàng ta quả thực có thể đạt được một chút lợi nhỏ trước mắt, nhưng cũng chỉ là lợi nhỏ.
Tuy hoàng đế vẫn chưa đến bảy tám chục tuổi, nhưng các hoàng tử đều đã lớn rồi. Bây giờ, nước Đại Nguyên lại có nội chiến, nếu nhất thời không tiêu diệt được phản quân, nói không chừng với phong cách làm việc ngông cuồng tự đại, duy ngã độc tôn* của hoàng đế, ông ta sẽ tự mình ngự giá thân chinh để chứng tỏ sự anh minh thần võ của bản thân.
(*) Duy ngã độc tôn: có nguồn gốc từ câu nói của Phật: Thiên thượng Thiên hạ duy ngã độc tôn, thường được hiểu với nghĩa thông thường là: Trên trời, dưới trời, chỉ có một mình ta là tôn kính nhất.
Mà trò ngự giá thân chinh thì nguy hiểm vô cùng, chỉ cần bất cẩn một chút là có thể chết ở bên ngoài, đến lúc đó hoàng tử đăng cơ... Mà cho dù hoàng để không chết thì theo nàng thấy, đầu tư lâu dài từ bây giờ cũng rất cần thiết. Lã Bất Vi nhờ đầu cơ kiếm lợi mà cuối cùng có được quyền lực khuynh đảo thiên hạ, Vũ Văn Tranh cũng có thể làm được như vậy. Dĩ nhiên, có nàng ở đây, nàng tuyệt đối sẽ không để Vũ Văn Tranh rơi vào kết cục như Lã Bất Vi, nhưng tiền đề là hắn phải một lòng một dạ với nàng... “Quận chúa, vương phi đưa món canh hạt sen ngân nhĩ mà người thích uống nhất đến.”
Nguyên Linh Chi đang suy nghĩ hết sức đắc ý thì thị nữ thiếp thân của nàng đưa canh đến. Sau khi nghĩ thông suốt về phương hướng cơ bản mình cần phải đi, tâm trạng của Nguyên Linh Chi rất vui vẻ, cũng có hứng ăn uống, nàng bèn nhận lấy canh, thanh nhã khuấy đều rồi đưa vào miệng.
Lúc này đây, Nguyên Linh Chi không biết rằng, nàng thực sự đã đánh giá quá thấp nỗi hận của Phương Trinh Ngọc đối với nàng, cũng xem thường thủ đoạn trả thù của nữ tử thời xưa. Chén canh hạt sen ngân nhĩ nàng đang từng muỗng, từng muỗng uống vào bây giờ đã trộn lẫn nỗi hận thấu xương của Phương Trinh Ngọc.
Khi biết được tin Nguyên Linh Chi uống hết chén canh hạt sen ngân nhĩ kia, Phương Trinh Ngọc siết chặt bình thuốc trong tay, trên mặt nàng hiện lên sự điên cuồng sau khi đạt được mục đích. Nguyên Linh Chi, nàng ta tưởng rằng được gả cho Vũ Văn công tử như mong muốn là thắng rồi sao? Không, nàng ta sẽ không thắng được, bởi vì cả đời này, nàng ta không thể có được con của Vũ Văn công tử. Mà một chủ mẫu không có con cái, dù cho thân phận của nàng ta cao quý thì lại thế nào?
Mà mối thù giữa Nguyên Linh Chi và nàng còn chưa xong đâu.