Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Chương 68 :

Ngày đăng: 19:57 19/04/20


Lưng Phó Tạ tuy rằng cơ bắp như võ sĩ lại cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng không lớn lắm.



Hàn Anh nằm trên lưng hắn, mắt nhìn lùm cây nằm ở hai bên đường núi tối

om phía trước, nhẹ nhàng ngửi ngửi mùi hương xà phòng nhàn nhạt trên

người Phó Tạ, trong lòng vô cùng yên bình.



Đường phía trước một mảnh tối om, bốn phía lạnh lẽo, nhưng vì có Phó Tạ ở cùng nàng, nàng cái gì cũng không sợ.



Phó Tĩnh Phó Bình mang theo binh sĩ hộ tống bảo vệ trước sau.



Phó Tạ cõng Hàn Anh xuôi theo đường nhỏ đi về phía nam, thoáng qua cánh

rừng, chân núi phía trước liền hiện ra từng dãy ánh đèn, ở chỗ này Phó

Tạ xây dựng một toà nhà ở chân núi phía nam Nhạn Minh Sơn, ngọn đèn dầu

lập loè như ẩn như hiện trong bóng núi trập trùng, biệt viện lưu người

canh giữ đã đốt đèn dầu đợi chủ nhân đến.



Sau khi đi vào viện, Phó Tạ mới thả Hàn Anh xuống, nói: “Đêm nay chúng ta ở chỗ này!”



Hàn Anh ngẩng đầu nhìn Phó Tạ, thấy hắn cõng mình đi đường núi lâu như

vậy, nhưng vẫn điềm nhiên như không có việc gì, ngay cả đổ mồ hôi cũng

không có, không khỏi có chút kinh ngạc.



Tỳ nữ lưu lại canh giữ biệt viện sớm đã xốc mành gấm nhà chính lên, Phó Tạ nắm tay Hàn Anh đi vào.



Hàn Anh đi vào liền cảm thấy một luồng gió mát đập vào mặt, bên trong xen lẫn mùi thơm ngát của trúc xanh.



Nàng cười cười nhìn Phó Tạ, trong phòng ấm như vậy áp, hiển nhiên là địa long lẫn lò xông hương đã được đốt lên từ buổi chiều. Xem ra Phó Tạ sớm đã có tâm tư mang nàng tới đây!



Tâm tư nhỏ này của Phó Tạ bị Hàn Anh nhìn thấu, khuôn mặt lặng lẽ lộ ra

tầng một đỏ ửng, nhưng mặt dày mày dạn giả vờ như không thấy biểu tình

của Hàn Anh, cố gắng trấn định ngồi xuống giường gấm ở phía đông tránh

né ánh mắt của Hàn Anh.



Hàn Anh thấy hắn mặt đỏ rần, cũng không vạch trần, ở giường gấm phía tây ngồi xuống.



Phó Bình đang chờ ở hành lang bên ngoài, Tẩy Xuân chỉ huy thị nữ hầu hạ Phó Tạ và Hàn Anh rửa tay.



Thị nữ bắt đầu dâng trà nóng, đồng thời dọn điểm tâm lên.



Hàn Anh lau sạch tay, sau khi lau xong thì nhìn trà nóng và điểm tâm bày trên bàn nhỏ.



Trà là phổ nhị thượng hạng, điểm tâm cũng đều là các loại điểm tâm cực

kỳ tinh xảo, tất cả đều là những món xưa nay nàng thích ăn.



Hàn Anh càng thêm khẳng định chuyện hôm nay là Phó Tạ đã sớm có kế hoạch tốt.



Trong lòng nàng cười thầm, nhặt miếng bánh củ mài nhân đậu xanh trên

chiếc đĩa trắng từ từ ăn, vừa ăn vừa liếc mắt Phó Tạ, thấy Phó Tạ ngồi

nghiêm chỉnh, khuôn mặt tuấn tú không có biểu lộ gì, bờ môi góc cạnh rõ

ràng môi mím thật chặc, liền biết hắn còn khẩn trương hơn mình, không

khỏi cúi đầu hé miệng cười.




