Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 1013 : Linh Ương thất tháp 5
Ngày đăng: 01:35 22/04/20
Cánh hoa còn chưa hoàn toàn phóng lớn ra, nhưng lại lặng yên không một tiếng động bay về phía Băng Linh Huyễn Điểu.
Song, làm hắn thật không ngờ chính là Nguyệt Dạ chạy vào tam giác trận chỗ sáu tòa thì bóng dáng đột nhiên tiêu thất, mà Băng Linh Huyễn Điểu phát ra băng tuyết khổng lồ theo sát cũng biến mất trước mặt Yểm.
Hoa hồng bay múa giữa trời tuyết nhưng lại bình yên vô sự bay vào, đánh trên tòa tháp, lập tức bị bật ngược ra, từng đóa hoa mở rộng.
Yểm ngây dại.
Đời này gặp phải vô số chuyện quái dị, nhưng lại chưa bao giờ khiếp sợ như thế!
"Tiểu nha đầu" Hắn thì thào hô một tiếng, bóng dáng đột nhiên bay qua, nhưng bị bật ra giống hoa hồng, mà Nguyệt Dạ cùng Băng Linh Huyễn Điểu đi vào trong tam giác trận của sáu tòa tháp mà không thấy bóng dáng!
Điều này sao có thể? Không nói đến Nguyệt Dạ, Băng Linh Huyễn Điểu thật lớn như thế, nếu sử dụng ảo thuật ẩn tàng thân thể cũng không thể thoát được ánh mắt của hắn!
Nhưng chung quanh bình tĩnh! ngay cả bông tuyết rơi xuống cũng gây tiếng động bên tai!
Trên bầu trời bông tuyết bay lả tả, nhưng lại không gặp bóng dáng của nàng!
"Nguyệt Dạ!" Yểm hô to một tiếng, tiếng kêu vừa dứt, cả tòa Học Viện Linh Ương đều chấn động, bảy tòa tháp lay động rung động, tựa hồ muốn khuynh đảo.
Nơi này phát sinh dị biến, mấy vị trưởng lão trong Học Viện Linh Ương tự nhiên cảm ứng được trước tiên. Tiếng kêu của Yểm vừa ra, liền nhìn thấy phía trước bóng dáng trắng xuất hiện, chỉ chốc lát, Thương Hà Viện Trưởng đã xuất hiện bên ngoài tam giác trận.
Chòm râu hoa râm tung bay trong gió, tiên phong đạo cốt, tựa như tiên giáng trần, hắn vuốt chòm râu liếc nhìn tam giác trận, nhưng lại đột nhiên nhìn thấy thân ảnh yêu hồng, đóa hoa hồng vây quanh hắn nở rộ, héo tàn, rồi lại nở rộ
Tay trái ô hồng chậm rãi mở ra, đáy mắt Yểm quỷ dị yêu hồng, hắn chậm rãi nâng mắt, tà khí đầy hai mắt, lạnh lùng nhìn Thương Hà Viện Trưởng.
Thương Hà Viện Trưởng hô hấp đột nhiên bị kiềm hãm, suýt ngã khỏi lưng triệu hồi thú, bay nhanh lui về phía sau một khoảng cách lớn, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen, cảnh giác nhìn Yểm:"Là ngươi! Ngươi lại xuất hiện!"
"Nàng đi đâu?" trong tay Yểm ô hồng nhẹ nhàng xoay tròn, vô số hoa bay đánh về phía Thương Hà Viện Trưởng.
Thương Hà Viện Trưởng cực kỳ hoảng sợ, vội vàng bố trí mấy kết giới xung quanh.
Nhưng yêu hồng hoa lại như trêu chọc hắn, bay đến gần hắn phụ cận một thước thì ngừng lại, chỉ lượn vòng trong đám tuyết, từng đợt mùi thơm phát ra từ cánh hoa.
"Ta muốn giết ngươi thì chỉ như nghiền chết một con kiến mà thôi." Yểm lạnh lùng mở miệng,"Nói nàng ở đâu, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!"
"Ngươi nói ai?" Thương Hà Viện Trưởng hung hăng nuốt nước miếng, rốt cuộc là người nhiều tuổi trải qua sóng to gió lớn, tự nhiên trấn định hơn so với người bình thường.
Nhưng đối mặt với ma thú cường đại năm đó nhiệt náo thiên hạ đại loạn, mạnh mẽ giả bình tĩnh cũng không chịu nổi một kích.
"Vừa rồi lúc người của ta vào tam giác trận liền biến mất!"
Yểm hung ác trừng mắt nhìn hắn, lão đầu thương hà nếu dám nói một chữ linh tĩnh, hôm nay nhất định sẽ khiến lão nhân này chết không có chỗ chôn!
