Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 167 :
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Gió lạnh bên ngoài gào thét.
một tháng đã qua đi, tháng hai yên lặng tới nhân gian. Đầu mùa xuân ở Trung Nguyên luôn có gió bắc gào thét cát bụi đầy trời, mãi cho đến vào tháng ba, mới bắt đầu mưa xuân triền miên.
Cho dù vào mùa xuân, nhưng vì Từ Xán Xán bệnh, bên trong nhà giữa biệt trang còn sinh long.
Từ Xán Xán dựa vào đệm nằm trên giường, vì bảo vệ đầu, trên trán nàng còn mang đai buộc đầu màu son thêu phượng khoan, dùng kim hoàn Hồng Bảo hoa sen làm thành lười búi tóc to, trên người mặc áo nhỏ trắng thuần bó sát người, trước kia cực kỳ vừa người, chặt chẽ buộc quanh vòng eo, nay lại rộng ra.
Chu Nhan và Bích Vân đứng một bên, Tề lão phu nhân ngồi bên giường, đang bưngmột chén cháo loãng đút nàng ăn, vừa đút vừa lải nhải: "Gạo kê này, là loại gạo tốt nhất sản xuất ở Tấn Châu, tẩm bổ tót nhất, ở cữ hoặc sinh bệnh uống cháo gạo kê thìđặc biệt nhanh khỏi, vương phi ngài về sau buổi sáng mỗi ngày nên uống cháo này..."
Bà dài dòng văn tự nói một tràng, Từ Xán Xán ngoan ngoãn nghe, chỉ "Vâng" mộttiếng. So với Bạch Liên, tuy nàng xinh đẹp, nhưng mặt nàng lúc đầu cũng không tínhnhỏ mà hôm nay thật sự gầy khoảng chừng một bàn tay, hơn nữa da trắng đến nỗi thấy hết đường gân, nhìn rất yếu ớt.
Sau khi thanh tỉnh, Từ Xán Xán rất ít nói chuyện, nhưng nên uống thuốc vẫn uống, nên dùng cơm vẫn dùng cơm, cũng không phải kiêng uống thuốc hoặc kiêng ăn, vô cùng phối hợp.
Thấy Từ Xán Xán đã khỏe hơn, Tề lão phu nhân thế này mới cáo từ Từ Xán Xán, muốn dẫn hai cháu dâu Nhan thị và Ôn thị cáo từ về nhà.
Từ Xán Xán cảm kích Tề lão phu nhân chăn sóc khi mình đau ốm, nàng không muốnnói một đống lời cảm tạ không, cho nên nắm tay Tề lão phu nhân, chỉ nói một câu: " Ân tình của cô, trong lòng ta tất cả đều biết."
Mấy ngày nay, Tề lão phu nhân hầu hạ nàng, cũng có chút cảm tình, lập tức nhân tiệnnói: "Lão thân không dám nhận, chỉ cần thân thể vương gia, vương phi khoẻ mạnh, lão thân phải cảm ơn trời đất!"
Lại nói: " Ngày mai, lão thân phải đi Bạch Mã Tự, cầu phúc cho vương gia và vương phi!"
Từ Xán Xán trịnh trọng cảm tạ Tề lão phu nhân, lệnh bọn nha hoàn lấy sáu thớt gấm vóc cống phẩm màu sắc lão làm biểu lễ, tặng Tề lão phu nhân.
Lại lệnh Chu Nhan lấy ra hai bộ đồ trang sức, đồ trang sức ngọc bích nạm vàng cho Nhan thị, đồ trang sức phỉ thúy nạm vàng cho Ôn thị.
Nhan thị và Ôn thị vội quỳ gối tạ ơn.
Tề lão phu nhân vừa rời đi, Từ Xán Xán lập tức dặn dò Chu Nhan Bích Vân đơn giản thu dọn một ít hành lý, chỉ mang vật thiết yếu hằng ngày, sau đó lại mệnh Chu Tước điphía trước gọi Phó Dương và Hàn Thủy lại đây.
