Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 165 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Nam nhân áo đen Phó Hòe cảm thấy lời nói Hàn Thủy như thế nào nghe cũng khôngđược tự nhiên, ánh mắt nhìn tìm tòi nghiên cứu Hàn Thủy.



Hàn Thủy bình tĩnh đối diện với hắn.



Trong mắt Phó Hòe mang theo chút tàn khốc, nhưng không nói nữa. Nếu thật sự xuấthiện cục diện xấu nhất, cho dù thân thủ cao cường như Hàn Thủy, trước mặt tử sĩ của vương gia như bọn họ, sợ cũng không thay đổi được gì.



Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Xán Xán ngồi trên cẩm tháp đọc sách, Bạch Liên bước vào hồi báo: "Vương phi, Phó Hòe tới gặp ngài!"



Từ Xán Xán nghe vậy trái tim nhảy "Thình thịch", lập tức đứng lên: "Mau mời hắnvào!" Hôm qua Phó Dương bẩm báo, nói vương gia phái Phó Hòe đến đây, nhưng Từ Xán Xán đợi cả đêm, vẫn không biết tung tích của Phó Hòe.



Sau khi Bạch Liên ra ngoài, nàng rốt cuộc ngồi không yên, đi tới đi lui trước tháp đỏ thẫm long phượng.



Chu Nhan đứng một bên, thấy thế cười nhắc nhở nàng: "Vương phi, Phó Hòe sẽ nhanh đến thôi."



Từ Xán Xán thế này mới kiềm chế trái tim đang nhảy nhót, ngồi trên cẩm tháp.



Bích Vân rót một ly trà dâng lên: "Vương phi, ngài trước uống một chén trà trơn cổ đi!"



Từ Xán Xán nhấp một miệng trà, thế này mới bình tĩnh một ít.



Hàn Thủy đứng ở ngoài cửa, ánh mắt phức tạp nhìn Phó Hòe theo Bạch Liên đi vào.



Trái với Phó Liễu và Phó Dương bọn họ, Từ Xán Xán đối với Phó Hòe có chút xa lạ, chỉ biết hắn là đảm nhận tình báo thu thập cho Phó Dư Sâm, còn giám thị tu sửa phủ Thanh thân vương, lại chưa từng thấy qua hắn.



Bởi vậy khi Từ Xán Xán thấy một nam nhân thân thể như ngọc áo đen hành lễ với mình, nàng không khỏi có chút giật mình —— khác với vẻ bình thường của Phó Liễu, Phó Dương và Phó Tùng bọn họ, tướng mạo Phó Hòe này có thể nói tuấn tú!



Phó Hòe kính cẩn hành lễ, thế này mới ngẩng đầu nhìn vương phi.



hắn trước kia xa xa thấy qua vương phi một lần, còn nhớ rõ vương phi rất xinh đẹp, cómột đôi mắt biết nói.




Tề lão phu nhân bước lên sờ trán nàng, cảm thấy nóng dọa người, lại lau mũi Từ Xán Xán, phát hiện nàng thở ra khí nóng, vội hỏi Chu Nhan: "Đại phu đến bắt mạch chưa?"



Chu Nhan một ngày một đêm không ngủ, ánh mắt đều hồng:"đã xem qua, đại phu bốc thuốc uống, nhưng vẫn chưa thuyên giảm!"



Tề lão phu nhân nhân tiện nói: "hiện tại trước bưng hai bồn nước đặt trong phòng ngủ, sau đó chuẩn bị cho ta ba thứ —— ngọc cạo gió, rượu mạnh và nước sôi để nguội, ta đến thử một lần!"



Thấy bà lão đạo, Chu Nhan và Bích Vân nhất thời cảm thấy ngưỡng mộ, vội đi tìm mảnh ngọc, lại bảo Phó Dương đem vò rượu mạnh vương gia cất giữ lại đây, thấy nước sôi để nguội cũng chuẩn bị tốt, thế này mới đến bẩm báo Tề lão phu nhân.



Tề lão phu nhân bảo Chu Nhan và Bích Vân cởi hết y phục trên người Từ Xán Xán, sau đó nói Chu Nhan dùng khăn lụa chấm rượu mạnh chà lau toàn thân cho Từ Xán Xán, kêu Bích Vân dùng thìa đút nước cho Từ Xán Xán.



Sau khi mọi thứ thỏa đáng, bà bắt đầu cạo gió cho Từ Xán Xán.



Đến ngày hôm sau, Từ Xán Xán vẫn không tỉnh táo lại, môi nàng trắng bệch, da mặt cũng nứt ra, ngày xưa trắng noãn mặt cũng biến thành tái nhợt —— nàng đã hoàn toàn biến thành bộ dáng của một người bệnh!



Sáng sớm hôm nay, công chúa Viên Nguyệt dẫn theo người Tháp Khắc Khắc đến đây đàm phán, Phó Dư Sâm bị nàng thỉnh thoảng phóng tới tầm mắt sáng quắc kích thích, rất muốn làm thịt nàng, cho nên không chịu đến, đem chuyện đàm phán giao lại toàn bộ cho Lương Khánh Hạ, bản thân đứng ở trong đại trướng nghiên cứu bản đồ.



Nhiều ngày ngực hắn có chút khó chịu, còn có chút tim đập nhanh, giống như khôngthở nổi, cho nên vừa nhìn bản đồ trên vách đá trong đại trướng, vừa dùng sức xoa ngực mình.



Thính Vũ bưng một chén thuốc đi vào đại trướng: "Vương gia, có thể thuốc rồi!"



Phó Dư Sâm tiếp chén thuốc, vừa đưa đến bên miệng thì đã ho kịch liệt. hắn đưa chén thuốc cho Thính Vũ, cúi thắt lưng dùng khăn lụa che miệng lại kịch liệt ho khan.



Thính Vũ vội lấy tay vỗ lên lưng hắn.



Ánh mắt hắn đã ươn ướt, thấp giọng nói: "Đến tình trạng này, vì sao vương gia khôngcho Phó Hòe đón vương phi đến đây..."



Phó Dư Sâm đứng thẳng, ném khăn dính máu vào trong chậu, nói giọng khàn khàn: " Nay trong quân doanh xuất hiện vài binh lính bệnh giống ta, ta sao có thể cho nàng đến đây chịu tội?" hắn vẫn ôm hi vọng cuối cùng, hy vọng mình hết bệnh, khải hoàn hồi triều, mỗi ngày bảo vệ Từ Xán Xán, mà không phải cho Từ Xán Xán đến đây cùng chịu bệnh với hắn.