Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 22 : Âm mưu
Ngày đăng: 14:23 30/04/20
Trời còn chưa sáng, Phó Quế đã đứng ngoài cửa sổ đánh thức Phó Dư Sâm. Rửa
mặt chải đầu xong, Phó Dư Sâm cưỡi ngựa dẫn theo Phó Quế và Phó Liễu ra
khỏi Quốc công phủ. Đi qua con đường tắt vắng vẻ tối tăm ít người qua
lại, chẳng mấy chốc Phó Dư Sâm đã tới đường lớn ngoài cửa Tuyên Đức,
ngồi trên lưng ngựa nhìn ra xa xa, hoàng thành nguy nga dưới tia nắng
ban mai từ từ trở nên rõ ràng. Đợi khi đến gần, cửa cung sơn đỏ đinh
vàng đã mở từ lâu, hai hàng cấm quân canh giữ hai bên. Đại thái giám
Tôn Hoài Vũ bên cạnh Vĩnh Yên đế mang theo một tiểu thái giám chờ ngoài
cửa Tuyên Đức, thấy Phó Dư Sâm cưỡi ngựa tới thì lập tức tiến lên đón,
nở nụ cười trên khuôn mặt trắng mập:
- Hôm nay là mồng một, các quan vào chầu sớm tại điện Đại Khánh, lệnh cho thần tới đón công tử đi điện Sùng Chính.
Tôn Hoài Vũ tuy là nội thị, nhưng quan lại đều biết hắn là thái giám có
thể làm tới chức quan cao nhất, rất được Vĩnh Yên đế cưng chiều. Phó Dư
Sâm xuống ngựa, mỉm cười hành lễ với Tôn Hoài Vũ:
- Làm phiền quý nhân dẫn đường!
Tôn Hoài Vũ vội vàng đỡ Phó Dư Sâm:
- Công tử làm thần tổn thọ quá!
Sau khi hàn huyên xong, Tôn Hoài Vũ dẫn Phó Dư Sâm đi vào cửa Tuyên Đức, đi qua điện Đại Khánh đến điện Sùng Chính. Vĩnh Yên đế cho rằng thân
thể Phó Dư Sâm quá yếu, hạ chỉ bảo hắn không được ngồi kiệu ở trong
cung, mà lệnh cho Tôn Hoài Vũ cùng đi bộ với hắn. Điện Sùng Chính là nơi Vĩnh Yên đế nghỉ ngơi và xử lý chính sự, để giám sát Phó Dư Sâm học
tập, hắn đổi thiền điện Sùng Chính thành thư phòng cho Phó Dư Sâm, ra
lệnh Thái phó giảng dạy cho Phó Dư Sâm ngay trong thiền điện của điện
Sùng Chính. Phó Dư Sâm vào thiền điện, sau khi ngồi xuống sau án thư bèn cầm một quyển sách lên đọc. Tôn Hoài Vũ chỉ huy Tiểu Hoàng ở ngoài cửa
đi pha trà, dâng điểm tâm và hoa quả xong, liền lặng lẽ lui xuống. Phó
Dư Sâm xem lại bài học hôm trước, đợi Thái phó kiểm tra. Sau khi vào
chầu xong, Vĩnh Yên đế và Thái phó Đinh Tu Bình đi tới điện Sùng Chính.
Phó Dư Sâm thỉnh an Vĩnh Yên đế trước, sau đó mới hành lễ với Đinh Thái
phó.
Vĩnh Yên đế ngồi trên ngự tháp thất bảo, Đinh Thái phó ngồi trên ghế gấm phía Đông, quân thần hai người nhìn Phó Dư Sâm đứng như cây ngọc đón
gió ở bên dưới, trong lòng vui mừng, hai bên liếc mắt nhìn nhau, đều nở
nụ cười.
- Sâm nhi trầm ổn hơn rất nhiều, phải tiếp tục cố gắng nhé!
Trên khuôn mặt tái nhợt của Vĩnh Yên đế mang theo một chút đỏ ửng, có vẻ rất không khỏe mạnh, nhìn ánh mắt chờ mong của Phó Dư Sâm:
- Sau khi tan lớp, hãy đi Khôn Ninh cung thỉnh an Hoàng hậu trước, sau đó đi Đông cung bồi Thái tử đi!
Phó Dư Sâm đáp một tiếng “vâng”. Vĩnh Yên đế lại nói:
- Ăn chút hoa quả đã rồi lại học tập!
