Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Chương 101 :

Ngày đăng: 19:58 19/04/20


Hàn Anh cảm thấy trái tim của mình giống như bị người khác mang theo ác ý dùng sức bóp trong tay, nàng đau đến không thở nổi.



Nàng bất tri bất giác thả chậm bước chân, đôi mắt che một màn lệ nhìn

chằm chằm vào nữ nhân áo lam quần trắng đứng bên trong hàng rào kia,

trong đầu hiện ra từng hình ảnh phát sinh khi thấy Phó Tạ ở Ngọc Khê,

nước mắt tràn mi.



Mới vừa đi tới phía trước hàng rào bò đầy hoa sắc vi, Hàn Anh đã bị Phó Du, Nhuận Thu và Tẩy Xuân kéo lại.



Nàng giương hai mắt đẫm lệ nhìn đôi mắt tràn đầy khẩn cầu của các nàng,

nghe sau lưng truyền đến giọng nói lo lắng của Phó Bình Phó Nghĩa ——“Thiếu phu nhân!”



Hàn Anh ra sức giãy giụa các nàng, dùng khăn lụa lau đi nước mắt, hít

sâu một hơi, xoay người lại nhìn Phó Nghĩa, nói giọng khàn khàn: “Ta còn không biết, trong trang viên này lại còn có khách nhân?”



Phó Nghĩa thấy thiếu phu nhân tuy trấn tĩnh, thế nhưng trong ánh mắt đã

bịt kín một tầng nước mắt, biết nàng nhất định đã hiểu lầm, gấp đến độ

cả khuôn mặt đỏ bừng, lo lắng định giải thích, thế nhưng nhìn lại những

nữ quyến cùng đi theo thiếu phu nhân, lắp bắp nói: “... Bẩm... Bẩm thiếu phu nhân... Đó là... Là công tử Bằng... Bằng hữu...” Dựa theo công tử

dặn dò, trong trang viên mọi người ước định thành lời nói vị tiểu nương

tử mang thai này là ngoại thất của bằng hữu Hà Đông của công tử nuôi

dưỡng, Hà Đông hôm nay đang ở Lan Châu, tạm thời gửi gắm ngoại thất cho

công tử.



Phó Bình cũng nhận ra nữ nhân bên trong hàng rào, hắn không nghĩ tới

công tử lại có thể giấu Uyển Nhã đến trang viên Chu Tiên trấn, thấy Phó

Nghĩa dập đầu nói lắp không rõ ràng, liền đẩy Phó Nghĩa qua một bên,

trấn định giải thích: “Bẩm thiếu phu nhân, vị này chính là ngoại thất

của bằng hữu công tử, chính là vị lần trước ngồi cùng thuyền vào kinh

với chúng ta.”



Hàn Anh một câu cũng không tin cái gì “ngoại thất của bằng hữu công tử“, nàng xoay người lại nhìn nữ nhân phình bụng kia, thấy đối phương

tuy rằng có thai, nhưng vẫn vẽ lông mày vẽ mắt tô son điểm phấn, ăn mặc

rất diễm lệ, trong càng thêm lòng đau đớn.



Nàng trừng Phó Nghĩa Phó Bình, trực tiếp đi vào viện bên trong hàng rào.



Nàng kia thấy nàng đi vào, mỉm cười, miễn cưỡng quỳ gối hành lễ, giọng

nói ôn nhu: “Thiếp thân gặp qua thiếu phu nhân.” Thì ra thê tử Phó Tạ

lại có thể xinh đẹp như vậy, chỉ tiếc, vẫn là tiểu cô nương!



Hàn Anh đánh giá nàng, cố gắng trấn định: “Ngài là...”



Nàng kia dùng quạt tròn che mặt, cười “ha ha”, ánh mắt mập mờ: “Bẩm

thiếu phu nhân, chủ tử thiếp thân tạm thời gởi thiếp thân nuôi ở chỗ của công tử...”



Hàn Anh nhìn nàng kia phong lưu lộ ra mắt hoa đào, nghĩ đến Phó Tạ có lẽ cùng cô gái này hô mưa gọi gió, trong lòng thấy chán ghét và buồn nôn,
Hắn chạy đến trước ngựa Phó Tạ, thấp giọng bẩm báo: “Công tử, thiếu phu nhân đi trang viên, gặp ngoại thất của Hà công tử!”



Tim Phó Tạ trái trầm xuống, lúc này hỏi: “Thiếu phu nhân hiện đang ở đâu?” A Anh ngàn vạn chớ hiểu lầm!



Phó Bình vội nói: “Thiếu phu nhân ở trong nhà chờ người!”



Phó Tạ không cần suy nghĩ, nói thẳng: “Lên ngựa!” Dứt lời, thúc mã nhanh chóng lao ra.



Phó Bình chạy ra ngoài, dắt ngựa của mình đạp lên ngựa, đánh ngựa đuổi theo.



Sau khi đi vào Đông Thiên viện, Phó Tạ dọc theo đường hẻm phía Nam đi nhanh vào trong, Phó Bình Phó Tĩnh theo sát hắn.



Phó Bình một bên chạy chậm theo hắn, một bên lo lắng nhỏ giọng giải

thích: “Công tử, thiếu phu nhân hoài nghi Uyển Nhã là ngoại thất của

ngài, lúc ấy đại thiếu phu nhân, tứ cô phu nhân, Tứ cô nương và Phạm cô

nương cũng đều ở đấy, nô tài không dám giải thích...”



Phó Tạ đi nhanh vào bên trong nghĩ tới biện pháp giải quyết vấn đề ——

chuyện Uyển Nhã quá mức quan trọng, một khi bại lộ, đối với hắn, đối với tỷ tỷ, đối với gia tộc Phó thị mà nói đều là đả kích thật lớn, tuyệt

đối không thể để cho a Anh biết, thứ nhất không thể để cho a Anh lo

lắng, thứ hai sợ a Anh không cẩn thận tiết lộ ra ngoài.



Về phần như thế nào giải thích với Hàn Anh, Phó Tạ cũng nghĩ kỹ, hắn

khăng khăng Uyển Nhã là ngoại thất của bằng hữu Hà Đông của hắn. Dù sao

Hà Đông hôm nay đang ở Lan Châu, không thể lập tức tới đây đối chất...



Nội viện Phó Tạ vừa vào Nữ Trinh viện, đám người Tẩy Xuân liền ra đón.



Phó Tạ đã bình tĩnh lại, thản nhiên nói: “Đi ra ngoài hết đi!”



Lại nói: “đóng cửa lớn nội viện lại, không gọi thì không cho phép đi vào.”



Đám người Tẩy Xuân thấy hắn mặt trầm như nước, vốn có chút sợ hãi, sau

khi nghe câu dặn dò phía sau này, trong lòng lo lắng cho Hàn Anh trong

phòng, liền chần chờ nhìn sang: “... Thế nhưng cô nương nàng...”



Phó Tạ không kiên nhẫn nhìn về phía các nàng, mắt phượng híp lại hiện lên một tia hung quang.



Bốn người Tẩy Xuân lập tức sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh hai chân như nhũn

ra, câu nói kế tiếp tất cả đều nuốt xuống, cúi đầu nhất tề lui xuống,

còn nghe lời đóng lại đại môn.



Trong nháy mắt đẩy cửa phòng ra, Phó Tạ nhớ tới không biết ở nơi nào

nghe được một câu “Tiểu phu thê cãi nhau, đầu giường nhao nhao cuối

giường và“...