Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 74 :
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Nội viện ở Lỗ Châu là do Phó Tạ đặc biệt dặn dò người ta sữa chữa để Hàn Anh có thể ở thoải mái, vô cùng tinh xảo thoải mái dễ chịu, có thể nói
là xa hoa hiếm có.
Thế nhưng bầu không khí giữa ngoại viện và nội viện hoàn toàn bất đồng.
Nhìn từ bên ngoài cửa lớn ngoại viện bất quá chỉ là một tòa nhà cực kỳ
bình thường, thế nhưng vừa vào đại môn sẽ liền phát hiện trong sân nhìn
toàn là hoa cỏ sum suê có chút nhã tĩnh, trên thực tế khắp nơi đều có
Phó quân áo giáp chỉnh tề vác đao canh gác nghiêm ngặt.
Hứa Lập Dương để thanh y vệ mình mang đến lưu lại bên ngoài thư phòng, một mình đi vào thư phòng gặp Phó Tạ.
Phó Trữ phụ trách thư phòng cho hắn một chén trà xanh, sau đó yên lặng đứng hầu ở một bên.
Phó Tạ vẫn chưa vào, Hứa Lập Dương ở bên trong nghe được tiếng bước chân của hắn truyền tới, liền đứng dậy nghênh đón.
Thi lễ xong Hứa Lập Dương nghiêng người đứng trước thư án chạm trỗ hoa
lê, kính cẩn bẩm báo: “Công tử, nô tài đã thu xếp ổn thoả cho cung nữ
Uyển Nhã ở trong noãn các hậu hoa viên.”
Phó Tạ đứng ở phía sau án thư, nhìn Hứa Lập Dương, hỏi: “Hoàng hậu nương nương bên đó thế nào rồi?” khuôn mặt Hứa Lập Dương trầm tĩnh thái độ
thong dong, xem ra địa vị của hắn càng ngày càng cao, khí chất của hắn
cũng càng thêm ung dung rồi, không còn là tiểu thái giám ngây thơ trước
kia nữa...
Hứa Lập Dương kính cẩn nói: “Bẩm công tử, hoàng hậu nương nương bên kia
hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ người an bài!”
Chỉ mười ngày không gặp, công tử giống như càng thêm thâm trầm, cả người giống như tùy ý mà đứng ở đó, lại giống như thanh tùng trên núi cao,
làm lòng người cảm thấy kính nể...
Phó Tạ trầm giọng nói: “Ngươi trở về bẩm báo với hoàng hậu nương nương, mời nàng giờ Dậu vào hôm nay truyền thái y yết kiến.”
Hứa Lập Dương giương mắt nhìn hắn, đôi mắt dài nhỏ mang theo một chút nghi hoặc: “Công tử “
Phó Tạ thản nhiên nói: “Thái y bên kia đã sắp xếp xong xuôi!”
Hứa Lập Dương đáp “Vâng”, tiếp theo bẩm báo: “Ngày hôm trước Đậu Kỳ Chí ở Tấn Châu và Vương Thế Anh ở Lạc Dương truyền tin tức tạo phản đến, bệ
hạ tuy ngày ngày sa vào tửu sắc, tám chín phần mười trong lúc say, lại
bắt đầu nhắc tới công tử, muốn nô tài gọi người hộ giá, nhưng đều bị
thôi Tể Tướng ngăn cản. Thôi Tể Tướng tiến cử Quảng Nam tướng quân Hồ Vũ Uy trước đi bình định Tấn Châu, tiến cử tổng quản Ký Châu Thôi An Minh
đi bình định Lạc Dương.”
Phó Tạ nghe vậy suy nghĩ một lát, nhìn Hứa Lập Dương: “Sau giờ Tuất ta
có thời gian.” Hắn về nội viện tắm rửa trước, ở cùng Hàn Anh một lát,
nóng mặt, nhất thời có chút chần chờ, đưa lưng về phía Hàn Anh ngồi ở
quý phi tháp bên cạnh.
Hàn Anh dựa vào gối mềm nằm trên tháp quý phi, liếc Phó Tạ, phát hiện
hắn đưa lưng về phía mình, lỗ tai màu đỏ, liền đoán được hắn đang xấu
hổ.
Nàng thấy Phó Tạ ngay cả lỗ tai đều đỏ, không khỏi sinh lòng yêu thương, tiến tới trên vành tai của Phó Tạ hôn một cái.
Lỗ tai Phó tạ vô cùng mẫn cảm, bị Hàn Anh hôn một cái lập tức giật mình, bộ phận sớm đã có phản ứng lập tức trướng đến có chút đau, hắn trước
kia ở phương diện này không có hiểu biết cũng không cảm thấy gì, sau khi thành thân với Hàn Anh thoáng cái được mở ra lệnh cấm, Lại tuổi trẻ
thân thể cường tráng, nhu cầu ở phương diện kia có chút mạnh mẽ, ăn cả
ngày cũng không không thấy no bụng, vừa nhìn thấy Hàn Anh liền muốn làm. Hai ngày này luôn ở trên xe ngựa, hắn và Hàn Anh liên tục không có làm
qua, sớm đến mức luống cuống.
Dáng vẻ Hàn Anh ngượng ngùng, nhưng tay cách quần áo vẫn vuốt ve chỗ đó của Phó Tạ, thấp giọng nói: “Thời gian đủ không?”
Phó Tạ hít một hơi hơi lạnh: “Ta lần này sẽ nhanh một chút mà...”
Hàn Anh hai mắt ngập nước nhìn hắn, giọng nói nũng nịu: “Huynh lần nào cũng rất nhanh...”
Phó Tạ: “...” Đây là ghét bỏ ta sao?
Hàn Anh tự biết mình lỡ lời, vội vàng chủ động dán lên, hôn môi Phó Tạ,
hàm hồ nói: “thế nhưng số lần thì Phó Tạ ca ca của muội hơn hẵn...”
Lý trí trong đầu Phó Tạ như dây cung đứt gãy, lập tức ôm chặt Hàn Anh.
Giờ Tuất năm khắc, Hứa Lập Dương mang theo tiểu thái giám phụng mệnh tới đây truyền ý chỉ của Thừa Dận Đế, tuyên phu thê Phó Tạ tiến cung yết
kiến.
Chỉ có Phó Tạ một mình đi ra tiếp ý chỉ.
Hứa Lập Dương không gặp Hàn Anh, liền nhắc nhở một câu: “Công tử, hoàng
hậu nương nương tuyên thiếu phu nhân tiến cung yết kiến.”
Phó Tạ trầm giọng nói: “Thiếu phu nhân đã ngồi vào kiệu rồi, lúc nào cũng có thể xuất phát.”
Hứa Lập Dương đáp “Vâng”, lui một bước về phía bên cạnh, cung thỉnh Phó Tạ đi ra ngoài.
Hắn phát hiện công tử tóc dài hơi ẩm, giống như là vừa tắm qua, thầm
nghĩ: công tử thật đúng là kính cẩn, yết kiến bệ hạ còn phải tắm gội
thay quần áo.