Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 178 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Bên cạnh người nọ còn đang cùng bằng hữu cùng bàn đàm luận như thế nào giải quyết vấn đề thôn tín ruộng đất ngày càng nghiêm trọng ở Đại Lương, Từ Xán Xán nghe mê mẩn, liền nghiêng người nhìn xem.



Đó là một thanh niên hai mươi tư hai mươi năm tuổi mặc nho bào thâm lam, ngũ quan lập thể, ánh mắt màu xanh lam sẫm, rõ ràng là người có huyết thống Tháp Khắc Khắc, nhưng ánh mắt trong suốt, thực dễ dàng làm lòng người sinh hảo cảm.



Thư sinh này đang cùng hai thư sinh mặc đồng dạng trang phục uống rượu nói chuyện phiếm, tập trung thảo luận, nhưng mà đồ ăn trên bàn đã không còn dư mấy.



Từ Xán Xán lại nhìn Phó Dư Sâm, phát hiện hắn đang nhìn Ngọc Minh, mà ánh mắt Ngọc Minh nhìn bên này, liên tục gật đầu.



Nhìn thấy Ngọc Minh đứng dậy dẫn theo Ngọc Tinh đi ra ngoài, trong lòng Từ Xán Xánkhông khỏi nghi ngờ, liền chuyển ghế lại gần Phó Dư Sâm, mãi cho đến khi ngồi sát bên cạnh Phó Dư Sâm, thế này mới thấp giọng hỏi: " Có phải Ngọc Minh và Ngọc Tinh ôm cây đợi thỏ thay chàng mời nhân tài hay không?"



Phó Dư Sâm không nghĩ đến Từ Xán Xán có thể đoán được như vậy, không khỏi nhướng lông mày nhìn Từ Xán Xán.



Từ Xán Xán bị hắn nhìn như vậy, mờ cờ trong bụng, ngửa đầu híp mắt ngọt ngào nhìn Phó Dư Sâm, chờ hắn khen ngợi.



Phó Dư Sâm nhẹ nhàng đẩy Từ Xán Xán, mắt phượng có chút trêu tức: "Hai nam nhân ngồi sát thân mật cùng một chỗ, giống bộ dáng gì nữa!"



Từ Xán Xán: "..."



Nhưng mà nàng lập tức ý thức được, đây là lần đầu tiên Phó Dư Sâm chủ động nóigiỡn với nàng, lúc này ngồi thẳng lưng, mắt to sáng lấp lánh nhìn Phó Dư Sâm.



Ánh mắt nhiệt tình của nàng nhìn làm lỗ tai Phó Dư Sâm đỏ lên, dời tầm mắt, mi mắt rũ xuống.



Vì tiên thái tử Phó Dư Giác bị đoạn tu nên Phó Dư Sâm vẫn biết mình là người kéo dài hương khói cho dòng họ Phó thị, nhất định phải cưới thê tử, sinh ra con trai trưởng.



Thê tử lý tưởng lúc đầu trong đầu hắn chính là nữ tử mềm mại, dịu dàng và nghe lời.



Sau khi cưới Từ Xán Xán về, lúc mới bắt đầu, nàng dịu dàng khiến cho Phó Dư Sâm rất vừa lòng, nhưng mà ở chung với nhau một thời gian dài, Từ Xán Xán dần dần biểuhiện ra chỗ bất đồng, giống như sự nhiệt tình, nghịch ngợm của nàng, nàng mang đếnsự thoải mái cho hắn, nàng hay đùa giỡn cùng hắn...



Phó Dư Sâm không chán ghét loại biến hóa này của Từ Xán Xán, ngược lại rất thích.



hắn sóng mắt lưu chuyển liếc Từ Xán Xán một cái, phát hiện nàng cũng đang nhìnhắn, ánh mắt sáng lấp lánh, tràn đầy tình ý rõ ràng.



Trái tim Phó Dư Sâm run lên một cái, hắn yêu Từ Xán Xán, bây giờ phát hiện Từ Xán Xán đối với hắn cũng đồng dạng khắc sâu, làm tâm Phó Dư Sâm hơi co rút đau đớn.



hắn nhìn Từ Xán Xán đang chuẩn bị dịch ghế về phía bên kia, ôn nhu nói: "Đừng nhúc nhích!"



