Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 1091 : Tu la vương 1

Ngày đăng: 01:36 22/04/20


Màn đêm dần trôi, chậm rãi bao trùm mặt đất, cuối cùng cả Đại lục Tạp Nhĩ Tháp bao phủ trong bóng tối.



Trong rừng rậm, một số dã thú hung mãnh bắt đầu rít gào tê rợn quanh quẩn trong bóng đêm, mãi không tiêu tan.



Trước vách đá hung hiểm, ba bóng người trước sau xuất hiện, dọa linh thú chung quanh sợ hãi mà tứ tán né đi.



Cô gái mặc giá y màu đỏ chậm rãi đi về phía trước, ngẩng đầu nhìn trong bóng tối lộ ra một cửa động từ vách đá.



Nàng nằm mơ cũng không ngờ Quân Ly sẽ mang nàng đến Thành Tu La.



Tuy nhiên, xem ra hắn cũng không định giải thích nửa câu, hắc bào chậm rãi di động, hắn đã đi vào trong cửa động.



Không còn cách nào khác, nàng cũng chỉ có thể đi theo.



Yểm nhìn bốn phía một chút, bất mãn nói: "Các ngươi có hỏi qua ý nghĩ của ta hay không a? Ta không hề thích cái chỗ này a!"



Hắn vừa nói vừa đuổi theo "Tiểu mỹ nhân, nơi này ai cũng nửa người nửa thú, quá đáng sợ!"



Hoàng Bắc Nguyệt theo thói quen châm chọc hắn một câu: "Ngươi ghét gì chứ, chính ngươi cũng là một con thú mà!"



"Đừng so sánh ta với đám quái vật đáng sợ này chứ!" Yểm lớn tiếng phản bác, vừa dứt lời, một người đầu người thân rắn xuất hiện, hắn nhanh như tia chớp trốn phía sau Hoàng Bắc Nguyệt, buồn cười chính là vẫn giấu mặt mình đi.



"Không cần trốn, cô ta sẽ không coi trọng ngươi." Nhìn thấy người đến là người quen, Hoàng Bắc Nguyệt nói.



"Linh tôn đại nhân, ngài đã trở về." Đuôi rắn kéo thật dài, y bào màu xám, phụ nữ thoạt nhìn trầm lặng, đúng là Vị Ương - một trong mười hai Ma thần của Thành Tu La.



Không ngờ Huyền Xà Âm Hậu chết mà cô ta vẫn còn sống.



Hơn nữa còn quy thuận Quân Ly.



Vị Ương có chút tâm tư với Phong Liên Dực, tự nhiên không thể gạt được cặp mắt Hoàng Bắc Nguyệt. Cô ta mấy phen muốn giết chính mình, cũng bởi ngưỡng mộ Tu La vương, nhưng hắn lại thích người khác.



Quân Ly thản nhiên gật đầu, không nói gì thêm, cũng không giới thiệu hai người đi theo phía sau, cứ thế đi vào.
"Có ngoại lệ."



"Chưa từng có ngoại lệ!" Lệ Tà sắc mặt xanh mét.



"Ha ha ha..." Hai người này vừa nói chuyện, ở một bên Yểm nghe lại làm càn cười lớn.



"Ngươi cười cái gì?" Ô Sát phục hồi tinh thần lại, nhớ cái tát khuất nhục vừa rồi, giận dữ hét lớn, nhưng biết người này thủ đoạn hung ác quỷ dị, bởi vậy không lỗ mãng xông lên.



"Lệ Tà, đại gia an vị ở đây, nói lời này cũng không biết ngại! Ngươi coi thường ta nhập ma mà mất trí nhớ sao?" Yểm đùa cợt nói xong, mới trừng mắt nhìn Ô Sát.



"Chuyện năm đó không thể tái hiện!" Lệ Tà hung hăng nói.



Yểm tiếp tục cười nhạo: "Tuy nhiên rất đáng tiếc a, ngươi trăm phương ngàn kế giết Hoàng Bắc Nguyệt cũng thất bại, ngay cả Tu La vương cũng bức đi, mà Xú nha đầu chẳng những vẫn còn sống mà còn đã trở về."



Lệ Tà vẻ mặt khiếp sợ, tiềm thức chuyển ánh mắt tới tân nương dưới bậc thang.



Vừa rồi không nhìn kỹ, dưới khuôn mặt trang điểm tươi đẹp vẫn không che giấu được cặp mắt thanh lạnh cùng kiêu ngạo.



Thưởng thức thần sắc khiếp sợ của Lệ Tà, Yểm tâm tình tốt đẹp, vẫy tay Hoàng Bắc Nguyệt "Xú nha đầu, lại đây."



Hoàng Bắc Nguyệt khoanh hai tay đứng tại chỗ, lạnh lùng hỏi: "Ta vì sao phải qua?"



"Lại đây làm Tu La vương a!" Yểm đứng lên khỏi vương tọa, ống tay áo rộng thùng thình như tán xuống, thủ thế động tác "Xin mời" nàng.



"Nực cười, ta không phải người của Thành Tu La!" Hoàng Bắc Nguyệt giương giọng nói, lập tức phát hiện đôi mắt Lệ Tà nhìn về phía nàng tràn ngập địch ý, nàng giận dữ "Gặp quỷ Tu La vương! Ai thích thì làm, ăn thua gì tới lão tử!"



Cảm giác bị che giấu bùng nổ trong nháy mắt, nhìn Quân Ly trầm mặc cao thâm, Yểm mị hoặc vui cười, Lệ Tà sát khí nặng nề, Ô Sát giận dữ!



Những người này đã sớm rõ sự tình như lòng bàn tay, mà nay liên hợp lại tính kế một mình nàng.



Không ngờ Hoàng Bắc Nguyệt nàng cả đời tính kế người khác, hôm nay ngược lại bị người tính kế.