Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 3 : Xuân Hoa

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Edit: Minh Anhh



Beta: Sấu Dầm + Buingan1209



Từ Vương Thị lúc này mới phát hiện Từ Xán Xán đã gỡ trâm cài, vòng tay

xuống, trên người mặc y phục cũ làm việc nhà, không khỏi sốt ruột:



”Xán Xán, làm sao con... Vương nhị lang đã tới rồi!



Từ Xán Xán vừa mới rửa rau, thời tiết đầu xuân, nước còn hơi lạnh, bàn

tay trắng noãn của nàng bị đông cứng phiếm hồng. Dùng khăn vải bố xoa

xoa, Từ Xán Xán nhìn lại khắp người mình một chút:



- Có gì không thích hợp đâu ạ!



Tiểu Hương ở một bên vội hỏi:



- Phu nhân, Vương nhị lang có bộ dáng như nào ạ?



Từ Vương Thị nhìn con gái nhỏ nhắn xinh xắn mảnh khảnh của mình, lặng lẽ suy nghĩ lại hình dáng Vương nhị lang vừa nãy gặp trong cửa hàng. Đúng

lúc này, di mẫu của Từ Xán Xán, Diêm Vương thị hấp tấp đi vào sân, vừa

vào đã gọi:



- Đại tỷ ơi!



Từ Vương thị và Từ Xán Xán cùng nhau ra đón. Diêm Vương thị và tỷ tỷ

ngồi vào chỗ của mình ở hai bên bàn vuông, cẩn thận uống một ngụm nước

trà mà Từ Xán Xán bưng lên, mặt mày hớn hởn nhìn Từ Vương Thị:



- Tỷ tỷ, Vương nhị lang tỷ cũng đã thấy, cảm thấy muội làm bà mai thế nào?



Từ Vương Thị vừa muốn nói, nhìn Từ Xán Xán đứng kế bên, khoát tay một cái. Từ Xán Xán cười cười, nhỏ giọng phân phó Tiểu Hương:



- Tiểu Hương, ngươi hầu hạ mẫu thân và di mẫu đi!



Nàng vén rèm lên đi vào phòng ngủ phía đông. Từ Vương Thị lúc này mới nói:



- Vương nhị lang này quả thật là cao lớn quá...



Nàng ở bên ngoài cửa hàng dò xét hắn, thật ra tướng mạo Vương nhị lang

đường đường tuấn tú lịch sự, chỉ là thân hình cao lớn thể trạng cường

tráng, cùngTừ Xán Xán nhỏ nhắn xinh xắn yếu ớt đứng chung một chỗ, quả

thực giống như núi lớn hoàn toàn che khuất Từ Xán Xán! Diêm Vương thị
trong nhà đều xong xuôi, chỉ chờ ngày lành đến.



Lúc này, sáng sớm Từ Xán Xán đã thức dậy, nàng vừa mới may cho đệ đệ một bộ áo lót, đang may cho cha một tấm áo choàng, chỉ còn vài đường chỉ,

phải tranh thủ thời gian làm cho xong.



Thường Liễu và Tôn Chu Toàn vội vàng làm việc không ngừng tay, ngay cả

Tiểu Hương cũng được nhờ qua hỗ trợ, nghe nói là một khách hàng lớn muốn tới lấy thuốc. Tiểu Hương ở phía trước bận rộn nửa ngày, bớt chút thời

gian trở về xem Từ Xán Xán, lặng lẽ nói cho nàng biết:



- Lão gia nhà chúng ta có một khách hàng mới, Thường Liễu nói lão gia

đào của hắn một số bạc lớn, bảo hắn cách mỗi mười mấy ngày lại đến đây

châm cứu một lần, còn lấy vô số thuốc...



Từ Xán Xán vừa nghe số bạc lớn, biết cha đang vội vàng kiếm cho mình

nhiều đồ cưới hơn chút, trong lòng cũng thật cao hứng, cố ý nói đùa:



- A, biết phụ thân yêu vàng bạc, ta có nên làm một cái áo khoác cho

người, trên vạt áo dùng kim tuyến thêu một đĩnh vàng thật to không nhỉ!



Tiểu Hương nghĩ đến cảnh lão gia mặc áo choàng thêu một đĩnh vàng thật

lớn ngồi chẩn bệnh, không khỏi che miệng nở nụ cười. Từ Xán Xán may áo

choàng xong, nghĩ đã đến trưa rồi, bệnh nhân hẳn đã rời đi, bèn chuẩn bị cầm áo khoác đi tìm cha để tranh công. Ra khỏi cửa nhà chính, nàng tiện tay ngắt một nhánh hoa Nghênh Xuân, cầm trên tay ngắm nghía.



- Cha, con may cho người áo choàng mới này!



Từ Xán Xán đang cầm áo choàng đi đến. Tôn Chu Toàn đang trông quầy hàng, Thường Liễu và Tiểu Hương đang dùng dao nhỏ cắt dược thảo. Thấy Từ Xán

Xán tiến đến, Tiểu Hương vội nói:



- Tiểu thư, lão gia đang ở trong phòng châm cứu cho người ta đấy!



Từ Xán Xán vừa nghe, vội vàng dừng bước, đang muốn rời đi, rèm nội thất

đã bị xốc lên, một thanh niên áo lam đi ra vén rèm chờ một người khác

xuất hiện. Từ Xán Xán có chút tò mò, lặng lẽ nhìn lướt qua bên kia. Mỹ

nam tử mắt phượng trước đó vài ngày mà nàng đã gặp từ nội thất đi ra. Từ Xán Xán nhìn gương mặt này, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần đến nỗi nàng

xem ba lần vẫn thấy ngẩn ngơ.



Nàng nhìn hắn chăm chú, vẫn không nhúc nhích, giống như trúng tà, nhánh

hoa Nghênh Xuân rơi trên mặt đất. Mỹ nam mắt phượng chú ý tới Từ Xán Xán đang nhìn mình chăm chú, mắt phượng hẹp dài như mặt nước đảo qua Từ Xán Xán, sau một lát đối diện với Từ Xán Xán, hắn dời tầm mắt, rồi đi ra

ngoài. Thanh niên áo lam đi phía sau hắn cười cười liếc mắt nhìn Từ Xán

Xán, khi đi đến gần bên cạnh, khom lưng nhặt nhánh hoa Nghênh Xuân trên

mặt đất, đứng dậy đuổi theo.