Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 108 :
Ngày đăng: 19:58 19/04/20
Ra khỏi tiền sảnh, Hàn Anh dừng bước, nhìn Phó An: “Phó Bình Phó Nghĩa
bây giờ đang ở ở đâu?” Phó Tạ quy củ quá lớn, nàng và Phó Tạ còn chưa
thành thân, Phó Tạ cũng bởi vì Phó An tiếp đón nàng không được chu đáo
mà phạt Phó An; sự tình lần này náo thành như vậy, gã sai vặt Phó Nghĩa và Phó Bình hai nhất định bị phạt rồi.
Phó An cúi đầu bẩm báo: “Bẩm thiếu phu nhân, Phó Bình ở trong phòng hắn
nghỉ ngơi, Phó Nghĩa ở trang viên Chu Tiên trấn tĩnh dưỡng.”
Hàn Anh trầm ngâm một lát: “Có an bài người chăm sóc bọn hắn không?”
Phó An vội nói: “Bẩm thiếu phu nhân, đã an bài gã sai vặt chăm sóc.”
Hàn Anh lúc này mới yên lòng lại, dặn dò Phó An: “Ngươi nói một tiếng
với công tử các ngươi, chạng vạng tối ngươi đến nội viện gặp ta, ta có
việc muốn dặn dò ngươi.”
Phó An đồng ý
Phó Tạ và Trần Hi cùng một chỗ dùng cơm trưa, lại trao đổi trong chốc lát, Trần Hi lúc này mới cáo từ
Trần Hi vừa đi, Hứa Lập Dương cải trang thành thư sinh trẻ tuổi liền trở lại: “Công tử, đại thiếu phu nhân về nhà mẹ đẻ, đi vào Lam phủ liền
không trở ra, nô tài cho người canh giữ toàn bộ cửa ra của Lam phủ.”
Phó Tạ nhẹ gật đầu, nói: “Không chỉ Lam thị, Phạm Tinh Tinh bên kia cũng phái người theo dõi.”
Hứa Lập Dương đáp “Vâng”, lẳng lặng lui xuống. Hắn buổi chiều còn có
nhiệm vụ, còn phải về nhà thay đổi quần áo tiến cung hầu hạ Thừa Dận Đế.
Hàn Anh trở lại nội viện, ở nhà chính ngồi xuống giường gấm, nhận trà hoa quả Tẩy Xuân dâng lên chậm rãi uống.
Lương ma ma đứng ở một bên, cầm một chồng lớn thiếp mời cho Hàn Anh xem: “Thiếu phu nhân, những thứ này đều là người muốn gặp ngài.”
Hàn Anh đưa chén trà bích sứ cho Tẩy Xuân, miễn cưỡng dựa vào gối mềm: “Có những ai?”
Lương ma ma đọc từng cái một.
Hàn Anh nghe được đều là vài phu nhân chủ quản Thị Lang, liền nói: “Trước để xuống đi, ngày mai rồi nói.”
Lương ma ma đáp ứng, thấy dáng vẻ Hàn Anh trầm ngâm, liền đứng yên ở chỗ đó, chờ Hàn Anh dặn dò.
Hàn Anh buông chén trà bích sứ trong tay, phân phó: “Lương ma ma, bây
giờ ngươi và Tẩy Xuân cùng đi Cầm Vận đường thăm Phó Bình đi.”
Lương ma ma tự đương nhiên liền đáp ứng.
Hàn Anh lúc này mới nhìn Tẩy Xuân: “Đồ vật đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Tẩy Xuân xấu hổ mang theo e sợ, thấp giọng trả lời: “Bẩm cô nương, đều đã chuẩn bị xong!”
Hàn Anh lại cười nói: “Đi đi!” Phó Bình và Tẩy Xuân lưỡng tình tương
duyệt, bảo Tẩy Xuân đích thân đi thăm hắn, so với nói lời thăm hỏi hiệu
quả hơn nhiều
Phó An rất nhanh liền vào thỉnh an.
Hàn Anh trực tiếp dặn dò hắn: “Ta bảo Sấu Đông Nhuận Thu chuẩn bị quà
tặng, ngươi mang các nàng ngồi xe thay ta đi trang viên Chu Tiên trấn
thăm Phó Nghĩa.”
Phó An nghe vậy vui vẻ, liền nói ngay: “Vâng, thiếu phu nhân!” Dứt lời hai mắt nhìn Nhuận Thu đứng ở một bên.
Phó Du cố tình thay đổi đề tài, vội vàng cũng tiến tới nhìn: “Tam tẩu tự tay thêu, nhất định là làm cho Tam ca!”