Phó Dư Sâm đáp ứng một tiếng, lúc này mới đi thiền điện. Đinh Thái phó
phụng bồi Vĩnh Yên đế, trong chốc lát sẽ không đi ngay —— đây là thời
gian dành cho hắn ăn điểm tâm hoa quả. Bởi vì bệnh tình Thái tử càng
Dư Sâm đùa nghịch chén trà phát ra âm thanh thật nhỏ. Ngồi một lúc, Phó
Dư Sâm nói “Mẫu thân ta đi đây”, bèn đứng dậy nghênh ngang mà đi, làm
Thư phu nhân cực kỳ tức giận. Sau một lúc lâu, lửa giận của Thư phu nhân mới lắng xuống. Thư Dân Chi nhân cơ hội hỏi:
- Cô cô, nếu như chúng ta... Trong cung...
Thư phu nhân kiêu ngạo nói:
- Chết thì thôi, đáng đời phó thị tuyệt hậu! Trong cung còn có đại cô cô ngươi!
Thư Dân Chi cúi đầu suy tư.
Ngày đó khi Âu Dương đại gia đề cấp tới kỹ thuật trên giường, Từ Xán Xán ham học hỏi, đối với chuyện Âu Dương đại gia sẽ tự mình làm mẫu tràn
đầy kích động chờ mong, nhưng Âu Dương đại gia lại xin nghỉ đi ra ngoài, làm cho Từ Xán Xán cực kỳ thất vọng. Sau khi học xong, trở lại Xuân Huy viện, lúc này Từ Xán Xán mới phát hiện Từ Hàn thị đã trở về từ nhà mẹ
đẻ, đang cùng Từ Nghi Liên, Từ Nghi Đồng nói chuyện với lão thái thái
trong chính phòng! Để thời gian ở Từ phủ trở nên thoải mái, Từ Xán Xán
thích nhất là nịnh bợ chủ mẫu Từ phủ Từ Hàn thị, vội vàng chân chó bước
lên phía trước thỉnh an, hỏi han sức khỏe. Nàng thấy Hàn thị nét mặt toả sáng, vội tán dương:
- Khí sắc đại nương thật tốt!
Hàn thị mỉm cười, quả thực tâm tình nàng rất tốt, khí sắc cũng tốt. Sau khi biết được tin tức Điền thượng thư muốn từ quan là sự thật từ chỗ
phụ thân, nàng lại ở nhà mẹ đẻ hai hôm, cuối cùng cũng gặp được Tam tỷ
phu Phong viện phán. Phong viện phán tuy chỉ nói mỗi một câu “Mặc dù suy nhược nhưng vẫn có thể bồi bổ”, cũng làm nàng mừng rỡ như điên. Vừa về
tới phủ, lão gia đã tiến lên đón, ôn nhu như nước đưa nàng vào Thanh Tâm viện. Một phen tâm tình xong, nàng mới đem lời của Phong viện phán nói
cho trượng phu nghe. Từ Đình Hòa mừng rỡ như điên, bèn nói ngay:
- Chuẩn bị một vạn lượng ngân phiếu, ta đi đưa cho Bùi Tương!
Lại nói:
- Lại chuẩn bị hai nghìn lượng, ngày mai ta sẽ đưa cho Hoàng Thái giám, để cho hắn ở trước mặt Thánh thượng nói tốt cho Xán Xán chút!
Lấy tay đánh lên giường, hắn không nhịn được đứng lên, cười ha hả. Buổi
tối cử hành gia yến ở Xuân Huy viện, Từ Đình Hòa cười tủm tỉm nhìn Từ
Xán Xán, giống như nhìn một báu vật hiếm thấy:
- Xán Xán à, gần đây cháu học tập cực khổ, cháu muốn thứ gì ta sẽ thưởng cho?
Từ Xán Xán nhìn hắn cực kỳ hòa ái dễ gần, liền thử thăm dò nói:
- Tổ mẫu muốn đi Đông Lâm tự làm lễ tạ thần...
Nàng nhìn Từ Hàn thị, thấy Từ Hàn thị sắc mặt ôn hòa, liền nói tiếp:
- Cháu gái muốn đi cùng để hầu hạ tổ mẫu...
Tâm tình Từ Đình Hòa rất tốt, lập tức đồng ý, lại bỏ thêm một câu:
- Nghi Liên, Nghi Đồng cũng theo tổ mẫu đi dâng hương đi, ta bảo Từ Sâm theo hầu hạ!