Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 185 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm chỉ ngủ một lúc rồi hai người liền tỉnh.



Phó Dư Sâm cởi trung y nằm thẳng, Từ Xán Xán nằm sát nghiêng sát bên cạnh hắn, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve nửa thân dưới của Phó Dư Sâm. Nàng cảm thấy Phó Dư Sâm còn rất gầy, khung xương cũng nhỏ, tuy đời này không có cách nào thành lưng hùm vai gấu, nhưng cũng là dáng người ngọc thụ lâm phong tiêu chuẩn.



Nhìn Phó Dư Sâm đang nhắm mắt hưởng thụ mình vuốt ve, trong lòng Từ Xán Xán rấtyêu mến. Nàng đã sớm phát hiện, từ khi ma ma đẻ ra đời liền chưa thấy qua, bà vú lại bị Thư phu nhân độc chết Phó Dư Sâm nhân từ nhỏ không có hưởng thụ quá tình thương của ma ma, bởi vậy tựa hồ cùng chính mình giống nhau, có da thịt cơ khát chứng, thực thích chính mình vuốt ve.



một lát sau, Từ Xán Xán thấp giọng nói chuyện đại bá muốn đưa hai mỹ nhân tới, lạinói thẳng chuyện mình sai Hàn Thủy đi điều tra, cuối cùng nói: " Ngày mai, đại bá đại nương sẽ đến gặp thiếp, đến lúc đó thiếp sẽ nói chuyện với ông ấy, chàng trước đừng động vào chuyện này!" Dù Từ Đình Hòa có chán ghét nhưng dù sao cũng là đại bá của mình, từ khi biết thủ đoạn đẫm máu của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán phàm có thể tự mình giải quyết chuyện được, nếu không sẽ không muốn cho Phó Dư Sâm nhúng tay.



Mắt phượng Phó Dư Sâm mở ra nhìn nàng, thấy trong mắt nàng có tia sợ hãi, hiểu được thủ đoạn của mình đã dọa nàng, trong lòng liền nghĩ: về sau chuyện bên ngoài vẫn không nên cho Xán Xán biết, miễn cho nàng sợ hãi.



Lại muốn: Từ Đình Hòa thật sự muốn tìm đường chết! Nhưng hiện nay, ông ta khôngthể chết được, gót chân Xán Xán vẫn chưa thăng bằng, chờ Xán Xán sinh con xong, địa vị được củng cố rồi lại làm thịt ông ta sau!



Nghĩ đến đây, hắn thản nhiên nói: "Biết rồi."



Từ Xán Xán nhất thời như nghe luân âm, lúc này nhào đến đè lên người Phó Dư Sâm: "A Sâm, chàng thật tốt!"



Phó Dư Sâm nhất thời tâm viên ý mã, nhưng biết thân thể của mình, đành phải làmmột Liễu Hạ Huệ sống: "Chúng ta ngồi dậy đi!"



Trong phòng ngủ đèn đuốc sáng trưng.



Từ Xán Xán chải đầu một lần nữa, dùng một cây trâm ngọc bích búi tóc, đổi áo ngực thêu Bạch Liên màu xám bạc, mặc váy dài trắng, lại lấy tay áo sam Hồng Sa mặc vào.



Phó Dư Sâm mặc hạ sam bạch trù, tùy ý mang đai lưng ngọc bích, thấy nơi đầy đặn tuyết trắng của Từ Xán Xán ẩn hiện trong ống tay áo rộng, liền đi qua cúi thắt lưng kéo áo ngực của Từ Xán Xán lên trên, muốn kéo lại ống tay áo.



Từ Xán Xán hơi ngứa, vui cười nói: "Tay áo lớn là kiểu mở rộng mà!"



Áo ngực siết chặt, Phó Dư Sâm căn bản kéo không lên, hắn hơi tức giận, lại thấy tay áo của Từ Xán Xán làm bằng vải mỏng, lờ mờ có thể thấy được vai trắng và bộ ngực đầy đặn, hắn không nói nữa, trực tiếp lột áo Từ Xán Xán ra, lấy áo nộp lĩnh màu đỏ ném cho Từ Xán Xán: "Tự mình mặc!"



Từ Xán Xán không tình nguyện mặc áo vào, đôi mắt long lanh liếc Phó Dư Sâm một cái rồi lại một cái: "Bây giờ nhóm phu nhân đều mặc như vậy, không tin chàng ra ngoài nhìn thử xem!"



Phó Dư Sâm đứng một bên giám thị nàng, không trả lời.



Từ Xán Xán lại làm nũng: "Phó Dư Sâm, trời sắp tối rồi, thiếp chỉ gặp nữ nhân, có gì quan trọng đâu?"



Mắt phượng Phó Dư Sâm sâu thẳm nhìn nàng, ánh mắt hàm nghĩa phong phú.



Từ Xán Xán lập tức không dám lên tiếng nữa, ngoan ngoãn mặc áo nộp lĩnh màu đỏ thêu hoa che kín mít vào.



Hai phu thê trải qua một hồi bận rộn, tuy có chậu băng trên giá gỗ ở bên phải phòng, trong phòng rất mát mẻ, nhưng vẫn toát ra một thân mồ hôi.



Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán tỉ mỉ, phát hiện không có chỗ nào lộ ra ngoài nữa, thế này mới vừa lòng.



hắn đang muốn đi ra ngoài, liền thấy tán hoa trên bàn trang điểm, không khỏi cườimột cái, nhìn Từ Xán Xán: tuy một thời triều đại lưu hành đội tán hoa, nhưng cái tán hoa này cũng quá phức tạp đi?!



Bất quá hắn nghĩ lại, bản thân rất ít chú ý những nữ quyến khác, có lẽ người khác càng khoa trương hơn cũng không chừng!



Từ Xán Xán theo hắn đi ra ngoài, thấy biểu tình của Phó Dư Sâm, liền đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, véo nhẹ lên lưng Phó Dư Sâm một cái, thấp giọng nói: "Yên tâm, thiếp cũng chỉ cho người làm chơi thôi, ngày mai tiến cung vẫn mặc lễ phục mang quan Kim Phượng!"




"Nha." Phó Dư Sâm lông mày nhíu lại, trong lòng tính toán, hy vọng Vĩnh An đế có thể hạ quyết tâm, để kế sách mượn đao giết người lần này có thể thành công.



Phó Dư Sâm rất nhanh trở lại nội viện đón Từ Xán Xán.



hắn thay cổ̀n phục màu xanh diện thánh ở thư phòng, lễ phục hoa lệ cũng không thể che dấu được thân thể như ngọc, khuôn mặt tuấn tú của hắn. 



Từ Xán Xán nhận ra Phó Dư Sâm mặc là lễ phục hoàng thái tử, lúc này, vui mừng nhìnhắn, đoan chính hành đại lễ: "Nô tì tham kiến vương gia."



Phó Dư Sâm liếc nàng một cái: "đi thôi!"



Kéo tay Từ Xán Xán, cùng đi ra ngoài.



Từ Xán Xán lại cao hơn, đã vượt qua một mét sáu, nhưng đứng bên người Phó Dư Sâm cao gầy, vẫn rất nhanh nhẹn khéo léo.



Nàng như chim nhỏ nép vào người Phó Dư Sâm cùng nhau đi ra ngoài —— đại kiệu vàng óng của Phó Dư Sâm đang chờ ở trước cửa!



Vào đại kiệu, Phó Dư Sâm trực tiếp để Từ Xán Xán ở trên nhuyễn tháp, nói: "Ngủ mộtlát đi!" Bởi vì dậy quá sớm, thời gian ngủ của Từ Xán Xán quá ngắn, hôm nay rất nhiều chuyện, nàng phải nghỉ ngơi một chút, nếu không sẽ chịu không nổi.



Từ Xán Xán ngáp một cái, mắt buồn ngủ mông lung nhìn Phó Dư Sâm, làm nũng nói: "Vậy chàng ngủ với thiếp."



Phó Dư Sâm "Ừ" một tiếng, nằm xuống bên cạnh Từ Xán Xán ở trên nhuyễn tháp, nhắm hai mắt lại.



Lễ phục may phức tạp, ngủ một lúc cũng không sợ nhăn lại.



Trong Sùng Chính Điện, khuôn mặt tái nhợt của Vĩnh An đế vui mừng, nhìn một đôi giai nhi giai phụ quỳ gối duới đất, không đợi thái giám xướng lễ, lập tức nói: "Mau mau bình thân!"



Lúc Từ Xán Xán đứng dậy, ánh mắt Vĩnh An đế đảo qua bụng Từ Xán Xán, thấy vẫn bằng phẳng, trong lòng không khỏi thở dài.



Có điều, vừa thấy diện mạo Phó Dư Sâm rất giống mình lúc trẻ, trong mắt Vĩnh An Đế lại mang theo ý cười, ôn nhu hỏi Từ Xán Xán: "Từ thị, có vừa ý phủ Thanh Thân Vương không?"



Từ Xán Xán đứng dậy hành lễ, trả lời: "Tạ phụ hoàng quan tâm, con dâu ở rất vừa ý."



Vĩnh An Đế mỉm cười gật đầu: "Vậy thì tốt."



Phó Dư Sâm nhìn Vĩnh An Đế, tổng cảm thấy Vĩnh An Đế có thâm ý.



nói chuyện trong chốc lát, Vĩnh An Đế lệnh đại thái giám Hoàng Lang tự mình dẫn Thanh Thân vương phi đi Kỳ Ngọc Điện gặp Đổng quý phi.



Phó Dư Sâm biết ông có chuyện muốn nói với mình, nên im lặng ngồi ở đó.



Theo Vĩnh An Đế vỗ tay một cái, thái giám và các cung nữ cũng lặng lẽ lui xuống, trong chính điện chỉ còn lại hai người Vĩnh An Đế và Phó Dư Sâm.



Vĩnh An Đế ngơ ngác nhìn Phó Dư Sâm, thật lâu mới nói: "Ngươi có biết thân mẫu của ngươi không?"



Mặt Phó Dư Sâm lập tức đỏ bừng, môi mím chặt, mắt phượng giống như bắn ra lửa.