Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 31 : Tình cờ gặp gỡ

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Khi Từ Xán Xán tỉnh lại đã là buổi trưa, bữa trưa cũng đã làm xong. Từ

Vương thị yêu thương con gái, sáng sớm không để cho Bích Vân và Tiểu

Hương gọi nàng. Từ Thuận Hòa vội vã đi tìm đại ca Từ Đình Hòa thương

lượng việc khai trương tiệm thuốc, cũng không chờ Từ Xán Xán mà tự mình

đi Từ phủ. Dùng xong bữa trưa cùng mẫu thân và đệ đệ, Từ Xán Xán đi với

Từ Vương thị ra đường cái trên phố mua nhẫn. Nhà các nàng ở trên phố Thư Điếm, cách chợ cũng chỉ mấy bước chân, bởi vậy Từ Vương thị cũng không

bảo Thường Liễu chuẩn bị xe, mà bảo Bích Vân cùng đi bộ. Đã thật lâu

không đi dạo phố với mẫu thân, Từ Xán Xán vô cùng vui vẻ, nhìn cái gì

cũng đều cảm thấy mới mẻ. Đi dạo qua vài cửa hàng, cuối cùng Từ Xán Xán

chọn được một chiếc nhẫn bằng vàng nạm hồng ngọc và một chiếc bằng bạc

nạm ngọc bích tại cửa hàng vàng bạc Hứa thị. Trên nhẫn vàng chỉ có một

viên hồng ngọc lớn như hạt đậu tương, trên chiếc nhẫn bạc có ngọc bích

ước chừng cũng lớn bằng hạt đậu như thế, đều không quá đắt, nhưng đổi

lại rất tinh xảo khác biệt. Từ Xán Xán liếc mắt một cái liền nhìn trúng

ngay. Từ Vương thị thấy đồ trang sức trong tiệm này đều cực kỳ tinh xảo, bèn nghĩ mua cho Từ Xán Xán một cây trâm. Khi nàng đang chọn lựa, Từ

Xán Xán lại lặng lẽ đi thanh toán tiền. Từ Vương thị nhìn thấy, vừa bực

mình vừa buồn cười, dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn lên trán Từ Xán Xán một

cái:



- Nha đầu ngốc, nương còn cần con trả tiền à?



Từ Xán Xán cười hì hì kéo tay mẫu thân, đeo nhẫn vàng lên ngón tay áp út của mẫu thân, lại đeo nhẫn bạc lên ngón trỏ của mình. Từ Vương thị rất

hài lòng, cười đến miệng cũng không khép lại được, nói:



- Nương lại dẫn con đi mua chút vật liệu may mặc nhé!



Từ Xán Xán cười ngọt ngào như mật, lôi kéo tay mẫu thân ra khỏi cửa

hàng. Hai người mua nhẫn cũng không tốn bao nhiêu bạc, nhưng nàng cũng

có thể mua đồ cho mẫu thân, nàng vẫn rất vui vẻ! Từ Vương thị lại dẫn Từ Xán Xán sang cửa hàng tơ lụa đối diện với cửa hàng vàng bạc Hứa thị. Từ Vương thị đang chọn cho Từ Xán Xán một miếng sa tanh mỏng màu xanh

biếc, bên trên có hoa lê dệt bằng ngân tuyến, Bích Vân bèn kéo Từ Xán

Xán một cái, ý bảo nàng nhìn ra phía ngoài. Từ Xán Xán nhìn ra ngoài,

liền thấy Ngụy di nương trong phủ đại bá mang theo một tiểu nha hoàn vội vã đi tới. Từ Vương thị thấy con gái nhìn ra ngoài, bèn hỏi:



- Xán Xán, làm sao thế con?



Từ Xán Xán ngây thơ cười:



- Nương, không có chuyện gì đâu ạ!



Nàng thấy trong tay mẫu thân cầm sa tanh, nghĩ loại sa tanh này đẹp đẽ
nhân, Bích Vân các nàng ba người một người một chén. Phòng quán trà này

rất nhỏ, cũng may sát đường có một cây nho, dưới cây nho đặt mấy chiếc

bàn. Trong phòng quá nóng, ba người Từ Xán Xán tìm một chiếc bàn sạch sẽ dưới cây nho ngồi xuống. Từ Vương thị ngồi ở vị trí nhìn ra đường phố,

Từ Xán Xán và Bích Vân phân biệt ngồi ở phía Đông và phía Tây, nàng đang cho mẫu thân xem chiếc nhẫn bạc trên ngón tay mình, chợt nghe thấy một

giọng nam trong trẻo:



- Từ bá mẫu?



Từ Xán Xán ngẩng đầu nhìn lên, thấy một thanh niên mày kiếm mắt sáng mặc y phục nha môn màu đen đỏ giao nhau. Vị thanh niên anh tuấn này tuy

rằng đang nói chuyện với Từ Vương thị nhưng ánh mắt lại nhìn sang Từ Xán Xán, trong mắt mang theo nóng rực. Từ Xán Xán sửng sốt, Từ Vương thị

cũng đứng lên, vẻ mặt xấu hổ:



- Nhị lang...



Sửng sốt một hồi lâu Từ Xán Xán mới hiểu được người trước mắt là ai, sắc mặt hơi tái nhợt, cũng lập tức đứng lên.



Bởi vì không phải đi học, dùng ngọ thiện cùng Vĩnh Yên đế xong, vào giờ

mùi Phó Dư Sâm rời khỏi Hoàng cung. Phó Dư Sâm mới ra cửa Tuyên Đức, Phó Liễu chờ ngoài cung đã lập tức tiến lên đón. Hắn theo sát Phó Dư Sâm

mấy bước, nhìn xung quanh không có ai, mới thấp giọng nói:



- Quốc công phu nhân trở về Thư phủ rồi ạ!



Khóe môi Phó Dư Sâm mang theo tia cười nhạt, nhưng không lên tiếng, tiếp nhận dây cương từ trong tay Phó Quế, lúc này mới nói:



- Tùy bà ta thích thì đi thôi!



Phó Liễu lẩm bẩm:



- Công tử, bốn món trang sức đó công tượng trong phủ không làm được, nô tài đưa đến chỗ cửa hàng vàng bạc Hứa thị trên phố Mã Đạo, Hứa thị đó

nói có nhiều chỗ không làm được, cần cải biến chút ít...



Hứa thị là thợ vàng bạc nổi danh nhất biện kinh, ngay cả đồ trang sức

trong cung cũng không ít món đều xuất xứ từ tay hắn. Hứa thị đều nói

không được, xem ra hình thức công tử thiết kế cũng quá phức tạp mà! Phó

Dư Sâm dừng một chút, nói:



- Thế thì ta tự mình đi xem!



Chủ tớ ba người đi tới phố Mã Đạo.