Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 1064 : Không phá thì không xây 4
Ngày đăng: 01:36 22/04/20
Nàng thản nhiên tựa vào vai Phong Liên Dực mỉm cười.
"Ngươi không sợ quỷ chứ?" Ngay lúc này, nàng thậm chí có tâm tình đùa giỡn.
Không biết là nội tâm quá cường đại, hay là cố ý giả vờ kiên cường.
"Ta không sợ, không biết những lão gia hỏa ở Nước Bắc Diệu có sợ hay không." Phong Liên Dực cũng thấp giọng phụ họa.
"Vậy phải làm thế nào?"
"Dù sao ta không là vua, bọn họ có sợ hay không cũng chẳng sao."
Hai người cùng cười rộ lên.
"Lúc này đừng nói nhảm nhiều như vậy chứ!" Trong giọng nói Yểm lạnh lùng mang theo vị chua xót.
Nguyệt Dạ hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên, vẻ mặt dễ dàng: "Hiện tại......"
Mới vừa nói ra hai chữ, đôi mắt màu lam lạnh đột nhiên trợn to, dường như đồng thời ánh sáng đỏ vươn tay, gắt gao tóm được thắt lưng nàng, dùng sức kéo!
"Nguyệt!" Phong Liên Dực kinh hãi, trên tay không còn nàng. Nàng bị kéo vào trong ánh sáng hồng chói mắt!
Hắn không do dự lập tức vào theo, trong nháy mắt một thân tuyết trắng bị màu đỏ vô ngần bao phủ.
Biến cố này tới quá đột ngột, lúc Yểm kịp phản ứng đã sớm không còn bóng dán của Nguyệt Dạ cùng Phong Liên Dực.
"Đáng chết!" Thấp giọng mắng một tiếng, thoáng cái trên mặt yêu nghiệt toàn là sát khí, đáy mắt chợt lóe sắc đỏ, bóng dáng biến mất tại chỗ.
Ánh sáng hồng so với dây thừng huyền kim còn cứng hơn, gắt gao ghìm eo bụng khiến người ta không thở nổi.
Nguyệt Dạ đã sớm lấy Tuyết Ảnh Chiến Đao ra, hung hăng chém ánh sáng đỏ. Nhưng nó không biết đau vẫn kéo nàng đi thật lâu về phía trước mới bị nàng chặt bỏ.
Thoát khỏi ánh sáng đỏ trói buộc, thân thể Nguyệt Dạ trượt trên mặt đất thật xa mới dứng lại.
Ngẩng đầu lên nhìn, chính mình ở bên cạnh Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh, không ngờ vừa rồi bị kéo lâu như vậy mà chỉ đi vài bước ngắn ngủn mà thôi.
Giờ phút này trong Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh vẫn lóe ra ánh sáng đỏ, nàng chậm rãi đứng lên, ánh sáng đỏ xung quanh cũng không ngăn cản.
Nàng vươn tay, lấy lực linh hồn xem xét tình huống trong đỉnh.
"Như thế nào sẽ......" Nàng thì thào nói, không dám tin cẩn thận nhìn lần nữa.
Cho nên vẫn có chút lo lắng nha đầu kia a!
"Ta muốn tìm nơi an toàn dựng lại linh thể, phiền ngươi giúp ta coi chừng." Nguyệt Dạ đã gọi Băng Linh Huyễn Điểu cùng Nến Đỏ trở lại đây.
Trong Thành Lâm Hoài, chỗ an toàn nhất chỉ có Biệt Nguyệt Sơn Trang, Hiên Viên Vấn Thiên lưu lại kết giới cường đại, tin tưởng không ai có thể xông tới.
"Cái này không thành vấn đề!" Lôi Nộ khoanh tay nói, hắn rất muốn xem nha đầu này có thể lập ra bao nhiêu kỳ tích.
Xem ra quy tắc vận hành trên thế giới này, rất nhanh sẽ bị nha đầu trẻ tuổi này phá vỡ a!
Khống chế Băng Linh Huyễn Điểu bay qua Thành Lâm Hoài.
Bị thiên biến kinh động, không biết là đâu trong thành vốn không một tiếng động, nhưng giờ phút này rất nhiều người cũng đốt đèn lên.
Không ít dân chúng đi ra khỏi nhà, già trẻ lớn bé cùng nhau chỉ chỉ bầu trời quỷ dị.
Kỵ binh đen tuần tra ngẩng đầu nhìn bầu trời, lập tức truyền tin tức vào trong cung.
Trời sinh dị biến, quỷ dị không hiểu, xem ra có đại sự sắp xảy ra!
Nguyệt Dạ mím môi, nhìn hết thảy trong thành, không nói được một lời, sau đó, trong bóng đêm con ngươi màu lam như ẩn như hiện lại càng ngày càng kiên định.
"Chủ nhân, đúng là Quân Ly nhập ma..."
Nhìn bầu trời biến dị, sắc mặt Nến Đỏ cũng tái nhợt thấp giọng nói, trong lòng sợ hãi hơn bất kỳ ai.
Bởi vì nàng đã từng thấy Yểm sau khi nhập ma mang đến tai nạn khủng bố như thế nào.
Ma tính của Quân Ly dường như quá nặng, không biết vì sao trong lòng Nến Đỏ lần đầu tiên xuất hiện cảm giác bất an cùng sợ hãi.
Năm đó Yểm, chỉ là tà ác, lực phá hoại rất mạnh!
Mà Quân Ly hôm nay loáng thoáng có cảm giác âm trầm thấu tận xương tủy.
Nàng cảm giác hết thảy cũng không dám nói với Nguyệt Dạ.
Việc cấp bách là Nguyệt Dạ có thể dựng lại linh thể, nếu không, Quân Ly còn không có diệt, kế tiếp chính nàng sẽ nhập ma.
Mà Nguyệt Dạ cũng bất cứ lúc nào cũng trấn định, trên mặt thanh lệ không hề nhìn thấy bối rối, hết thảy đều bình tĩnh như ở trong lòng bàn tay!