Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 179 :
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Hôm nay, Phó Dư Sâm có chút phấn khởi, làm một lại thêm một lần, phía dưới Từ Xán Xán bị cọ sát đến nỗi sưng lên, giãy dụa muốn thoát ra, miệng đau đớn cầu xin, chỉ tiếc vì động tác có quy luật của Phó Dư Sâm, giọng của nàng cũng trở nên rất có tiết tấu: "Lại... Cũng không phải vì... Vì sinh... Sinh đứa nhỏ... Chàng như vậy... Như vậy bán... Bán mạng làm gì chứ..."
Sau một lúc thì mọi chuyện cũng xong.
Trong lòng Phó Dư Sâm có việc, nhắm mắt lại rồi lại lập tức ngồi dậy.
hắn vọt vào tắm rửa thay quần áo rồi đi ra ngoài gặp người —— Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì Lý Chính chắc là đang ngồi đợi hắn trong thư phòng!
Từ Xán Xán ngủ thẳng đến lúc mặt trời lặn mới tỉnh.
Người nàng giống như bị Phó Dư Sâm tháo ra rồi lại lắp vào, chỗ nào cũng đau, nhất là phía dưới, hình như bị sưng lên rồi.
Từ Xán Xán đành phải bảo Bích Vân và Chu Nhan đỡ vào phòng tắm, ngâm nước bạc hà nóng.
Trong hương bạc hà thơm ngát, Từ Xán Xán tựa vào vách bồn tắm, thở ra một hơi thậtdài, trong lòng cảm thán: Phó Dư Sâm mỹ thiếu niên này, bình thường lạnh như băng, chỉ có ở trên giường hắn mới hóa thân thành thiếu niên nhiệt huyết thôi!
Sau khi tắm rửa, nàng ngồi ngay ngắn ở trước gương trang điểm, theo thói quen để Chu Nhan và Bích Vân hầu hạ ăn diện.
Từ Xán Xán cảm thấy trang phục xinh đẹp, tâm tình của mình cũng tốt, cho nên ở phương diện này chưa bao giờ sợ phiền phức.
Hôm nay thời tiết hơi nóng, nên Chu Nhan và Bích Vân chuẩn bị cho nàng trang phục thanh thanh thoải mái.
Từ Xán Xán mới vừa ngồi vào chỗ của mình trên tháp cẩm, Đổng ma ma liền bước vào bẩm báo.
Bà uốn gối hành lễ, ngẩng đầu nhìn Từ Xán Xán, phát hiện hôm nay vương phi ăn diện rất thanh nhã —— ngay cả tóc mái cũng không xả xuống, búi lên toàn bộ, dùng kẹp lục bảo thạch búi thành một búi tóc tròn, tai đeo khuyên tai lục bảo thạch trong suốt; vì da thịt trắng nõn mặt mày như họa, nên không bôi phấn vẽ lông mày, chỉ tô một ít hương cao màu hồng lên môi; mặc áo trắng thêu lá trúc, lộ ra áo ngực xanh nhạt bên trong, phía dưới mặc váy xanh nhạt mã mặt, nhìn thật sự là nhẹ nhàng khoan khoái lại lịch sự tao nhã!
Đổng ma ma khen ngợi nói: "Vương phi thật lịch sự tao nhã!"
Từ Xán Xán không khỏi nở nụ cười: "Ma ma quá khen!"
Đổng ma ma đang muốn nói thêm vài câu, nghĩ lại nghĩ, vội hỏi: "Bẩm vương phi, Phó Liễu phụng mệnh của vương gia đến đây, đang đợi ngoài phòng trực!"
Từ Xán Xán vội nói: "Cho hắn vào đi!"
Nàng nhìn Bích Vân: "Bích Vân, ngươi đi đông sương phòng sửa sang sách của ta lạiđi, xếp vào trong hòm sách! Ngày mai chúng ta phải rời khỏi Lương Châu!" Nàng muốn hỏi Phó Liễu vấn đề nhạy cảm, trước bảo Bích Vân đi, bằng không vạn nhất Phó Liễu từ chối tại chỗ, Bích Vân chẳng phải tiến thoái lưỡng nan* sao?
