Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 15 : Ảnh đế

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Hai tỷ muội đi dọc hành lang Sao Thủ về phía Liên Hương viện, hai nha hoàn

theo xa xa ở phía sau. Từ Nghi Liên lặng lẽ không nói, Từ Xán Xán đi sau nàng cũng không nói. Liên Hương viện có tiếng mà không có miếng, không

có hoa sen, chỉ có mấy cây ngô đồng cành lá sum suê tươi tốt, giờ đang

là đầu hạ, có tán lá ngô đồng rộng rãi che cản ánh nắng, rất râm mát.



Từ Nghi Liên và Từ Xán Xán vào chính phòng. Hai tỷ muội ngồi xuống tháp

được trạm trổ bằng gỗ tử đàn trong nhà chính. Đại nha hoàn của Từ Nghi

Liên là Lưu Huỳnh pha trà đưa lên, sau đó yên lặng lui xuống. Trong

phòng hoàn toàn yên tĩnh. Từ Xán Xán dựa vào kháng tử đàn, tay chống má, ngửi mùi hương hoa hồng trên quần áo của mình và hương trà hòa quyện

với nhau, trong lòng yên lặng suy tư. Bất kể kiếp trước hay kiếp này,

nàng đều đứng ở tầng cuối cùng của xã hội, nhưng không nghĩ tới kiếp này nàng lại có một cán bộ cao cấp là đại bá, chỉ bởi vì nàng có khuôn mặt

đẹp mà trở thành lợi thế của gia tộc!



Từ Xán Xán tự biết mình không thông minh, cũng không có tâm cơ như người khác, nếu muốn bảo vệ bản thân, chỉ còn cách tuân thủ nghiêm ngặt quy

củ, để không ai chê vào đâu được mà thôi! Cho nên bất kể trong lòng nhớ

nhung Phó Dư Sâm như thế nào, trên thực tế nàng cũng sẽ kiên định bước

đi từng bước một, bởi vì Vương gia từ hôn, nàng đã không có khả năng

quay đầu lại!



Trong lòng Từ Nghi Liên bình thản, phát hiện Từ Xán Xán đang ngẩn người, lúc Từ Xán Xán ngơ ngác cũng giống như tiên nữ lạc tới nhân gian, vẫn

đẹp đến mức làm người ta sợ hãi. Vẻ ngoài của hai người chênh lệch quá

lớn, Từ Nghi Liên cũng không đố kỵ, nhìn nàng thất thần, không khỏi mỉm

cười, bưng chiếc chén hoa sen màu xanh bằng sứ đưa cho Từ Xán Xán:



- Nhị tỷ tỷ, trà này do Tam cữu cữu của ta đang làm tri phủ ở Tín Dương đặc biệt mang về, tỷ tỷ nếm một chút đi!



Lúc này Từ Xán Xán mới hoàn hồn, cười cười nhận lấy cái chén, nhấp một

ngụm rồi để xuống. Từ Nghi Liên nhìn nàng, trong lòng hơi thương cảm ——

Đường tỷ xinh đẹp này lúc mới tới thì lễ tiết qua loa, sau khi được dạy

bảo, mọi cử chỉ bây giờ đều có phong tư ưu nhã. Nàng chợt có chút phiền

muộn, lúc này mới lại cười nói:



- Nhị tỷ tỷ, đến Định Quốc Công phủ rồi, tỷ phải theo bên cạnh ta, có chuyện gì tỷ muội chúng ta tìm cách giải quyết.
chiếc khăn mới cẩn thận lau mặt cho hắn, lúc này mới nói:



- Trẫm đã cùng phụ thân cháu nói chuyện, cháu hãy ở lại kinh thành,

trẫm tìm mấy người danh sư cho cháu, hàng ngày tiến cung học tập cho

giỏi đi!



Phó Dư Sâm đáp ứng một tiếng, đứng sang một bên, không hề gào khóc nữa,

nhưng mắt vẫn đỏ hồng. Vĩnh Yên đế nhìn hắn thân cao như ngọc, đã là một thanh niên tuấn tú rồi còn gào khóc trước mặt mình, nhất định là bị oan ức rất lớn. Trong lòng vì hắn tính toán, nói:



- Hãy đi Đông cung đi, ở lại đó trò chuyện với Thái tử!



- Vâng ạ!



Phó Dư Sâm đáp ứng một tiếng, hành lễ, xoay người rời đi, nhưng khi tới cửa cung, hắn lại quay đầu nhìn Vĩnh Yên đế:



- Bá phụ cũng phải chú ý long thể!



Nhìn Vĩnh Yên đế khẽ vuốt cằm, lúc này hắn mới rời đi. Toàn bộ thái giám cung nữ ở điện Sùng Chính đều nhìn thấy mí mắt Phó Dư Sâm đỏ hồng,

đương nhiên sẽ có người lặng lẽ đến Khôn Ninh cung báo cho Thư hoàng

hậu. Cùng thời gian Phó Dư Sâm bước vào đông cung, xe ngựa của đoàn

người Từ Xán Xán đã vào cửa lớn Định Quốc Công phủ, chạy dọc theo con

đường lát gạch xanh, thẳng về hướng Tây, đến Nghi môn mới dừng lại.



Lúc Từ Hàn thị, Từ Xán Xán và Từ Nghi Liên xuống xe, người đánh xe vội

vàng quay trở về, gã sai vặt ở Định Quốc Công phủ dẫn đường đi qua sân

để xe. Từ Nghi Bằng đã đi tiền viện, Từ Hàn thị, Từ Nghi Liên và Từ Xán

Xán đi theo bà tử dẫn đường vào Nghi môn. Nhìn cây cảnh hoa lá lấp ló

trong Quốc công phủ rộng lớn, trong lòng Từ Xán Xán có cảm giác như đi

thám hiểm. Trong vườn khắp nơi đều là nữ quyến, rất náo nhiệt. Giữa

những nữ quyến trang điểm xinh đẹp, y phục tím đỏ này, tất nhiên không

nhìn thấy được đoàn người Từ Hàn thị.