Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 19 : Mật báo

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Lúc Từ Hàn thị vừa tắm xong đi ra, tóc vẫn chưa lau khô, Từ Đình Hòa đã đi

vào. Mặc dù Từ Đình Hòa là nam tử tuấn tú như bạch diện thư sinh, nhưng

lại hết lần này tới lần khác chỉ thích loại mỹ nhân dã tính như Ngụy di

nương, đối với loại nữ tử có tướng mạo phổ thông, tính cách cứng nhắc

như thê tử Từ Hàn thị lại không có chút hứng thú nào, hắn lấy Hàn thị

không phải vì xem trọng Hàn thị, mà vì xem trọng cha của Hàn thị là Tế

tửu Quốc Tử Giám Hàn Khánh và huynh trưởng Hàn Ngưỡng Ân, cùng mấy người tỷ phu của Hàn thị. Lúc này Hàn thị vừa tắm xong, mắt long lanh, da

phiếm hồng, kiều diễm hơn bình thường vài phần, nhưng hắn vờ như không

thấy, nói thẳng:



- Nhị đệ cho người đưa thư, nói là cả gia đình sẽ đến biện kinh thăm mẫu thân!



Từ Hàn thị nghe vậy liền cau mày. Từ Thuận Hòa nói muốn vào kinh thăm

mẫu thân, không bằng nói là đến xem con gái bảo bối của hắn. Thấy Từ Hàn thị rũ mắt suy nghĩ, Từ Đình Hòa hơi sốt ruột:



- Lúc trước ta buộc hắn lui hôn sự của Xán Xán, lần này sợ là hắn tới

tìm ta tính sổ, bình thường Thuận Hòa dễ nói chuyện, nhưng chọc tới hắn, hắn cũng dám ——



- Tên của Xán xán đã báo lên, Nhị đệ có thể làm gì?



Từ Hàn thị liếc mắt nhìn trượng phu:



- Việc này giao cho thiếp là được!



Mục đích thứ nhất của Từ Đình Hòa đã đạt được, cười hì hì đẩy Hàn thị ngồi trên tháp:



- Đêm nay ta ở cùng nàng.



Lại nói:



- Nghe nói Điền Tự Kính muốn xin cáo lão, nếu có thể nghe được tin tức chính xác thì tốt quá!



Lại bộ thượng thư Điền Tự Kính là người lãnh đạo trực tiếp Từ Đình Hòa,

hắn muốn xin cáo lão là một tin tức tốt, nhưng tin tức này quả thực phải cần Hàn thị về nhà mẹ đẻ hỏi thăm, nếu tin tức là thật, phải nhờ phụ

thân và huynh trưởng của Hàn thị đây! Hàn thị nhìn Từ Đình Hòa, ánh mắt

ôn nhu như nước:



- Ngày mai Thiếp sẽ trở về hỏi xem sao!



Trong lòng Từ Đình Hòa vui mừng, bèn ôm Hàn thị hôn tới. Tuy rằng đã ban đêm, nhưng trời vẫn rất nóng. Mai Tuyết dời cái ghế ngồi ngay ngắn

ngoài nhà chính, chỉ cần có người đến thưa chuyện sẽ lập tức khoát khoát tay ý bảo ngày mai lại đến —— hiếm khi lão gia mới ở lại chỗ phu nhân

một lần, nàng phải quan tâm chút. Bà tử nha hoàn nàng dâu thấy Mai Tuyết như môn thần canh giữ ngoài chính đường, nghĩ là phu nhân có đại sự gì, nếu mình không có chuyện quan trọng thì trước hết trở về, nhất thời

trong viện rất yên tĩnh. Chẳng mấy chốc trăng đã lên cao, Mai Tuyết dặn

bảo tiểu nha hoàn chuẩn bị nước nóng, cũng bảo phòng bếp ở Thanh Tâm

viện chuẩn bị cháo trắng và chút thức ăn. Trong nhà chính vẫn yên lặng
tính tình công tử, lập tức ngừng công kích. Chu Anh vừa vào phòng ngủ đã lập tức chúc mừng Phó Dư Sâm:



- Đại ca, nghe nói ngày mai huynh sẽ bắt đầu lên lớp đọc sách! Chúc mừng chúc mừng!



Lên lớp đọc sách, Thái Phó tự mình dạy học, đây chính là đãi ngộ chỉ

hoàng tử mới có đây! Có nghĩa là đại ca đã bay lên đầu cành thành phượng hoàng rồi, hắn phải ôm chặt lấy bắp chân đại ca mới được! Hắn vui vui

vẻ vẻ hỏi Phó Dư Sâm:



- Ca ca, hôm qua vì sao huynh lại nôn mửa thế?



Hôm qua mẫu thân hắn cũng ở Quốc công phủ, khi trở về nói cho hắn biết

chuyện Phó Dư Sâm nôn mửa. Phó Dư Sâm chỉ lo đọc sách, không để ý đến

hắn. Chu Anh bị lạnh nhạt đã quen, liền tự quyết định:



- Không phải là bởi vì có nữ nhân sờ vào người huynh chứ?



Phó Dư Sâm vừa nghe, nhanh như tia chớp vươn chân dài đạp Chu Anh. Chu

Anh bị hắn đá bất ngờ không kịp đề phòng ngã trên mặt đất, nhưng lại vui vẻ dùng hai tay chống đỡ: Phản ứng này của đại ca cho thấy bị hắn nói

trúng rồi! Hắn lại bỉ ổi nói:



- Đại ca bị sờ soạng chỗ nào, cũng cho đệ đệ sờ với ——



Lời còn chưa nói hết, thân thể của hắn đã bay lên trời. Phó Dư Sâm mở

cửa sổ ra, mang theo Chu Anh đang kêu oa oa ném ra ngoài. Chu Anh là

biểu đệ của hắn, mẫu thân Chu Anh là người thân duy nhất đối tốt với

hắn, bất kể thế nào Phó Dư Sâm cũng không thể thực sự làm gì Chu Anh,

chỉ có thể thế này thôi.



Từ Nghi Đồng bệnh tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, giữa trưa ngày thứ hai

nàng đã có thể rời giường, buổi tối ngày thứ hai đã tham dự gia yến được cử hành tại Xuân Huy viện của lão thái thái. Tuy rằng Từ Hàn thị kiên

trì tiến hành cảm hóa trong thời gian dài, nhưng lão thái thái và Từ

Đình Hòa cũng không bỏ thói quen nói chuyện phiếm lúc ăn cơm, Từ Nghi

Đồng cũng học theo lão thái thái, đặc biệt thích nói khi ăn cơm. Từ Đình Hòa thương con gái vừa khỏi bệnh, không cần nha hoàn hầu hạ, tự mình

múc một chén canh gà đưa cho Từ Nghi Đồng:



- Nghi Đồng, uống ít canh gà đi!



Từ Nghi Đồng rất đắc ý, uống một ngụm canh xong lại cười hỏi Từ Xán Xán:



- Nhị tỷ tỷ, nghe nói hôm nay công tử Quốc công phủ uống trà còn sót lại của tỷ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế?



Từ Xán Xán nhẹ buông tay, đôi đũa rơi trên mặt đất. Từ lão thái thái và

Từ Đình Hòa chỉ hơi kinh ngạc, Từ Hàn thị và Từ Nghi Liên rất bình tĩnh, mặt Từ Nghi Bằng lại lập tức trở lên cứng ngắc. Từ Xán Xán: “...” mẹ

nó, là ai mật báo thế?