* tiến thoái lưỡng nan: rơi vào tình thế bế tắc, khó xử, tiến cũng khó mà lui cũng khó.
Lòng Bích Vân có nghi hoặc nhưng vẫn đáp "Vâng", hoài nghi lui xuống.
Từ Xán Xán thoải mái ngồi trên tháp cẩm, bưng mao tiêm Lý ma ma dâng lên, nhấpmột ngụm, sau đó buông chén trà xuống, mỉm cười nói: "Nơi này không cần nhiều người hầu hạ như vậy, mọi người lui ra nghỉ ngơi một chút đi, Bích Vân và Chu Nhan ở lại!"
Tất cả mọi người đều biết vương phi chỉ coi trọng Bích Vân và Chu Nhan, việc đáp "Vâng", quỳ gối hành lễ rồi lui xuống.
Chờ tất cả mọi người lui xuống, Từ Xán Xán thế này mới miễn cưỡng dựa lên đệm, lười biếng nói: "Bích Vân, sai người đưa đĩa hoa quả đến!"
Bích Vân vội hỏi: "Vương phi, vậy để nô tỳ tự mình, những người khác nô tỳ không yên tâm!"
Từ Xán Xán cười nàng cẩn thận, nhân tiện nói: "đi đi!"
Chu Nhan thấy bộ dáng lười biếng của nàng, biết một đường vương phi ngồi xe mệt mỏi, vội cười nói: "Vương phi, nô tỳ xoa bóp cho ngài nhé!"
Từ Xán Xán "Ừ" một tiếng, lười biếng trở mình, dựa trên đệm. Nàng hơi buồn ngủ, nghĩ đến hôm nay chắc phải tiến cung rồi đến Quốc Công phủ thỉnh an thì cảm thấy mình nên ngủ một lúc, dứt khoát nhắm hai mắt lại.
Chu Nhan xoa bóp trong chốc lát, cảm thấy không đúng, thế này mới phát hiện vương phi đã ngủ rồi.
Nàng biết vương phi một đường mệt nhọc nên thật nhẹ nhàng đắp chăn cho nàng, sau đó cầm châm tuyến ở trên đường vẫn chưa làm xong, vừa canh giữ ở một bên vừa làm.
Hạt Y đứng đợi ngoài hành lang vén màn trúc lên, Bích Vân bưng khay hoa quả thập cẩm cắt sẵn vào phòng.
Bích Vân vừa bước vào thì phát hiện vương phi đã ngủ nên đặt khay trên bàn, sau đó đến bên cạnh Chu Nhan, nhìn Chu Nhan đang thêu mũi giầy xa tanh, thấp giọng hỏinói: "Ngươi vẫn may giầy ngủ cho vương phi sao?"
Chu Nhan cúi đầu "Ừ" một tiếng.
Bích Vân không khỏi cười nhẹ: " Khi nào Vương phi mang giầy ngủ chứ, cố tình ngươi vẫn thích làm!"
Chu Nhan nhìn nàng liếc mắt một cái, thấy Bích Vân vì bị Phó Liễu cự tuyệt mà gầy đirất nhiều.
Trong lòng nàng khó chịu, hạ giọng nói: "Giầy ngủ cũng không phải mang ở trêngiường, phòng ngủ vương phi trải nệm và chiếu trúc, nàng có thể mang ở trong phòng ngủ." Mang giầy ngủ đi đường rất thoải mái, chân của vương phi cũng ít đau hơn!
Bích Vân cảm thấy nàng nói có đạo lý, gật đầu: "Cũng là ngươi lo lắng chu toàn!"
Từ Xán Xán bị Chu Nhan dùng khăn mặt ướt lau tỉnh.
Chu Nhan gọi vài tiếng không đánh thức được nàng nên đánh bạo dùng khăn mặt ướt lau mặt Từ Xán Xán, rốt cục đánh thức được nàng.
Từ Xán Xán mê mang nháy mắt một cái.
Chu Nhan vội hỏi: "Vương phi, xảy ra chuyện lớn!"