Thanh âm tận lực đè thấp của Phó Tạ trong màn trướng xanh nhạt truyền tới: “nói đi!”



Xác định là giọng nói của Phó Tạ, Hứa Lập Dương lúc này mới bẩm báo nói: “Bẩm công tử, cung nữ Uyển Nhã hầu hạ bên cạnh hoàng hậu nương nương có thai.”



Nghe vậy Phó Tạ đang khẽ vuốt lưng Hàn Anh thoáng cái dừng lại, một lát

sau mới nói: “Hoàng hậu nương nương có tính toán gì không?” Thừa Dận Đế

đến nay dưới gối hoang vu, hoàng hậu nương nương phải có một quyết định.



” Ý của hoàng hậu nương nương là “ Hứa Lập Dương dừng một chút, thấp

giọng nói, “Thay mận đổi đào.” Hoàng hậu nương nương mặc dù có ý đó, thế nhưng nếu không có công tử bên ngoài hiệp trợ, cũng chỉ có thể suy nghĩ một chút mà thôi.



Phó Tạ im lặng hồi lâu.



Lúc này hắn dựa đệm ngồi ở trên giường, mà Hàn Anh giống như bạch tuộc

nằm ở trong ngực hắn, mềm mại ấm áp, giống như tiểu cẩu quấn quít lấy

hắn.



Hàn Anh một khi ngủ sẽ ngủ rất sâu, lần trước hắn giằng co nửa ngày cũng không có tỉnh.



Tay Phó Tạ chậm rãi lướt nhẹ qua Hàn Anh, tâm niệm cấp chuyển.



Nếu như hắn ra tay, Uyển Nhã tương lai nếu sinh ra nữ hài tử, chính là

công chúa hoàng hậu sinh ra, thân phận cao quý; nếu là sinh hạ nam đinh, chính là Thừa Dận Đế sinh ra, tương lai có khả năng là thái tử Đại

Chu...



Hàn Anh có lẽ thấy mộng đẹp, lẩm bẩm “Ca ca”, khuôn mặt dán lên trên người Phó Tạ.



Hứa Lập Dương Đứng ở ngoài trướng nghe âm thanh “Ca ca”, như bị sét

đánh, thoáng cái cứng ngắc, đây là giọng nói của Hàn cô nương! Hàn cô

nương sao lại ở trong màn với công tử? Bọn họ không phải chưa thành hôn sao?



Hắn cũng không biết là chuyện gì xảy ra, tóm lại trái tim có chút không thở nổi.



Phó Tạ ôm chặt Hàn Anh, trầm giọng nói: “Ngươi đi về hồi báo hoàng hậu

nương nương, bảo tỷ ấy giao Uyển Nhã cho ngươi. Ngươi đem nàng ta giao

cho Phó Yến, an bài nàng ta vào dinh thự ở Lỗ Châu. Mùng sáu ta thành

thân, khoảng mùng mười sẽ đi đến Lỗ Châu, sau này chuyện này ngươi không cần quản.”



Hứa Lập Dương cố gắng đè nén kích động trong lòng xuống, khàn giọng nói: “Vâng.”



Lại nói: “Nô tài cáo lui.”



Hắn chậm rãi lui ra ngoài.



Ra đến bên ngoài, chỉ có Phó Tĩnh dẫn hắn rời khỏi.



Gió đêm thổi qua lạnh thấu xương, Hứa Lập Dương rốt cuộc hoàn toàn thanh tỉnh lại, Hàn cô nương phải gả cho người ta rồi!



Nghĩ đến nữ hài tử xinh đẹp nghịch ngợm kia sẽ trở thành cô dâu của công tử, Hứa Lập Dương cảm thấy trong lồng ngực trống rỗng...