Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 183 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Từ Hàn thị mang theo Từ Nghi Liên ngồi xe ngựa vội vàng trở về Từ phủ.



Vừa mới vào cửa phủ, bà liền cách màn xe kêu quản gia Từ Sâm tới hỏi: "Lão gia đâu?"



Từ Sâm nay cưới bên người nha hoàn Từ Hàn thị Mai Thanh, bởi vậy rất trung thành với Từ Hàn thị, hắn hành lễ, tiến lên từng bước tới gần cửa xe thấp giọng nói: "Lão gia hẹn thiếu sư của thái tử Lam đại nhân, Công Bộ thượng thư Đổng đại nhân, ngoại gia đại lão gia và ngoại gia nhị lão gia đi Kim Minh trì uống rượu nghe khúc rồi!" Ngoại gia đại lão gia đó là đại ca của Hàn thị Hàn Khánh Mẫn, nhị lão gia là Từ nhị ca Hàn Thanh Dương.



Từ Hàn thị nghĩ sơ qua, không thèm nhắc lại.



Từ Nghi Liên nhìn mẫu thân liếc mắt một cái, trong lòng hơi lo lắng, liền đưa tay sờ tay mẫu thân: "Mẫu thân, đã xảy ra chuyện gì?"



Từ Hàn thị không muốn làm nữ nhi ngột ngạt, gượng cười nói: "không có chuyện gì!"



Lại ôn nhu nhìn nữ nhi, nói: "Nghi Liên, ngươi gần đây có rảnh thì đến gặp nhị tỷ tỷ ngươi nhiều hơn, công công của ngươi và Thanh Thân vương rất thân cận, nhị tỷ tỷ ngươi nói một câu, có thể làm đích bà bà đối xử với ngươi tốt một chút, ngay cả thứ bà bà, cũng sẽ thu lại một chút!"



Từ Nghi Liên cúi đầu thở dài ở trong lòng, nhẹ giọng nói: "Con biết, mẫu thân."



Xe ngựa dọc theo con đường tiếp tục chạy về phía trước, quẹo một cái biến mất sau cây cối um tùm.



Từ Đình Hòa uống đến tối mới trở lại.



Ông ta chạy đến tịch dương cư, muốn đi tìm tiểu thiếp mới nạp Thúy Hồng thân thiếtmột hai, ai biết mới vừa đến ngoài cửa nội viện, liền bị nha hoàn bên người Từ Hàn thị Mai anh kéo lại: "Lão gia, phu nhân có việc gấp mời ngài qua!"



Từ Đình Hòa mỉm cười nhìn Mai anh ánh mắt long lanh và bộ ngực nhô lên, từ trênxuống dưới đánh giá một phen, thầm nghĩ: Mai anh này thật ra không tệ!



Ông ta gật đầu, theo Mai anh đi Thanh Tâm viện.



Từ Đình Hòa không chút để ý ngồi trên tháp, thấy trên bàn đặt một dĩa anh đào, liền lấy một hột bắt đầu ăn.



Từ Hàn thị đuổi người hầu hạ ra ngoài, nhìn Từ Đình Hòa, đi thẳng vào vấn đề nói: "Lão gia, hôm nay vương phi mời ta qua!"



Từ Đình Hòa phun ra một hạt anh đào lên bàn: "Xán Xán? Nó mời bà làm gì?"



Từ Hàn thị hít sâu một hơi, nhịn xuống sự bất mãn đối với trượng phu: "Nàng đưa thư của ngươi cho ta đọc!"



Từ Đình Hòa "À" một tiếng, tiếp tục nhàn nhã ăn anh đào.



Từ Hàn thị nén giận, nói: "Xán Xán không phải không sinh được, vì sao ông phải nhét thêm nữ nhân bên người vương gia? Là chất nữ ruột của ông đáng tin, hay là quân cờ Lam thị đồ bỏ đi kia đáng tin? Lão gia, ông suy nghĩ một chút đi!" Hàn thị là nhà mẹ đẻ của bà, bà cũng che chở nhà mẹ đẻ, nhưng cảm thấy chuyện này Hàn thị làm thậtsự không đúng.



Tuy Từ Đình Hòa đang ăn anh đào, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ chuyện gì. Ông đương nhiên biết mình nhét Hàn thị và Lam thị đến bên người Thanh Thân vương là rất buồn cười, nhưng Hàn thị thanh quý, Lam thị thế lớn, ông đều muốn nịnh bợ nên lập tức sảng khoái đáp ứng yêu cầu của đối phương. hiện nay, thật sự là cưỡi lười khó xuống, đành phải hết sức nịnh bợ.



Mặt khác ông cảm thấy bản thân cũng vì lo lắng cho Phó Dư Sâm.


Nàng đương nhiên hiểu những người này đều có lòng muốn nịnh bợ nàng theo nàng, chỉ bởi vì nàng là vương phi của Phó Dư Sâm.



