Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 38 : Đùa giỡn tiểu phó
Ngày đăng: 14:23 30/04/20
Editor: Buingan1209
Đây là một cái sân rất lớn, ngoại trừ góc Tây Nam có một mảnh rừng trúc
thì trong viện không còn vật gì khác nên có vẻ hơi trống trải. Từ Xán
Xán lại duỗi tay kéo mũ trùm đầu, hai tay nắm chặt áo choàng đi tới cửa
phòng có ánh đèn. Phó Liễu một thân y phục màu đen ra đón, kính cẩn khom mình hành lễ, sau đó nói:
- Từ cô nương, lệnh tôn đã thi châm cho công tử, cũng dùng dao trích cổ họng, chỉ là công tử còn chưa tỉnh, nước này vẫn chưa uống được…
Trước đây Từ Thuận Hòa chẩn bệnh cho công tử, cũng không chữa cho tốt
nhưng lại thu được một số bạc lớn. Tuy ông ấy là cha ruột Từ cô nương,
nhưng Phó Liễu cũng không thật sự tin tưởng đại phu trị nam khoa này
lắm! Phó Liễu nghĩ đi nghĩ lại, công tử thích Từ cô nương, không phải
chứng tỏ bệnh tình lúc trước đã khỏi rồi sao? Hắn ngẩng đầu nhìn Từ Xán
Xán:
- Lệnh tôn nói, nếu công tử vẫn không tỉnh lại...
Từ Xán Xán cố gắng kiềm chế thê lương trong lòng, gật đầu bước vào
phòng. Khi vào phòng, Từ Xán Xán nghe được âm thanh đóng cửa gian ngoài. Buồng trong ngoại trừ án thư và giá sách cũng chỉ có một chiếc tháp
bằng gỗ tử đàn khắc hoa. Trên tháp có một người đang nằm, trên người đắp chăn, tiếng hít thở gấp gáp vang lên. Trên bàn con trước tháp có bày
một giá cắm nến, chụp đèn màu phỉ thúy, toàn bộ gian nhà bị ánh sáng phỉ thúy bao phủ, có vẻ hơi vắng lặng tịch mịch. Từ Xán Xán lặng lẽ đi lên
trước, ngồi xuống đầu giường, lẳng lặng nhìn Phó Dư Sâm. Chỉ ngắn ngủi
mấy ngày không gặp, hình như chàng đã gầy không ít. Tay Từ Xán Xán vuốt
ve mặt chàng, nóng rực, mềm mại, khô ráo. Trong phòng tràn ngập mùi
thuốc nồng nặc. Làm con gái đại phu, Từ Xán Xán nhận ra đây là mùi của
rễ bản lam và cây bồ công anh. Từ Xán Xán biết Phó Dư Sâm đang phát sốt, nàng bưng chén trà đặt trên bàn con lên, dùng thìa nhỏ múc ít nước nếm
thử, lúc này mới bắt đầu đút cho Phó Dư Sâm. Kiếp trước nàng đã từng
trông em trai giúp cậu, biết làm sao cho tiểu hài tử mới sinh uống nước. Từ Xán Xán múc một muỗng nước nhỏ, đưa thìa bạc vào khóe miệng Phó Dư
Sâm, tay cầm thìa bạc nhẹ nhàng di chuyển, nước theo khóe miệng chảy vào cổ chàng.
Đút xong một chén nước nhỏ, Từ Xán Xán dùng khăn tay của mình lau giọt
nước trên khóe miệng Phó Dư Sâm. Bất tri bất giác ngón tay nàng xoa môi
Phó Dư Sâm—— nàng vừa mới đút nước xong, môi Phó Dư Sâm trở nên mềm mại
ướt át ấm áp! Phó Dư Sâm vẫn ngủ say như trước, cũng không bởi vì nhìn
thấy Từ Xán Xán mà tỉnh lại. Từ Xán Xán ngồi bên giường, gối đầu lên
trên gối tơ lụa màu trắng của Phó Dư Sâm, mặt ghé vào lỗ tai Phó Dư Sâm, lắng nghe hô hấp của chàng. Chàng thở lúc nhanh lúc chậm lúc nhẹ lúc
nặng. Từ Xán Xán ngửi thấy trên trung y Phó Dư Sâm có một mùi hương
thoang thoảng mát lạnh thoát từ mùi thuốc nồng nặc. Đầu nàng di chuyển
về phía trước, cuối cùng dán sát vào gò má Phó Dư Sâm.
- Tỷ còn phải đi học. Hơn nữa, trời nóng như vậy, tỷ lại hay ra mồ hôi, xuất môn phơi nắng quả thực không chịu được!
Gần đây nàng là hơi mập lên chút, trên người mềm đều là thịt, chẳng qua
cũng không tới nỗi hay ra mồ hôi, nói thế chỉ là bịa ra một lý do mà
thôi. Khóe miệng Từ Nghi Đồng cười cười, khuôn mặt khẩn trương đến nỗi
cứng ngắc:
- Nhị tỷ tỷ, không phải tỷ thích nhất là tập viết chữ theo mẫu hay sao, Hàn viên chẳng những có núi, có hồ, quan trọng hơn là có rừng bia nữa!
Từ Xán Xán thấy cuối cùng nàng ta cũng lắp ba lắp bắp nói hết câu, cười cười nói:
- Để nói sau đi!
Khi Từ Nghi Liên và Từ Xán Xán ở trong phòng ngủ, Từ Nghi Đồng ngay cả
nha hoàn cũng không mang theo, lặng lẽ đi Tịch Dương cư tìm Ngụy di
nương. Lệnh nha hoàn Lưu Ngân canh giữ bên ngoài gian sáng, hai mẹ con
vào phòng ngủ, ngồi trên giường bắt đầu thương nghị. Vẻ mặt Từ Nghi Đồng uể oải:
- Con quấn nửa ngày, Từ Xán Xán cũng không đáp ứng rõ là đi hay không!
Nhân lúc hôm nay Từ Đình Hòa nghỉ mộc tại nhà, vì thế Ngụy di nương
không để ý tiết trời nóng bức, vẫn trang điểm ăn mặc tô son điểm phấn
rực rỡ mỹ lệ không gì sánh được, trên trán bà ta đã thấm ra một tầng mồ
hôi, trong lòng rất phiền não:
- Tống bà tử đưa tin nói bảo chúng ta đến Hàn viên gặp mặt Thư tứ công
tử, nếu Từ Xán Xán không đi, vở kịch này sẽ không thể diễn được!
Từ Nghi Đồng nhào vào nương nàng ta đang số sức đấm nệm giường, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, nàng ta lập tức đứng vọt lên:
- Nương, người đi xin cha ra mặt đi! Nhị tỷ tỷ nhất định nghe lời cha con!
Ngụy di nương suy nghĩ một chút, gật đầu. Bà ta đã ở trước mặt Tống bà
tử mạo nhận người Thư tứ nhìn trúng là Tứ cô nương Từ phủ, nếu Từ Xán
Xán không đi, vở kịch này thật đúng là không có cách nào tiếp tục được.
Trong đầu bà ta tính toán xong, bảo Lưu Ngân tiến đến:
- Đi phòng bếp lấy một ít cây kinh giới tươi đến đây đi!
Vào Mùa hạ Từ Đình Hòa dễ bị cảm nắng, vì thế thường dùng lá cây kinh giới để vò thành nước mà uống.