Nghe vậy, Thương Hà Viện Trưởng cũng cực kỳ hoảng sợ, thoạt nhìn còn muốn khiếp sợ vài phần so với Yểm.
Hắn vội vàng bóp tay tính toán, trên mặt vẻ mặt vừa khiếp sợ, vừa lại mừng rỡ, vừa lại không yên.
Thương Hà Viện Trưởng đã sớm muốn nhìn thấy người có thể mở Trận Pháp của Bảy tòa tháp xem là hạng người gì, bởi vậy nghe Yểm nói liền theo bản năng đi nhìn về phía sau. Nhưng phía sau Yểm ngoài các tấm bia đá san sát thì chẳng có một ai.
Ánh mắt kéo trở về, nhìn Yểm nhàn nhã vỗ về tiểu hồ ly trong lòng, vừa rồi bước vào hình như không có con hồ ly này.
Chẳng lẽ...?!
"chẳng lẽ là tiểu súc sinh này có thể phá giải Trận Pháp của Bảy tòa tháp chí bảo của Nước Nam Dực ta?" Thương Hà Viện Trưởng thất thanh nói, không thể duy trì nổi phong độ trăm năm tu vi.
Nghe hắn nhẹ xưng hô khinh miệt như thế, Yểm hừ lạnh một tiếng: "Mở miệng là súc sinh, những Lão bất tử các ngươi hơn trăm năm nghiên cứu lại không bằng tiểu súc sinh, có bản lĩnh gì nói chuyện ở đây?"
Bị hắn độp một câu, Thương Hà Viện Trưởng cũng hiểu lời nói vừa rồi không đúng mực, nên giật mình vội vàng cười bồi tội.
"Linh vật này không biết là thần thánh phương nào? Yểm các hạ tiện thể cho lão phu xem một cái không?" Thương Hà Viện Trưởng cẩn thận hỏi, người trước mắt này không thể tùy tiện trêu chọc a.
"Không tiện!" Yểm không hiểu cái gì là thông tình đạt lý, những lão nhân này khiến hắn mất hứng, hắn đương nhiên cũng không để bọn họ cao hứng.
Huống chi hắn thích tiểu hồ ly này như thế, sao có thể cho những lão đầu tùy ý đụng vào?
Ôm tiểu hồ ly xoay người đi ra cửa.
Hắn căn bản chẳng thèm ngó tới vô số công pháp tinh Diệu Cao thâm trong Cung Vạn Thú.
Thương Hà Viện Trưởng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của hắn, thở dài tiếc hận, đồng thời trong lòng âm thầm đoán: linh thú tiểu hồ ly cấp 1 kia tuyệt đối không phải linh thú bình thường!
Có thể mở ra Trận Pháp của Bảy tòa tháp đã đủ chứng minh năng lực bất phàm của nó!
Chắc là thần thú cường đại nào đó có pháp thuật ẩn tàng hơi thở mới có thể khiến người ta tưởng lầm là linh thú cấp 1 đi!
Nói như vậy, muốn bắt tiểu hồ ly lại có lẽ càng phiền toái hơn.
Cũng không phải Thương Hà Viện Trưởng lòng tham không đáy muốn đạt thần thú cường đại, nhưng Trận Pháp của Bảy tòa tháp mặc dù mở ra, nhưng không phải có thể mặc bọn hắn mang đi. Loại công pháp này nếu như không có người mang khế ước làm trung gian, bọn họ không có cách nào tìm hiểu sâu hơn.
Trận Pháp của Bảy tòa tháp đúng là chí bảo cả Nước Nam Dực, các đời đế vương đều hạ lệnh bảo vệ chu đáo, hơn nữa hạ lệnh tìm kiếm người mang khế ước có thể mở ra trận pháp. Đã qua trăm năm rốt cuộc người đó đã xuất hiện.
Ý trời như thế, trời cao cũng muốn Nước Nam Dực đứng trên đỉnh đại lục a!
Chuyện này phải nhanh bẩm báo cho bệ hạ, có bệ hạ ra mặt, tự nhiên có tác dụng hơn bọn họ nhiều.
"Viện trưởng, Trận Pháp của Bảy tòa tháp mở ra, đối với Nước Nam Dực ta thật sự như hổ thêm cánh a!" Xa xa mấy vị trưởng lão lớn tiếng lại nói tiếp.
Nam Cung trưởng lão hoán đổi hình ảnh tiến tới, thấp giọng nói:"Tìm được người mang khế ước rồi chứ?"
"Chuyện này đi ra ngoài bàn tiếp." sắc mặt Thương Hà Viện Trưởng nghĩ đến Yểm mà ngưng trọng, thật đúng là nhân vật vạn phần khó giải quyết a!
**** Bắc Nguyệt hoàng triều ******