Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 1068 : Dựng lại Linh thể 4

Ngày đăng: 01:36 22/04/20


"Tiểu tử thúi! Đỡ Bổn vương qua!" Lôi Nộ hét.



Lộc Nhai nói: "Ta không đỡ, Lôi Vương đại nhân nếu tự mình đi qua thì tốt."



"Tiểu tử thúi, ngươi phản sao?!" Lôi Nộ cũng không ngờ người luôn luôn ôn hòa lại làm trái lời hắn, bởi vậy nhất thời khiếp sợ, nói chuyện cũng run rẩy.



"Đại nhân, thân là Đại Tế Ti ở Tư U Cảnh, ta và ngươi đúng là cùng ngồi cùng ăn, chỗ nào phản hay không phản?" Lộc Nhai thản nhiên nói, biết Quân Ly đi, nơi này tạm thời an toàn liền chậm rãi đi tới sau rừng cây.



Thạch thú thật lớn đứng sững trước mắt hắn, mở ra hai cánh, tựa hồ tùy thời đều sống lại công kích hắn.



Nhưng Lộc Nhai biết, trong thạch thú đã sớm không có linh hồn, chẳng qua là một khối thể xác bị phong ấn tại chỗ này mà thôi.



Bởi vậy hắn không chút sợ hãi vượt qua thạch thú, quả nhiên đối diện là một con hổ toàn thân màu vàng nhe răng, mắt hổ hung ác trừng mắt nhìn hắn.



Mà sau con hổ, một cô gái dựa lưng vào thạch thú, trong lòng che chở một vật nhỏ màu vàng nhạt.



Vừa rồi kịch chiến bên ngoài rõ ràng hù dọa ba người này ngây ngẩn, lúc này thấy hắn xuất hiện, con hổ gầm nhẹ một tiếng.



Lộc Nhai sửng sốt, trên gương mặt tái nhợt hiện lên vẻ tươi cười: "Xích Kim Thánh Hổ, thần thú cấp bốn, nếu hoàn toàn trưởng thành thì có chút khó giải quyết."



Trong ánh mắt dài nhỏ hiện ra tia cười lạnh, dưới y bào màu xám, một cánh tay thon dài tái nhợt gầy yếu vươn ra, ngón tay linh hoạt chuyển động, lôi hỏa đột nhiên lao tới, đánh thân thể Tiểu Hổ sang một bên!



Nhìn hắn vừa ra tay đã lợi hại như thế, cô gái kia ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ.



Đồng thời có thuộc tính lôi cùng thuộc tính hỏa? Trên Đại lục Tạp Nhĩ Tháp, trừ Mặc Liên thì đây là lần đầu tiên gặp người có hai loại thuộc tính!



Đương nhiên, trừ Hoàng Bắc Nguyệt lợi dụng Vạn Thú Vô Cương điều khiển năm loại nguyên khí.



Cô gái này là A Lệ Nhã, nhìn thấy người này ra tay đã biết không phải tầm thường, lập tức ôm chặt Chi Chi trong lòng xoay người bỏ chạy.



"Nha đầu ngây thơ." Lộc Nhai lạnh lùng cười, bóng người thoáng cái sải bước, từ phía sau hung hăng bắt được bả vai A Lệ Nhã!



Cô gái kêu một tiếng đau đớn, cuối cùng không thể không dừng lại, không có biện cách chạy trốn.



Lộc Nhai với tay đang muốn bắt Chi Chi trong lòng nàng, đột nhiên nhìn thấy cái râu màu xanh biếc trên đầu Chức Mộng Thú run run.



Hắn biến sắc, nhưng không lui lại, chỉ giương áo choàng màu xám lên, che trước mắt.



Mặc dù hắn động tác rất nhanh, nhưng vẫn cảm giác trong đầu choáng váng, trời đất nghiêng ngả khó chịu.



Trong lòng âm thầm nói: không ngờ ảo thuật của vương tử điện hạ lợi hại như vậy, may là trước khi tới, có Dạ Vương bệ hạ ban cho chiến y thất trọng bụi cẩm phòng thân, nếu không sợ rằng khó có thể ngăn cản ảo thuật của vương tử điện hạ.


Nến Đỏ tính toán, trong ánh mắt ngưng một tầng nước mắt, đây là số mệnh của bộ tộc bọn họ sao?



"Giao người này cho ta." Mặt không thay đổi nhìn vẻ mặt Nến Đỏ bi thương, trong lòng yên tĩnh không có sóng không hề xúc động.



Vĩnh hằng lạnh như băng, trái tim tựa hồ bị hàn băng chín thước phong ấn.



Nến Đỏ vội vàng lắc đầu, ôm thật chặt Nguyệt Dạ,"Không thể! Nàng thật vất vả mới có thể trở về!"



"Giao cho ta." Lạnh lùng lặp lại một lần, thấy Nến Đỏ vẫn cố chấp không buông tay thì trên người Quân Ly mới tản mát ra tức giận không kiên nhẫn.



"Muốn chết!" rít hai chữ lạnh như băng, hắn chỉ di chuyển một ngón tay, roi lửa liền ngưng tụ trên đầu ngón tay.



Nến Đỏ hung hăng cắn răng, lấy thân thể chính mình bảo vệ Nguyệt Dạ, yên lặng niệm khẩu quyết, nguyên khí băng từ từ trong thân thể kết thành lồng phòng hộ.



Khinh miệt nhìn lồng phòng hộ, Quân Ly không chớp mắt nhìn, thờ ơ vung roi.



Khó có thể tưởng tượng một cây roi mảnh khảnh sẽ ngưng tụ sức mạnh cường đại như vậy.



Chỉ nghe thấy ầm ầm một tiếng, lồng phòng hộ của Nến Đỏ bị roi nhỏ phá vỡ, lực đạo cũng không tiêu giảm, vẫn chuẩn xác hướng về lưng Nến Đỏ!



Tiếng gió vù vù, roi nhỏ đi qua, không khí cũng như bị cắt, phát ra tiếng nổ chói tai.



Nếu bị quất trúng, cho dù không chết chỉ sợ cũng bị trọng thương khó trị!



Cho dù nàng là thần thú, có thể thừa nhận một roi này sao?



Từ nhỏ A Cha giáo dục bảo vệ chủ nhân, nàng đã học xong, bởi vậy bất luận thế nào cũng không đổi được!



Nhắm mắt lại, cho dù chết thì sợ gì?!



Tiếng xé gió vù vù đến gần, sợi tóc trên lưng nàng đều bị cháy đứt.



Cảm giác nóng rực dường như dán vào lưng nàng! Song chớp mắt một cái đã dừng lại!



Không sai, đúng là dừng lại, khoảng cách lưng chỉ một gang tay chợt dừng lại!



Nhưng quần áo trên người nàng vẫn bị thiêu mở một mảnh.



Chậm rãi mở to mắt, hung hăng nuốt nước miếng, Nến Đỏ cứng ngắc ngẩng đầu, nhưng chỉ nhìn thấy một tay, từ bên hông nàng lộ ra, trong lúc chỉ mành treo chuông chuẩn xác cầm cái roi suýt lấy nửa cái mạng của nàng.



Nàng ngây dại, trong nháy mắt không biết nên làm gì.