Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 892 : Phong Vân hội tụ 5

Ngày đăng: 01:34 22/04/20


Không thể nào!



Nàng tin tưởng Mặc Liên đơn thuần, tuyệt đối không hoài nghi hắn giả tạo tình cảm với nàng.



Mắt hắn không nhìn thấy nên không biết là nàng, chuyện sống chết trước mắt, cuộc chiến giữa nàng và Linh Tôn chưa dứt, không ngờ nửa đường lại xuất hiện thêm địch nhân mạnh mẽ như thế đến!



"Mặc Liên!" Nàng đứng lên khỏi mặt đất, hô to một tiếng với hắn.



"Grao..." Linh Tôn gầm gừ phẫn nộ, thần thú phát ra tiếng rống giận lấn át hoàn toàn giọng nói yếu ớt của nàng.



Đừng nói Mặc Liên không nghe thấy mà ngay cả chính nàng cũng không nghe thấy!



Nhưng trong tiếng gào của Linh Tôn, Mặc Liên không nhìn hắn, chỉ không muốn chờ lâu, muốn tốc chiến tốc thắng đoạt Vương lệnh của lính đánh thuê, bởi vậy một chiêu chưa trúng liền xuất chiêu thứ hai ra!



Sấm vang chớp giật từ trên bầu trời dẫn xuống, mây đen cuồn cuộn như cái miệng lớn cuồn cuộn phun ra lôi điện hung mãnh.



Trong nháy mắt đó, Hoàng Bắc Nguyệt lần đầu tiên có cảm giác sợ hãi cái chết trong suốt hơn mười năm sinh sống ở đây.



Tình thế nghiêm trọng, không thể gọi Mặc Liên quay đầu lại nữa, không cần nghĩ nhiều, xoay người bỏ chạy là thượng sách!



Nàng hành động nhanh như chớp, tốc độ như ánh sáng, nhưng ánh sáng không đọ được với tia chớp.



Trong nháy mắt tia chớp đánh trúng thân thể, trong đầu nàng trắng xóa, ngay sau đó trong cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, khụ một tiếng nhổ ra máu tươi, chật vật ngã trên mặt đất.



Không có nửa điểm đau đớn, quả nhiên một chút cũng không đau, nhưng cảm giác cái chết đang đến gần.



"Vương lệnh của lính đánh thuê." Mặc Liên chậm rãi cất tiếng.



Quân Ly vốn tưởng hắn tới là chuyện xấu, nhưng thấy hắn ra tay với Hoàng Bắc Nguyệt liền lạnh lùng nhìn thoáng qua, con mắt đỏ ngầu lên.



Điện Quang Diệu cũng muốn lấy Vương lệnh của lính đánh thuê nên phái Mặc Liên đến.



Một chiêu kia quá ác độc, nếu thực lực Hoàng Bắc Nguyệt không phải quá cường hãn, có các loại kết giới phòng ngự đã sớm bị tia chớp của Mặc Liên đánh tan thành tro bụi!



Lính đánh thuê đang xem cuộc chiến ở xa xa đều thay đổi sắc mặt! Vương lệnh của lính đánh thuê quả nhiên là cây to đón gió, thoáng cái dẫn nhiều cao thủ như thế đến!



Rồng đen đã cường đại khó tin, vừa rồi Mặc Liên cũng đến. Những người này đều ẩn núp trong bóng tối, giờ muốn đối nghịch với toàn bộ lính đánh thuê sao?



Mặc dù lần đầu thấy Vua của lính đánh thuê bị đánh bại, nhưng trong lòng những lính đánh thuê không ai khinh thường, ngược lại trong lồng ngực mỗi người đều dâng lên nhiệt huyết! Bọn họ vẫn cảm giác vị Vua của lính đánh thuê rất mạnh!
Gặp ánh mắt hắn không chút động dung, Hồng Liên ôm chặt lấy Mặc Liên, "Ta sẽ không để ngươi làm tổn thương hắn!"



Mặc Liên từ nãy đến giờ vẫn không nhúc nhích, cả người rõ ràng vẫn thở nhưng hắn lại bất động.



Lệ Tà giơ kiếm lên định chém xuống bọn họ.



Trong giây lát, Huyễn Linh Thú chắn ngang bọn họ. Huyễn Linh Thú lộ hình thái hoàn toàn, đứng trên mặt đất lạnh lùng đối mặt cùng Ma thú Vương tộc.



Một đen một trắng, lớn nhỏ tương đương, khí thế cường đại như nhau.



"Thánh linh." Lệ Tà ngoài ý muốn mở miệng, giọng nói trầm thấp mặc dù không có mấy người nghe thấy, nhưng chỉ cần Huyễn Linh Thú nghe thấy là được.



"Nếu biết, còn chưa cút." Huyễn Linh Thú lần đầu tiên mở miệng.



Lệ Tà nhếch miệng, nói: "Ngươi không phải như trước kia, hắn cũng không phải là cây Kết Ngạnh."



"Hắn là hậu nhân của cây Kết Ngạnh." Huyễn Linh Thú lạnh lùng nói.



"A?" Lệ Tà liếc nhìn thoáng qua Mặc Liên, thấy trên gương mặt tái nhợt có cây hoa Kết Ngạnh màu đen quỷ dị thì không khỏi giật mình một cái, lập tức cười ha hả.



"Thì ra là thế, không ngờ nhiều năm rồi ngươi vẫn còn hi vọng, ta sẽ chờ xem kịch vui."



Nói xong, Lệ Tà liền xoay người, từng bước một trở về.



Linh Tôn vẫn lạnh lùng nhìn cử động của bọn họ, thấy Lệ Tà không động thủ mà lui lại liền hỏi: "Ngươi vì sao không giết hắn?"



"Đứa trẻ đó không dễ chết như vậy." Lệ Tà nói, chuyển hướng Quân Ly cất giọng uy hiếp: "Quân Ly, chẳng lẽ giữa ngươi và ta bắt đầu đối nghịch nhanh như vậy sao?"



Hắn vừa nói chuyện vừa nhìn thoáng qua phía trước. Vừa rồi Phong Liên Dực mang Hoàng Bắc Nguyệt rời đi từ hướng kia.



"Ta muốn lấy Vương lệnh của lính đánh thuê." Quân Ly lạnh lùng nói, cho dù đối địch với Lệ Tà thì sao?



"Một khối lệnh bài nho nhỏ có tác dụng gì với ngươi?" Lệ Tà châm chọc nói, "Ngươi muốn biết chuyện của Công hội lính đánh thuê, ta có thể nói cho ngươi biết."



Quân Ly ngẩn ra, ngẩng đầu lên, ánh mắt khó lường nhìn hắn.



***** Bắc Nguyệt hoàng triều *****