Hàn Anh lại cười nói: Đúng vậy làm cho hắn.” Mùa hạ Phó Tạ mỗi ngày
luyện tập bắn tên, đều là thay áo bạch la cổ chéo màu đen và quần dài
bạch lăng Hàn Anh làm cho hắn, vì dễ dàng hơn, bên hông cần thắt đai
lưng xa tanh.
Phạm Tinh Tinh nghe Hàn Anh nói “Hắn”, nụ cười trên mặt lập tức biến mất trong nháy mắt, rất nhanh liền cười nói: “Hoa văn mây này thêu phải
ngay ngắn vừa vặn, ta dứt khoát giúp ngươi thêu hết nhé!”
Nàng cầm lấy đai lưng, rút ra tú hoa châm ghim phía trên muốn bắt đầu thêu thùa.
Hàn Anh rất không đồng ý để nàng ta đụng đến những quần áo thiếp thân
này của Phó Tạ, liền cười dịu dàng liếc Sấu Đông đứng một bên.
Sấu Đông liền đi tới, vẻ mặt áy náy: “Ơ, Phạm cô nương, thật là xấu hổ
quá! Những việc nặng này đều có nô tài làm, sao có thể để người bận
rộn!” Nàng nói chuyện, nhẹ nhàng linh hoạt cầm lấy đai lưng trong tay
Phạm Tinh Tinh, quỳ gối hành lễ, đi vào phòng khách phía tây.
Phạm Tinh Tinh cười cười, không nói chuyện.
Một lát sau, Phạm Tinh Tinh và Phó Du trò chuyện đến trâm hoa, còn nhổ
trâm hoa trên đầu mình xuống cho mọi người xem: “Nào, nhìn xem, đặc biệt tinh xảo, ngắt hoa khảm vào, đặc biệt kiên cố, chẳng phải so với trực
tiếp cài hoa trên búi tóc thỏa đáng hơn sao?”
Lam thị nghe xong, cảm thấy hứng thú, liền dặn dò Nhuận Thu đứng hầu một bên: “Ta thấy cửa ra vào có mấy đoá hoa hồng, hái cho ta một nhánh hoa
đỏ đi!”
Nhuận Thu cũng không động, nhìn Hàn Anh.
Hàn Anh mỉm cười nói: “Lấy màu sắc diễm lệ một chút, cắt mấy đoá đi, cho mọi người đeo!”
Nhất thời Nhuận Thu cắt một túi hoa hồng hoa đi vào, có màu trắng, hồng
nhạt, màu vàng, hoa hồng đỏ và đỏ thẫm, mùi thơm xông vào mũi màu sắc
diễm lệ, tất cả mọi người đều lấy màu mình thích, từng người một thử
dùng cây trâm của Phạm Tinh Tinh, soi gương cũng cảm thấy đẹp mắt.
Phó Du liền nhìn Hàn Anh: “Tam tẩu, bảo gã sai vặt của Tam ca đi đường chính làm hộ mấy cái nhé!”
Lam thị nói: “Chúng ta tự mình đi lựa, chẳng phải tốt hơn sao?”
Hàn Anh nhớ lại lần đó Phó Tạ dặn dò, trầm ngâm một chút, liền dự định biết thời biết thế đáp ứng.
Lam thị ngồi ở một bên, cho rằng nàng không muốn đi, liền cố ý kích nàng nói: “Ta nói đệ muội này, không đi đường chính, chẳng lẽ ngươi sợ gặp
mặt nữ nhân mang thai sao?” Lần trước trong trang viên Chu Tiên trấn
thấy phu nhân mang thai kia, sau khi trở về làm nàng vụng trộm vui vẻ
rất lâu —— thì ra nhìn Tam đệ cao hoa xuất trần cũng lén lút vụng trộm!
Hàn Anh: “...”
Nàng cười cười, thản nhiên nói: “Ta chỉ sợ gặp Vĩnh Thọ trưởng công chúa thôi.”
Lam thị tức giận muốn xì khói: “... Đụng phải nàng ta thì thế nào!”
Nhưng nàng lần trước về nhà mẹ đẻ, nghe chị dâu nhà mẹ đẻ nói Vĩnh Thọ
trưởng công chúa rất thích giao tiếp, không giao tế liền ra đường chính
đi dạo, thật đúng là có khả năng gặp gỡ...
Hàn Anh mỉm cười dặn dò Tẩy Xuân: “Tẩy Xuân, đi thư phòng phía trước nói với công tử một chút, nói chúng ta muốn ra đường chính đi dạo.”