Phó Dương và Hàn Thủy theo Chu Tước vào nhà chính, hành lễ thỉnh an Từ Xán Xán ngồi ngay ngắn trên tháp cẩm.
Từ Xán Xán sớm quyết định, nên thái độ phá lệ bình tĩnh: "Gọi các ngươi lại đây, là vì ngày mai ta muốn xuất phát đi Lương Châu xem vương gia, các ngươi sớm chuẩn bị sẵn sàng đi."
Phó Dương và Hàn Thủy nghe vậy đều nhìn Từ Xán Xán, bọn họ thế này mới phát hiệnchỉ mấy ngày ngắn ngủn, vương phi gầy đi rất nhiều, vốn dĩ khuôn mặt mập có chút trẻ con mặt cũng gầy thành hình trái tím, ánh mắt ngập nước lớn hơn, sâu kín bình tĩnh không lay động.
Phó Dư Sâm nhắm mắt lại, không còn gì để nói.
Khi mở mắt ra, hắn thấp giọng quát: "Cút xéo đi!"
Trần Tố sợ hắn thành thói quen, lúc này đang cầm màn thầu máu người suýt nữa tè ra quần cút chạy ra ngoài.
Trác Sam đang bày ra bộ dáng không liên quan đến mình, cũng nghĩ đại soái quênhắn, một tiếng " Vì sao ngươi không cút" đánh tan ảo tưởng của hắn, đành phải xám xịt đi ra ngoài.
Nghe nói vương gia tỉnh lại, Lương Khánh Hạ vội dẫn theo Tiết anh đến đây.
hắn thật cẩn thận nhìn Phó Dư Sâm, do dự một hồi lâu, mới nói: "Vương gia, chúng ta đàm phán với Tháp Khắc Khắc sắp có kết quả."
Phó Dư Sâm nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.
Nhìn bệnh vương gia xinh đẹp, nghĩ đến công chúa Viên Nguyệt dũng mãnh, Lương Khánh Hạ cảm thấy mình rất khó mở miệng, thở dài một hơi, nói tiếp: "Vương gia, công chúa Viên Nguyệt tuyên bố, chỉ cần ngài cưới nàng, lãnh thổ phía đông sông A Nhĩ Tát xem như là đồ cưới của nàng, còn nói tân vương Tháp Khắc Khắc Đa Cát cũng đồng ý!"
Phó Dư Sâm thực hoài nghi lỗ tai mình có tật xấu, nhíu mi nói: "Đùa giỡn gì vậy!"
Lương Khánh Hạ dừng ở hắn, nói: "Vương gia, không phải nói giỡn, công chúa Viên Nguyệt mang thư Đa Cát tự tay viết đến!"
"Ta đã thành thân!" Phó Dư Sâm chán ghét, "không cần nhắc lại chuyện này!"
hắn nói một câu lá phổi đều khó chịu, thực không muốn dây dưa tiếp chuyện này.
Lương Khánh Hạ không thuận theo. Tuy rằng không biết công chúa Viên Nguyệt nhìn trúng cái gì của Phó soái, nhưng làm một người dân Đại Lương, hắn không muốn buông tha cơ hội tốt này để khai thổ khoách cương cho Đại Lương.
hắn đến gần Phó Dư Sâm, đoan chính làm đại lễ: "Vương gia, công chúa Viên Nguyệtnói nàng nguyện ý làm thiếp."
Lương Khánh Hạ nhìn biểu tình Phó Dư Sâm dần dần nghiêm túc, lại bổ sung một câu: "Công chúa Viên Nguyệt nói, nàng sẽ theo quy củ của Đại Lương, kính trà hành lễ cho vương phi!"
Phó Dư Sâm còn chưa nói gì, Tiết anh một bên có chút giận: "Vương gia rõ ràng có vương phi, không cần nữ nhân không biết xấu hổ tự mình tiến cử!"
Phó Dư Sâm lại ngưng thần tự hỏi.
hắn là người sắp chết, mà quy củ mấy trăm năm của hoàng tộc Phó thị đều là trượng phu chết, thê thiếp không con toàn bộ phải tuẫn táng...