Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Chương 75 :

Ngày đăng: 19:57 19/04/20


Trong cỗ kiệu tinh xảo màu xanh hạt cải ấm áp, Hàn Anh miễn cưỡng ngồi

dựa vào đệm gấm, trên người bọc áo lông cáo trắng, trong ngực ôm lò sưởi cầm tay bằng vàng chạm rỗng, chân đặt trên bếp hong chân chạm trổ màu

đỏ, vẫn còn ngẩn ngơ.



Tẩy Xuân phải bồi nàng tiến cung, lúc này đang ngồi trong kiệu cùng với nàng.



Hàn Anh ngẩn ngơ một hồi, thấy Phó Tạ còn chưa phái người đến thúc, liền mở miệng hỏi Tẩy Xuân: “Bao lì xì đã chuẩn bị tốt chưa?”



Tẩy Xuân cười nói: “Nô tài theo như phân phó của cô nương đã chuẩn bị

xong, lớn thì có bao lì xì một trăm lượng, nho nhỏ có bao lì xì năm

lượng bạc, đều là ngân phiếu Hợp Phúc Ký ở Biện Kinh, xin cô nương cứ

yên tâm!”



Hàn Anh lúc này mới yên lòng lại.



Phó An dắt ngựa của Phó Tạ chạy ra đón.



Phó Tạ vừa thắt dây lưng áo choàng lông cáo đen, vừa dặn dò Phó Tĩnh phụ trách ngoại viện và Phó Bình phụ trách nội viện: “Trông chừng cửa ra

vào cho tốt, người không có phận sự không cho đi vào!”



Phó Tĩnh Phó Bình cùng đáp “Vâng“.



Phó Tạ từ trong tay Phó An nhận dây cương, đang muốn đạp lên ngựa, chợt

nhớ tới Vĩnh Thọ trưởng công chúa đi theo đến Lỗ Châu, không khỏi trầm

ngâm một lát, nhìn Hứa Lập Dương: “Lập Dương, ngươi an bài thiếp thân

thân tín bảo hộ thiếu phu nhân!” Trong cung, biện pháp tốt nhất là để

Hứa Lập Dương sắp xếp thái giám bảo hộ Hàn Anh.



Hứa Lập Dương đáp “Vâng”, ngẩng đầu nhìn Phó Tạ, chờ hắn dặn dò thêm một tí nữa.



Khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ hiện lên mây đen: “Chú ý Vĩnh Thọ trưởng công chúa.”



Hứa Lập Dương nghe vậy rùng mình, liền nói ngay: “Công tử, nô tài đi bảo hộ thiếu phu nhân!”



Phó Tạ đánh giá Hứa Lập Dương, khẽ vuốt càm: “Lập Dương, an toàn của thiếu phu nhân liền trông cậy vào ngươi rồi!”



Hứa Lập Dương chắp tay: “Xin công tử yên tâm!”



Lúc này trời đã tối hẳn, một đoàn người ngựa Phó Tạ đơn giản đi về hướng hành cung.



Bên trong sa mỏng mờ mờ ảo ảo trong noãn các Bảo Tượng Lâu lầu hai của

Hành cung,trong lư hương lượn lờ mùi hương kì lạ. Bên trong hương thơm

ấm áp làm cho người ta mơ màng, Thừa Dận Đế trong tay bưng chén vàng,

ngà ngà say mông lung nằm nghiêng trên giường gấm lớn màu vàng sáng,

trong ngực ôm một mỹ nữ Việt Quốc cực kỳ thanh nhã linh lung mặc sa mỏng xuyên thấu cả da thịt, sau lưng thì dựa vào một mỹ nữ Đông Di có chút
Hứa Lập Dương chậm rãi thả tay xuống, né qua một bên: “Tiểu Phó phu nhân, mời!”



Vị nữ quan kia cười mỉm đánh giá Hàn Anh, tiến lên hành lễ. Thấy Hàn Anh xinh đẹp như vậy, nàng ta dường như có chút giật mình, chớp chớp mi:“Phu nhân, hoàng hậu nương nương ở bên trong đang chờ người!” Dẫn Hàn

Anh đi vào.



Hứa Lập Dương vẫy tay gọi tiểu thái giám dẫn theo Tẩy Xuân đi nghỉ ngơi, mình cũng đi theo Hàn Anh đi vào.



Trong điện Liệu Hoa có rất nhiều màn che, tầng tầng lớp lớp màn sa xanh

nhạt, vào lúc trùng trùng điệp điệp màn che lượn lờ toả ra mùi đu đủ

nhàn nhạt thơm ngát.



Hàn Anh hít sâu một hơi, cố gắng duy trì phong độ, lã lướt xuyên qua

trùng trùng điệp điệp màn che đi vào, cuối cùng đã tới bên trong điện

Liệu Hoa.



Bên trong điện màn sa xanh nhạt cao cao treo lên, một mỹ nhân mặc áo màu xanh ngọc bích váy trắng kiểu tóc vân hoàn vụ mắt hạnh má đào ngồi ngay ngắn ở trên giường gấm, cười dịu dàng nhìn Hàn Anh.



Sở Nhã tiến lên bẩm báo: “Hoàng hậu nương nương, tiểu Phó phu nhân tới!”



Mỹ nhân áo xanh dịu dàng cười cười, vẫy tay gọi Hàn Anh đi qua: “Là đệ muội sao? Tới đây ngồi kế ta này!”



Mới đầu Nàng còn nghĩ Phó hoàng hậu và Phó Tạ lớn lên một chút cũng

không giống, hiện tại nhìn lại, phát hiện môi của Phó hoàng hậu và Phó

Tạ rất giống nhau, đều là bờ môi góc cạnh rõ ràng cực kỳ đẹp mắt, hơn

nữa đều là dáng người cao gầy.



Phó Hoàng Hậu thấy Hàn Anh nhìn mình, liền nắm tay của nàng ấm giọng

nói: “Đệ đệ lớn lên giống phụ thân, ta lớn lên giống mẫu thân!”



Hàn Anh cười: “Tỷ tỷ xinh đẹp hơn, xinh đẹp hơn huynh ấy nhiều!”



Phó Hoàng Hậu không khỏi nở nụ cười: “lúc ta chưa tiến cung, phụ thân nói đệ đệ xinh hơn ta mà!”



Hàn Anh nghe vậy cũng nhớ tới cha chồng phong lưu Phó Viễn Trình, không khỏi mỉm cười.



Phó Hoàng Hậu thấy biểu cảm của nàng, đoán được suy nghĩ trong lòng

nàng, liền cười nói: “Phụ thân xác thực vẫn cho rằng bản thân mình anh

tuấn phi phàm!”



Phó Tạ dùng nửa canh giờ, rốt cuộc đã thuyết phục được Thừa Dận Đế trước tết nguyên tiêu bãi giá hồi kinh, có chút mệt mỏi rời khỏi Bảo Tượng

Lâu.



Hứa Lập Dương phái tiểu thái giám tới dẫn hắn đi về phía trước, vừa đi

vừa nói: “Tiểu Phó đại nhân, trưởng công chúa đang chờ người ở Tịnh Thủy Các phía trước!”