Lại nói: "Còn muốn ăn gì nữa không?"




Dựa theo tính cách của hắn, thật sự lười nói nhiều, nên hắn nhấm mấy môi định nóinhưng cuối cùng lại không nói câu nào.



Nhưng lúc Phó Dư Sâm thấy mặt Từ Xán Xán cực kỳ bình tĩnh, trong lòng không ngăn được hoảng sợ, cuối cùng hắn không thể nhịn được nữa, đành phải giải thích nói: "Nàng là thê tử của ta, người khác dám vũ nhục nàng như vậy, ta không trừng trị cả gia tộc bọn họ đã quá nhân từ!"



Từ Xán Xán ngồi dậy, kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng rõ ràng: Phó Dư Sâm là nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, tương lai là hoàng đế, hắn đương nhiên nhẫn nhịnkhông được người khác vũ nhục thê tử của hắn! Hơn nữa, hắn tuấn tú như vậy, trước kia ra ngoài nhất định cũng bị người khác chỉ vào nghị luận là con thỏ nhỏ, khẳng định có bóng ma tâm lý!



Suy nghĩ như vậy, Từ Xán Xán cảm thấy Phó Dư Sâm làm thật sự quá đúng!



Nghĩ đến Phó Dư Sâm đã từng bị vũ nhục như vậy, lồng ngực Từ Xán Xán nhảy phù phù, nhảy ra một đóa hoa thương tiếc.



Nàng nằm nghiêng gối lên tay trái hắn, mắt to long lanh gợn sóng nhìn Phó Dư Sâm, sau đó ngón tay trắng noãn tinh tế chậm rãi mở vạt áo ra, lộ áo ngực đỏ thẫm bên trong.



Da Từ Xán Xán trắng, áo ngực đỏ thẫm lộ ra, mang theo một loại kích thích đặc biệt, hơn nữa trải qua một tháng bổ sung dinh dưỡng và Phó Dư Sâm chịu khó vò nặn, hai luồng đầy đặn trước ngực nàng tăng lên không ít, vì nàng mở ra như thế nên nó lập tức nhảy ra ngoài hơn phân nửa...



Yết hầu Phó Dư Sâm nhất thời hơi khô.



không biết Từ Xán Xán trêu chọc hắn như thế nào, liền biến thành tư thế Phó Dư Sâmtrên nàng dưới...



Vương gia và vương phi vào phòng, Đổng ma ma, Trần ma ma, Chu Nhan và Bích Vân dẫn theo bọn nha hoàn ra ngoài, đứng chờ ở ngoài hành lang.



Đúng vào lúc sau giữa trưa, ánh mặt trời cuối xuân đã bắt đầu có hơi nóng của mùa hè, mùi hoa thơm nhè nhẹ thổi đến, trong viện im ắng, nóng nhưng thơm.



Nhưng mà, một trận âm thanh có tiết tấu "Kẽo kẹt kẽo kẹt" truyền đến, đánh vỡ sựyên tĩnh trong viện.



Bọn nha hoàn không có phản ứng, vẫn trầm tĩnh đứng đó.



Từng có kinh nghiệm Trần ma ma và Đổng ma ma hai mặt nhìn nhau, đọc ra ý tứ trong mắt đối phương—— tuy rằng được coi là ban ngày tuyên dâm, nhưng tình cảm của vương gia và vương phi thật tốt!



Khuôn mặt già nua của Đổng ma ma và Trần ma ma đều có điểm đỏ, cũng cúi đầu, làm bộ như không nghe thấy.



Qua một lúc sau, âm thanh "Kẽo kẹt kẽo kẹt" lại truyền đến.



Đổng ma ma: "..." Vương gia thể lực thật tốt, người trẻ tuổi chính là phải như vậy!



Trần ma ma: "..." Thân Vương phủ nên có thêm thế tử, Quốc Công Gia nhất định sẽrất vui...