Nhưng mà, vì sao trong lòng lại không vui chứ?



Hàn Thủy vừa bước vào thì đã ngửi thấy mùi hoa thơm, chỉ là mùi hoa này có chút phức tạp. Sau khi hành lễ hắn ngẩng đầu nhìn vương phi, phát hiện nàng cầm trong tay một cái tán hoa kết đầu hoa trắng, thế này mới hiểu ra nguyên nhân, rũ mắt xuống bẩm báo nói: "Bẩm vương phi, thuộc hạ phụng mệnh tiếp tục điều tra, lại đượcmột ít tin tức."



hắn giương mắt nhìn vương phi một cái, phát hiện sóng mắt nàng như nước nhìn mình, nghe rất chăm chú, lại cúi đầu tiếp tục nói: "hiện nay, Hàn Mỹ Nương và Lam Thụy Hà đang ở thôn trang của Từ phủ ngoài thành kênh đào, được hai tiểu nha hoàn hầu hạ."



Từ Xán Xán thấy hắn tạm dừng, nhân tiện nói: "Có tin tức khác hay không?"



Hàn Thủy lại nói: " Tiểu nha hoàn bên cạnh Hàn Mỹ Nương là nữ nhi bà vú của Đổng Mẫn Lỵ, là đích nữ công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú, tiểu nha hoàn bên cạnh Lam Thụy Hà là tôn nữ của ngoại quản gia Lam Tài ở phủ thiếu sư thái tử Lam Thiểu Kỳ."



Từ Xán Xán lâm vào trầm tư: chẳng lẽ đại bá đã thông đồng với Hàn thị, Đổng thị và Lam thị. Hàn thị và Đổng thị thì cũng đơn giản, chỉ là nhà quyền quý bình thường mà thôi, nhưng Lam thị lại là một trong tứ đại môn phiệt ở Đại Lương...



Nàng suy nghĩ trong chốc lát, gặp Hàn Thủy vẫn đang chờ, liền hỏi một câu: "Những việc này ngươi đã bẩm báo với vương gia chưa?"



Hàn Thủy im lặng trong chốc lát, sau đó nói: "Thuộc hạ lo lắng vương phi tự lực khó có thể xử lý nên đã bẩm báo vương gia."



Câu trả lời này nằm trong dự kiến cuả Từ Xán Xán.



Nàng bằng trực giác cảm thấy Hàn Thủy trung thành với mình, Hàn Thủy sau khi điều tra cảm thấy sự tình phức tạp thì sẽ báo với Phó Dư Sâm, cũng vì lo lắng cho mình.



Trong lòng Từ Xán Xán có chút cảm động, gật đầu, nói: "Biết rồi, ngươi vất vả, lui xuống nghỉ ngơi đi!"



Hàn Thủy ngẩng đầu nhìn nàng, thấy trong mắt nàng mang theo khen ngợi, khóe môi nhếch lên một tia cười yếu ớt, xinh đẹp mà thanh nhã, biết nàng không vì mình tự chủ trương mà tức giận, liền lẳng lặng lui xuống. Sau khi hắn điều tra, phát hiện chuyện Từ Đình Hòa hiến mỹ nhân còn có rất nhiều chuyện khác, sợ vương phi dính líu, nênđã bẩm báo với vương gia.



hắn không ngờ vương phi có thể hiểu nỗi khổ tâm của hắn.



Hàn Thủy đi trên con đường trong nội viện, ngửi thấy mùi hoa sơn chi thơm ngát hai bên đường, nghĩ đến vương phi tín nhiệm mình, không khỏi rung động đến tâm can, cái mũi cũng có chút chua.



Hôm nay, Phó Dư Sâm và Vĩnh An đế lâm triều, lại theo ông trở về Sùng Chính điện, hầu hạ Vĩnh An Đế uống thuốc.



Vĩnh An Đế uống thuốc xong thì thúc giục Phó Dư Sâm đi ngự thư phòng phê chuẩn tấu chương: "A Sâm, trong khoảng thời gian ngươi xuất chinh, công việc dồn lại rất nhiều, ngươi mau đi đi!"



Phó Dư Sâm bình tĩnh nhìn ông ta, trong lòng có chút kỳ quái ——Từ khi Vĩnh An Đế bị bệnh, luôn luôn muốn hắn bên người, hôm nay sao lại thúc giục hắn đi vội vàng như vậy?



hắn giống như vô tình nhìn Hoàng Lang đứng bên cạnh liếc mắt một cái, lại nhìn Vĩnh An đế: "Phụ hoàng, thật sự không cần nhi thần hầu hạ?"



"đi thôi đi thôi!" Vĩnh An Đế mỉm cười thúc giục hắn rời đi.



Phó Dư Sâm chỉ biết nghi ngờ mà ra ngoài.