Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 23 : Ra kế
Ngày đăng: 14:23 30/04/20
Từ lão thái thái và Từ Đình Hòa thương lượng một lúc, đều nghĩ ngày mai
xuất phát thì không kịp chuẩn bị, cuối cùng quyết định ngày kia lên
đường. Từ Xán Xán, Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng cùng nhau rời đi. Đến
trong viện, Từ Xán Xán tạm biệt Từ Nghi Liên, Từ Nghi Đồng, Từ Nghi Liên vẫn giữ dáng vẻ bình thường ổn trọng, Từ Nghi Đồng từ khóe mắt chân mày đều toát ra ý mừng, làm cho Từ Xán Xán hơi nghi hoặc. Lúc này đã là
giữa tháng năm, vào giữa hè, mặc dù là buổi tối nhưng vẫn rất oi bức.
Trở lại sương phòng phía Tây, Từ Xán Xán đã chảy mồ hôi đầm đìa. Trước
tiên nàng không vội tắm rửa mà cầm một chiếc quạt tròn làm khô người,
gọi Tiểu Hương vào phòng ngủ.
Tiểu Hương một mực coi chừng sương phòng phía Tây, khó khăn lắm mới
gặp Từ Xán Xán nên rất vui vẻ, tiếp nhận quạt tròn trong tay Từ Xán Xán, bắt đầu quạt thật nhẹ nhàng. Bích Vân dọn dẹp thơ từ ở trước bàn trang
điểm mà Từ Xán Xán đã sao chép nhiều ngày nay, lại phát hiện thiếu mất
mấy tờ, vội vàng bẩm báo Từ Xán Xán. Từ Xán Xán kiểm tra lại, tổng cộng
thiếu hai tờ. Nàng cảm thấy trong khoảng thời gian này mình luyện chữ
rất thành công, bởi vậy muốn viết hai mươi bài thơ hay nhất để đóng
thành sách, tự mình thưởng thức, ai ngờ vẫn chưa kịp đóng thì đã thiếu
mất hai tờ. Nàng quan sát một lúc lâu mới nói:
- Hai tờ bị mất, một tờ viết bài《 Cẩm sắt 》của Lý Thương Ẩn, một bài《 Hoa phi hoa 》của Bạch Cư Dị!
Mấy ngày nay Bích Vân vẫn đi theo Từ Xán Xán, Tiểu Hương ở lại trong
phòng, vì vậy Từ Xán Xán và Bích Vân đều nhìn về phía Tiểu Hương. Tiểu
Hương có chút khẩn trương, lập tức nói:
- Xế chiều ngày hôm qua, Lưu Hoa bên chỗ Ngụy di nương có sang tìm nô tỳ chơi.
Từ Xán Xán thấy hơi lạ, ai lại lén lấy chữ viết của mình làm gì nhỉ? Hay là mình nghĩ sai cũng chưa biết chừng. Vừa nghĩ như thế, nàng cũng
không quá để ý nữa, chỉ dặn dò Bích Vân:
- Kiểm tra lại xem có mất vật nào quý giá không!
Bích Vân vội vàng mở hộp đựng trang sức và tủ quần áo cẩn thận kiểm tra
một lần, không phát hiện mất thứ gì khác. Từ Xán Xán nhìn lại đồ vật
trong phòng mình, bèn nghĩ ra một chủ ý: Sao không ghi chép những đồ vật quý giá trong phòng mình vào sổ nhỉ? Suy nghĩ một chút, nàng lại nở nụ
cười. So với Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng, nơi này của nàng thì có tài
sản gì đáng giá đâu mà phải dùng tới sổ sách?
Từ Xán Xán tắm rửa xong, đến phiên Bích Vân, Bích Vân để Tiểu Hương đi
tắm trước. Tiểu Hương thích nói chuyện không ở đây, trong phòng nhất
thời trở nên yên tĩnh. Từ Xán Xán ngồi trên tháp trúc khâu đế giày, Bích Vân vá mũi giày ở một bên. Đây là giày làm cho Từ Nghi Bằng. Đôi giày
này Từ Xán Xán bảo làm cho Từ Nghi Bằng đã hơn một tháng, bây giờ còn
chưa thấy bóng dáng đâu cả! Hai người vừa làm vừa nói chuyện, Từ Xán Xán thỉnh thoảng lấy khăn lau mồ hôi.
- Vâng!
Phó Liễu đáp ứng một tiếng lui xuống. Phó Liễu trông coi tư kho ở Trúc
Thanh viện, hắn vừa đi vừa suy tư về việc lấy món đá quý nào để đưa cho
công tử đây. Từ khi công tử trở lại biện kinh, tư kho cũng càng ngày
càng phong phú, chỉ riêng đá quý các màu cũng có rất nhiều hộp! Sợ công
tử sốt ruột, Phó Liễu nhanh chóng mang đến bốn hộp đá quý bình thường.
Mở bốn hộp ra, một hộp ngọc đỏ, một hộp phỉ thúy, một hộp ngọc bích, một hộp đá quý xanh biếc, xếp thành một hàng để Phó Dư Sâm chọn. Trong hộp
đều đầy ngập, cái nhỏ nhất cũng bằng một quả anh đào. Phó Dư Sâm nhìn
thoáng quá, thuận tiện nói:
- Trước hết cứ để ở đây đã!
Đến buổi tối, Phó Dư Sâm giao cho Phó Liễu bốn bản vẽ bên trên có ghi
chú, theo thứ tự là trâm cài tóc hình hoa sen bằng vàng khảm ngọc đỏ,
vòng tay hình lá bạc hà bằng vàng nạm phỉ thúy, khuyên tai hình hoa lê
bằng vàng nạm ngọc bích và búi tóc được xâu chuỗi từ hạt đá quý màu xanh biếc. Phó Liễu không dám hỏi nhiều, lập tức cầm bản vẽ và đá quý đi tìm công tượng.
Ngày thứ hai là ngày nghỉ mộc của Phó Dư Sâm, hắn không cần tiến cung,
bèn chuẩn bị tiếp khách tại trong phủ. Phó Quế đi từ ngoại viện Trúc
Thanh Viện vào nhà chính, tay cầm một phong thư tiến đến, thần sắc hơi
kỳ quái:
- Bẩm công tử, Từ phủ Nhị cô nương lệnh gã sai vặt đưa thư đến ạ!
Phó Dư Sâm sửng sốt, trái tim chợt đập thình thịch, hắn mở thư ra xem,
phát hiện là thư ước hẹn hắn đi hồ Dã Áp, ký tên “Từ Xán Xán“. Phó Quế
hành lễ bẩm báo:
- Nô tài đã bảo Tiết Anh nhìn rồi, quả thực là bút tích Từ cô nương;
cũng cho người đi tra xét ở cửa Tây, vừa có tin tức người Từ phủ ra khỏi thành lập tức trở về bẩm báo ạ!
Phó Dư Sâm không nói gì. Hắn không tin Từ Xán Xán sẽ viết thư cho mình,
nhưng lại nghĩ tuổi Từ Xán Xán còn nhỏ, nói không chừng sẽ xúc động mà
muốn gặp mình... Cũng có thể nàng thật sự có việc muốn tìm hắn... Chẳng
mấy chốc thân binh được phái đến cửa tây đã phi ngựa hồi báo:
- Quản gia quý phủ Từ thị lang hộ tống hai chiếc xe ngựa ra cửa Tây,
xuôi theo quan đạo về hướng Tây, đã cho người đi theo rồi ạ.