Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 37 :
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Lúc này không ít các thiếu nữ vây quanh
Hàn Anh, ngoại trừ Hàn Diễm Phó Du, còn có Tống Di và mấy vị khuê mật
của Tống Di. Những người này bởi vì được Tống Di giới thiệu, nên mới
biết được vị thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào này là hôn thê của Phó tam công tử một trong kinh thành nhị mỹ, thái độ hết sức nhiệt tình, cả nhóm vây quanh Hàn Anh cười nói.
Nghe nói Vĩnh Thọ trưởng công chúa muốn gặp nàng, Hàn Anh đứng dậy cười nói: “Mời dẫn đường” liền đi theo nha hoàn này.
Phó Du, Hàn Linh và Tống Di có chút không yên lòng, cũng vội vàng đi theo ở phía sau.
Vẻ mặt Hàn Anh nhìn có vẻ tự nhiên, thật ra trong lòng cũng có chút lo
lắng, cố ý thả chậm bước chân nhằm kéo dài thời gian, trong lòng đoán
Vĩnh Thọ trưởng công chúa gọi nàng đi qua là có mục đích, vậy thì mình
nên ứng phó như thế nào đây.
Đến cuối cùng, nàng quyết định không thèm nghĩ nữa, mặc kệ bao nhiêu
chuyện, hôm nay đã gần ngay trước mắt, sốt ruột cũng vô dụng, không bằng binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, đi một bước nói một bước.
Vừa nghĩ như thế, trái tim đang treo cao của Hàn Anh thoáng để xuống.
Thấy chánh đường đang ở trước mắt, nàng mỉm cười, bước vào chánh đường.
Trên giường gấm ở giữa chánh đường, chủ khách Vĩnh Thọ trưởng công chúa và Phó phu nhân phân đang ngồi.
Vĩnh Thọ trưởng công chúa đoan đoan chánh chánh ngồi ở đó, nhìn mặt ngọc trang nghiêm, thật ra trong lòng vẫn đang nghĩ đến Phó Tạ.
Lần trước Phó Tạ hồi kinh, vội vàng yết kiến hoàng thượng xin chỉ đi
Ngọc Khê. Đợi nàng nhận được tin tức chạy đến Sùng Chính điện, Phó Tạ đã sớm rời đi.
Hoàng hậu còn hay ở trước mặt nàng và bệ hạ nói giỡn, nói Phó Tạ chủ
động nhận thánh chỉ đi Ngọc Khê truyền chỉ, còn đi vội vã như vậy, ngoại trừ bên ngoài vì vua tận trung vì nước, e rằng sốt ruột vị tiểu hôn thê xuất thân phủ hoài ân hầu của hắn.
Vĩnh Thọ trưởng công chúa chính là một hơi chắn ở chỗ đó, suy đoán rốt
cuộc vị hôn thê được Phó Tạ vốn luôn luôn hờ hững với nàng coi trọng như vậy thì có dáng vẻ như thế nào, chẳng lẽ còn mạnh hơn nàng ba phần?
Thấy nha hoàn dẫn một người mặc y phục bằng gấm màu xanh nhạt thêu hoa
cỏ và váy xếp nếp đi tới, sống lưng Vĩnh Thọ trưởng công chúa lập tức
Ở Xu Mật Viện, hắn gặp Trần Hi.
Trần Hi quan sát Phó Tạ một phen, lại cười nói: “Phó huynh, mời!” mời
Phó Tạ vào Bạch Hổ đường gặp Xu Mật Sứ Trần Ân. giao dịch giữa hắn và
Phó Tạ rốt cuộc đã đạt được, chỉ là Phó Tạ đã nhận được binh quyền cấm
vệ quân, cũng không cấp cho hắn chức Tổng đốc đường song mà hắn muốn, mà là tổng quản Liêu Hà, hơn nữa là tổng quản Liêu Hà chuyên môn chịu
trách nhiệm giúp Phó Tạ vận chuyển quân lương từ Liêu châu đi chiến
trường Tây Cương!
Đi vào Bạch Hổ đường, Phó Tạ thấy Trần Ân không có ở đây, sau khi ngồi
xuống thản nhiên nói: “Phí Thúc Độ xác thực trúng gió rồi, chỉ là bệ hạ
kiên trì phải thay đổi dùng Bùi kính thi công kênh đào, ai cũng không có biện pháp. Nhưng cũng may lần này ngươi ta có thể chung sức hợp tác,
cùng chống lại kẻ thù bên ngoài.”
Hắn ở chỗ Thừa Dận Đế phí hết nửa ngày miệng lưỡi, hôm nay một câu cũng
không muốn nói, sau khi nói những thứ này liền đóng chặt miệng lại.
Trần Hi mỉm cười, khuôn mặt tuấn mỹ như tắm gió xuân: “Một lời đã định!” Nhưng trong lòng suy nghĩ: nghe nói ngươi ở chỗ bệ hạ thế nhưng là lưỡi xán hoa sen, sao đến Bạch Hổ đường liền ngậm miệng không nói vậy hả?
Phó Tạ sợ Thừa Dận Đế hối hận, lập tức liền đi gặp Xu Mật Sứ Trần Ân và
Binh Bộ Thượng Thư Giang Sấu Ngọc, điểm sáu vạn cấm vệ quân chỉnh tề lao tới Tây Cương chống địch, lúc này tướng lãnh dưới trướng mới phi ngựa
về phủ quốc công, chuẩn bị kính một chén rượu liền ra khỏi thành đi quân doanh bận rộn.
Sau khi xuống ngựa phía trước đông viện, Phó Tạ trước hỏi Phó Tĩnh ra
đón hắn: “Phó cô nương đâu?” Hắn cảm thấy Hàn Anh nho nhỏ, lại bướng
bỉnh, sợ có người khi dễ nàng.
Phó Tĩnh vội nói: “Bẩm công tử, Vĩnh Thọ trưởng công chúa đến rồi!”
Lông mày Phó Tạ cau lại, môi mỏng mấp máy không thể nhận nhấc chân đi về hướng nội viện.
Phó Tĩnh vội vàng đuổi theo, một bên thấp giọng bẩm báo: “Công tử, buổi
sáng Tẩy Xuân truyền lời, nói Hàn cô nương muốn gặp người...”