Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 1066 : Dựng lại Linh thể 2

Ngày đăng: 01:36 22/04/20


"Ngươi yếu đi."



Trong gió bão có giọng nói trầm thấp vang lên, lạnh lùng thấu xương.



"Đó là vì ta không muốn đánh với ngươi!" Yểm miễn cưỡng nói.



"Ngươi cam nguyện để hắc thủy cấm lao chuyển hóa thành Bùa phong ấn thú, tiêu ma lệ khí của ngươi." Quân Ly nồng đậm trào phúng.



Yểm khinh thường hừ lạnh: "Ta thích! Thế nào?"



"Ngươi nói như vậy chứng tỏ ngày sau muốn đối địch với ta?"



"Nếu ngươi dám làm thương tổn Hoàng Bắc Nguyệt, Bổn đại nhân không ngại cho ngươi mở mắt ra."



"Cuồng vọng!" Quân Ly lạnh lùng nói.



Yểm cười ha ha, sau một lát lạnh mắt nhìn về một vị trí bên bờ vách núi "Quân Ly, ngươi trước đây dám nói chuyện với ta như vậy sao?".



"Đáng tiếc ngươi đã không phải ngươi của ngày trước, ta cũng không phải là ta của ngày xưa!"



"Xem ra không thể cứu ngươi." Yểm thở dài.



"Từ trước ta không biết, hóa ra sau khi nhập ma lại thoải mái như thế, trước ta không nên đau khổ kiềm nén, ngược lại làm mất đi khao khát của chính mình."



Trong sát cảnh không có giọng nói của Quân Ly, nhưng Yểm biết, bên vách núi kia nhất định có hắn!



Ngón tay vừa động, lưỡi hái thật lớn đột nhiên xuất hiện trong tay, trên thân đao màu đỏ hiện lên sắc lạnh khát máu.



Lưỡi hái giống như trăng rằm trên bầu trời, trong nháy mắt đánh ra, tốc độ mắt thường không nhìn thấy, chỉ nghe tiếng ầm ầm vỡ vụn, vách núi liền bị lột bỏ một mảng!



Bụi đất bay lên, lưỡi hái quay lại tay Yểm, vẻ mặt hắn rất khó coi.



"Ha ha," Quân Ly lạnh lùng cười ra tiếng, "Yểm, ta vừa rồi đã nói, ngươi yếu đi."



Trong lúc cao thủ so chiêu, thường thường không cần chiêu thức hoa lệ đánh nhau hồi lâu, đôi khi chỉ cần một chiêu có thể phân thắng bại.



Bởi vì bọn họ không so sức mạnh cùng chiêu thức, mà là......khí thế!


Ngón tay kết ấn, động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động, không hề bối rối.



Bước đầu tiên khẩn yếu, nàng thường thường tỉnh táo.



Động tác kết ấn dựa theo trên phương thuốc Hiên Viên Cẩn để lại, đã yên lặng ở trong lòng luyện tập qua vô số lần.



Nàng nhắm mắt lại, thần thức trở lại trong phong ấn, ngẩng đầu nhìn Vạn Thú Vô Cương trong hư không.



"Bắt đầu rồi." Nàng sâu kín nói.



Tựa hồ cảm nhận trong giọng nói kiên định cùng khát vọng sống của nàng, Vạn Thú Vô Cương đáp lại, vô số hắc khí nồng nặc chui ra khỏi phong ấn, trong nháy mắt bao vây Thất Phá Đan.



Nguyệt Dạ nhếch khóe môi, hợp tác nhiều năm như vậy, Vạn Thú Vô Cương cũng hiểu được tâm tư của nàng.



Trong lúc đó mỉm cười, hình thể loài người đột nhiên biến mất, biến thành tiểu hồ ly tuyết trắng, cuộn thành một vòng nằm trên mặt đất.



Nàng đột nhiên biến mất khiến Nến Đỏ hoảng sợ, đợi nhìn thấy nguyên khí Vạn Thú Vô Cương vẫn bao vây Thất Phá Đan mới đè xuống lo lắng trong lòng, yên lặng nhìn nhất cử nhất động của tiểu hồ ly.



Trong hắc khí nồng nặc quay cuồng, Thất Phá Đan màu vàng chói mắt không thể che giấu được.



Hắc khí như là một đôi tay linh hoạt, chậm rãi bóc đồ đằng bề ngoài đan dược đi, lộ ra mặt ngoài nhẵn bóng không có cực nhỏ hỗn tạp.



Hắc khí quẩn quanh trước hai mắt màu lam lạnh của tiểu hồ ly, chỉ thấy nó lười biếng mở mắt, trong nháy mắt, ánh sáng màu vàng liền theo hắc khí chậm rãi chảy vào ánh mắt của nó.



Mà lúc này, Nguyệt Dạ đang ở trong phong ấn hắc ám cũng đột nhiên mở hai mắt ra.



Ánh sáng màu vàng chói mắt dũng mãnh đi vào, nàng tiềm thức giơ tay ngăn trở trước mắt, lập tức, nàng liền nhìn thấy mọi thứ trong trong phong ấn nhỏ hẹp.



Tứ phía trên vách tường dán đầy lá bùa, lá bùa có ký hiệu phức tạp, tất cả đều dùng máu tươi viết thành.



Cho dù không ai nói cho nàng, nàng cũng biết máu tươi này nhất định là của Hiên Viên Vấn Thiên.



Hắn lúc ấy là dưới tình huống nào mà lấy máu mình viết ra nhiều lá bùa như vậy, hắn lưu một đường lui cho mình hay...... chuẩn bị cho đứa con mà hắn chưa bao giờ nhìn thấy.



Khi đó hắn đã biết trước sau này con đường của Hoàng Bắc Nguyệt sẽ không bằng phẳng, bởi vì nguyên nhân là con của Hiên Viên Vấn Thiên cùng Huệ Văn trưởng công chúa, cho nên chung quanh hắn đều là kẻ địch.



Vì vậy hắn mới từng bước tính toán, vì nàng mà để lại một chỗ cư trú cuối cùng.