Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 184 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Phó Dư Sâm mới ra tẩm điện, liền nghe giọng nói khô khan của Vĩnh An Đế truyền đến: "A Sâm, ngươi cảm thấy Phúc Trữ điện thế nào?" Phúc Trữ điện là nơi ở của các tiên đế Đại Lương, vì Vĩnh An Đế thích Sùng Chính điện hơn, cho nên vẫn để Phúc Trữ điện trống không.



Phó Dư Sâm nghe vậy giật mình, im lặng một lát, thế này mới quay lại, nói: "Quá gần cung các Tần phi!"



Vĩnh An Đế: "..."



Hai người không hẹn mà không nói đến cung thái tử.



Tiên thái tử Phó Dư Giác chết sớm, thái tử phi Lương thị cũng tuẫn táng theo, cung thái tử sớm đã không có ai, mặc kệ là Vĩnh An Đế hay là Phó Dư Sâm, cũng khôngmuốn cung thái tử đổi chủ, mà tình nguyện giữ lại một chút kỷ niệm của tiên thái tử.



Yên tĩnh trong chốc lát, Vĩnh An Đế trầm ngâm một chút, nghĩ tới một vấn đề quan trọng nhất: "A Sâm, muốn trẫm phái thái y tới Vương phủ hay không?"



Phó Dư Sâm: "..."



Thấy thông minh A Sâm lần đầu tiên dại ra, Vĩnh An Đế nở nụ cười: "Bảo thái y xem mạch cho Từ thị!"



Lỗ tai Phó Dư Sâm dần dần đỏ: "... Tạm thời không cần phải..."



trên mặt Vĩnh An Đế nhất thời hiện chút thất vọng.



Phó Dư Sâm cũng có chút áy náy, liền sải chân vội vàng rời khỏi Sùng Chính điện.



Thái giám Tiền Tiến dẫn hai tiểu thái giám đưa Thanh Thân Vương đến ngự thư phòng.



Phó Dư Sâm đi dưới hành lang dài hoa lăng tiêu, gió đầu hạ mát mẻ thổi vào mặt hắn, làm khuôn mặt trầm tĩnh của hắn dần dần xuất hiện một nụ cười nhợt nhạt: hắn sẽlàm hắn Xán Xán phu vinh thê quý*, từng bước lên cao, Thân vương phi, Hoàng thái tử phi, mẫu nghi thiên hạ, cuối cùng trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đông Phương đại lục!



* phu vinh thê quý: chồng vinh hoa, vợ phú quý.



Đến cuối hành lang dài hoa lăng tiêu, Tiền Tiến đứng ở một bên, làm ra thủ thế mời Phó Dư Sâm đi bên phải, vừa nhấc đầu lại thấy nụ cười tuy cạn nhưng đẹp đến nỗi làm người ta hoa mắt của Thanh Thân Vương.



Lúc này, hắn ngừng thở, không dám toát ra chút khác thường nào —— là một trong những người thân tín của Vĩnh An Đế, Tiền Tiến đương nhiên nhớ rõ thế tử vì đùa giỡn Thanh thân vương mà bị Thanh thân vương mười bốn tuổi đá đứt đoạn đường con cháu sau này.
Từ Xán Xán ngậm chút nước đậu xanh đường phèn còn lại trong miệng, hai tay ôm mặt Phó Dư Sâm, miệng đối miệng đút vào.



thật lâu sau, hai người thở hồng hộc rách ra.



Từ Xán Xán nhìn chằm chằm môi Phó Dư Sâm bị hôn đỏ bừng, ánh mắt ngập nước, tràn đầy xuân sắc, thấp giọng hỏi một câu: "Hôm nay chàng có uống rượu không?"



Phó Dư Sâm: "Uống hai chén."



"Nha, " Mặt Từ Xán Xán ảo não, "Vậy hôm nay không thể làm, vạn nhất sinh ra đứa ngốc, thì làm sao bây giờ?"



Phó Dư Sâm có chút vội vàng động thân đụng đụng nàng một chút.



Từ Xán Xán bị hắn đụng như vậy, phía dưới lập tức theo phản xạ bị đau—— mấy ngày nay, Phó Dư Sâm ép buộc nàng làm muốn chết!



Nàng nhìn chén nước đá và ấm nước trên bàn, ôn nhu nói: "Chúng ta lên giường đi, thiếp cho chàng một trải nghiệm chưa từng thấy!"



Phó Dư Sâm dựa vào gối trên giường, áo bào ngay ngắn, chỉ cởi quần vén lên vạt áo.



Từ Xán Xán bưng một ly nước đá và một ly nước ấm đặt trên giường, quỳ gối trênnệm giường.



Nàng lấy chén nước ấm uống một ngụm, sau đó cúi đầu về phía Phó Dư Sâm.



Khi nước trong miệng Từ Xán Xán đổi thành nước đá, chỉ ngậm một lúc, Phó Dư Sâm dễ dàng bị đánh bại thảm hại.



Nhìn Phó Dư Sâm sau khi tiết ra vẫn đang còn run rẩy, Từ Xán Xán phun nước đá trong miệng ra, lại thay bằng nước ấm.



Phó Dư Sâm rút châu ngọc trên đầu Từ Xán Xán, "Đinh đinh đang đang" ném toàn bộ xuống đất, sau đó vuốt ve tóc dài đen mượt của Từ Xán Xán.



Lúc này, khuôn mặt trắng nõn của hắn ửng đỏ, mắt phượng mê mang, giống nhưđang nằm mộng.