Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 139 :
Ngày đăng: 19:58 19/04/20
Cho dù là hậu cung, hình thức của yến hội thánh thọ cũng không phải to
lớn bình thường, Hàn Anh với tư cách An Tây Vương Phi, là mệnh phụ có
địa vị tối cao, bởi vậy có thể bồi bạn với đám sủng phi của Thừa Dận Đế
ngồi ở Thải Phượng điện ngự hoa viên, xem giáo phường biểu diễn bách
điểu triêu phượng.
Nhạc kỹ mô phỏng bách điểu kêu to, vũ cơ vũ đạo như loan phượng bay lượn, thập phần đặc sắc.
Hàn Anh bề ngoài giống như chuyên chú thưởng thức, thật ra trong lòng tràn đầy cảnh giác, chỉ sợ cạm bẫy của Lệ hoàng hậu.
Phía sau nàng đứng một nữ quan dung nhan thanh lệ, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ nàng, đúng là Hứa Lập Dương cải trang giả dạng.
Lệ hoàng hậu trong lòng đã có chủ ý, bởi vậy không hề nhìn Hàn Anh, mà là uống rượu một ly lại tiếp một ly.
Theo cảm giác say dâng trào, khuôn mặt của nàng càng ngày càng màu đỏ, đường nét rất rõ mắt to cũng dần dần trở nên ngập nước.
Cũng không lâu lắm, Lệ hoàng hậu được nữ quan thiếp thân hầu hạ đỡ xuống.
Hàn Anh lại nhìn Thôi phi, lúc này mới phát hiện Thôi phi chẳng biết lúc nào cũng không thấy. Nàng không khỏi có chút cảnh giác, lại nhìn trước
mắt mình một chút, thấy trên bàn gỗ tử đàn khảm xà cừ trước mặt bày đầy
bánh thiên hoa[1], thái bình tất la[2], cơm chiên, canh thịt băm và bánh thịt liên hoa[3] cùng rượu, nhìn cực kỳ thịnh soạn, nàng cũng không dám thật sự ăn uống, liền nhặt một khối bánh thiên hoa nhéo nhéo.
[1] bánh thiên hoa
Lúc này chỉ mỗi thanh âm của mỗi Hứa Lập Dương tận lực đè thấp từ bên
cạnh truyền tới: “Vương Phi sao không nếm thử món thái bình tất la ngự
trù đặc chế?”
Hàn Anh nghe vậy, cúi đầu hé miệng cười, để khối bánh thiên hoa xuống, cầm chiếc đũa gắp thái bình tất la để vào trong miệng.
Hứa Lập Dương rất lo lắng thời gian tiệc dài quá Hàn Anh sẽ đói bụng
khát nước, bởi vậy trên bàn trước mặt Hàn Anh có mấy món là hắn tự mình
an bài, có thể yên tâm dùng.
Lúc này thân tín của Hứa Lập Dương đưa một bình rượu ngọt liên hoa ướp trong hộp băng tới.
”Kệ nó chứ!” Thôi phi nhíu mày nói, “Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc
lợi, Lệ hoàng hậu và Phó thị nếu là bởi vậy mà kết thù, Thôi thị chúng
ta vừa vặn sửa mái nhà dột!”
Thôi Kỳ nắm chặt nắm tay bước lên trước một bước, giọng nói khàn giọng: “Tỷ tỷ, An Tây Vương Phi hiện đang ở đâu?”
Thôi phi lại càng hoảng sợ: “Có thể ở nơi nào? Còn không phải ở trong ngự hoa viên sao!”
Thôi Kỳ xoay người lại liền chạy ra ngoài.
Hắn lúc trước thường cùng Thừa Dận Đế tu đạo, đối với đường trong nội
cung rất tinh tường, bởi vậy đợi Thôi phi mang người đuổi theo ra, hắn
đã biến mất trong màn mưa.
Hứa Lập Dương dẫn Hàn Anh xuyên qua ngự hoa viên, rất nhanh liền đến một nhà nhỏ bát giác bằng gỗ cực kỳ tú lệ tinh xảo.
Nhà nhỏ bằng gỗ có hình bát giác, cửa cũng có bốn cái đông tây nam bắc,
bên trong đốt hương bách hợp thanh nhã, dụng cụ đều mới tinh, đúng là
nơi Tần phi thuận tiện thay quần áo trong ngự hoa viên.
Dựa theo quy củ, Hứa Lập Dương còn phải hầu hạ Hàn Anh thay quần áo, thế nhưng hắn lẳng lặng nhìn Hàn Anh, đôi mắt đen dài nhỏ nhìn không thấy
đáy, nhưng thủy chung không có bước ra một bước.
Hàn Anh vừa muốn vén váy lên, giương mắt thấy Hứa Lập Dương, ngẩn người, lúc này mới nhớ tới Hứa Lập Dương mặc dù là mặc đồ nữ quan nhưng lại là nam tử, không khỏi nở nụ cười: “Lập Dương, ngươi đi ra ngoài trước đi!”
Thấy Hứa Lập Dương rũ tầm mắt xuống, nàng lại thêm một câu: “Khi ta đại
tiểu tiện, ngươi phải đi cho xa nhé, không nên cách gần như vậy!”
Khuôn mặt thanh tú của Hứa Lập Dương lập tức đỏ lên, lúc này xốc màn che lên lui ra ngoài, nghĩ đến Hàn Anh dặn dò, hắn đứng dựa vào lan can
phía nam bên ngoài đưa lưng về phía nhà nhỏ bằng gỗ, lẳng lặng nhìn cảnh trí phía trước.
Phía trước nhà nhỏ bằng gỗ có một gốc chuối tây tươi tốt, lá xanh biếc
bị gió mưa giội rửa qua càng thêm xanh biếc, làm trái tim có chút buồn
buồn bã của hắn càng thêm buồn bã.