Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 98 :
Ngày đăng: 19:58 19/04/20
Buổi sáng lúc Phó Tạ rửa mặt tắm xong đi ra, thấy Hàn Anh ngủ ngon lành, liền đứng dậy đi ra.
Ra khỏi cửa nội viện, thấy đám người Tẩy Xuân đang mang theo mấy quản
gia nàng dâu đợi ở trị sự phòng, Phó Tạ sợ các nàng đi vào quấy rầy Hàn
Anh, liền dừng bước.
Khí thế hắn quá cường đại, bọn người Tẩy Xuân rất sợ hắn, thấy hắn dừng
bước, như có điều suy nghĩ nhìn lại, lập tức đều rùng mình, đồng loạt
quỳ xuống.
Phó Tạ nhàn nhạt nhìn thoáng qua đám nha hoàn nàng dâu quỳ đầy đất, dặn
dò: “Thiếu phu nhân đang ngủ, không nên vào đi quấy rầy nàng.”
Tẩy Xuân chần chừ một chút mới nói: “... Dạ, công tử.” Thế nhưng, công
tử à, thiếu phu nhân bảo nô tài sớm gọi nàng thức dậy đi Tống phủ tham
gia hôn lễ mà...
Phó Tạ nói xong, nhấc chân mang theo Phó An và Phó Tĩnh đang chờ hắn ở bên trong cửa viện đi ra.
Sau khi ngồi trong thư phòng uống một chun trà, Phó Tạ bắt đầu đến sân tập bắn trước đình viện Cầm Vận đường luyện tập bắn tên.
Sau khi luyện một canh giờ, Phó Tạ để cung tên xuống trở về nội viện —— hắn sợ Hàn Anh ngủ lâu quá bị đói bụng.
Lúc Phó Tạ tắm tắm rửa đi ra mới gọi Hàn Anh thức dậy.
Hàn Anh cảm giác xương cốt toàn thân giống như bị nghiền ép qua một lần, đau nhức khó nhịn, nhúc nhích đều khó chịu.
Nàng nhắm mắt lại nằm ở trên giường hỏi Phó Tạ: “Ca ca, bây giờ là giờ gì?”
Phó Tạ mặc xong hạ bào lụa trắng, cầm đai lưng ngọc màu đen thắt ở bên
hông, mắt phượng nhìn sang đồng hồ tây dương phía trước cửa sổ: “Giờ Tỵ
ba khắc rồi.”
Hàn Anh đầu óc giống như gỉ sét, cả buổi mới hiểu đuọc thì ra đã sắp giữa trưa.
Đầu óc nàng trống rỗng sau hai giây, lúc này mới nhớ mình vốn định đi
Tống phủ tham gia hôn lễ của Tống Di, không khỏi rên rỉ một tiếng, hai
tay che kín khuôn mặt: “ôi, xong rồi!” Cũng may hôm qua đã sai người đưa quà tặng qua.
Phó Tạ vốn sắp đi ra ngoài, nghe vậy kinh ngạc đi tới: “Làm sao vậy?”
Hắn duỗi tay sờ cái trán Hàn Anh.
Hàn Anh gỡ tay của hắn ra, áo não trừng mắt hắn: “Tống gia biểu tỷ hôm
nay xuất giá, muội đã trễ rồi, không đi được, đều tại huynh hết!” Nam
sắc hỏng việc mà!
Phó Tạ thấy nàng như thế, không để trong lòng lắm: “Vậy hôm nay nàng cùng ta tiến cung vấn an hoàng hậu nương nương đi.”
Hàn Anh lập tức trợn tròn mắt: “Huynh muốn gặp hoàng hậu nương nương
liền đi gặp hoàng hậu nương nương? dễ dàng như vậy sao?” Ngoại nam tiến
cung dễ dàng như vậy sao?
Phó Tạ thấy ánh mắt của nàng tròn tròn, vẻ mặt thú vị, không khỏi duỗi
đầu ngón tay ấn một cái trên gương mặt trắng nõn của nàng: “a Anh Ngốc,
ta và nàng cùng tiến cung, ta đi gặp bệ hạ, nàng trình bài tử gặp hoàng
hậu nương nương.” Nếu như thuận lợi, hắn xúi Thừa Dận Đế cùng đi gặp
hoàng hậu, thừa cơ gặp mặt tỷ tỷ; cho dù hắn không gặp tỷ tỷ, a Anh có
thể đi qua, tỷ tỷ cũng có thể được an ủi một tí.
Hàn Anh hết sức lắng nghe lời Phó Tạ, nàng có ý nghĩ của mình —— Phó Tạ
đối với nàng tốt như vậy, như vậy nàng đối với người thân của Phó Tạ tốt một chút, không phải rất hợp lý sao?
Cho nên tuy nàng vẫn chưa muốn rời giường, nhưng vì Phó Tạ, vẫn rầm rì bò lên.
Phó Tạ khoanh hai tay đứng ở một bên nhìn, thấy nàng lề mề lề mề, liền
có chút không kiên nhẫn, dứt khoát đi qua, xoay người ôm Hàn Anh vào
trong ngực, bước nhanh đi vào tắm.
Hàn Anh tắm xong đi ra, Phó Tạ gọi Tẩy Xuân đi vào hầu hạ, mình thì đi Cầm Vận đường luyện tập bắn tên.
Cửa sổ phòng ngủ mở rộng ra, gió đầu hạ hơi nóng chậm rãi lướt nhẹ qua,
bụi chuối tây xanh biếc ngoài cửa sổ rợp bóng làm bên trong phòng trở
nên mát mẻ lạ thường.
Hắn nhìn Hàn Anh đưa tay ra.
Hàn Anh sững sờ.
Hứa Lập Dương lúc này mới phát hiện mình có chút vong tình, khuôn mặt
thanh tú hơi đỏ lên, vội vàng bỏ tay xuống: “Thiếu phu nhân, mời!”
Hắn dẫn Hàn Anh xuyên qua tầng tầng màn che của Đông Trắc điện, xuyên qua từ phía sau điện đi thẳng đến bên ngoài Khôn Trữ Điện.
Dưới cây liễu lớn đối diện cửa cung, Phó Tạ đang cùng chấp bút thái giám Hứa Hoán Hà đứng ở đó, thấy Hàn Anh đi ra, lúc này mới yên lòng lại.
Hàn Anh bởi vì phản ứng của Hứa Lập Dương vừa rồi, trong lòng có chút
loạn, lúc này thấy Phó Tạ, trái tim thoáng trầm tĩnh trở lại, cầm làn
váy bước nhanh tới: “Ca ca!”
Phó Tạ chuyên chú nhìn nàng, đợi nàng hoàn hảo không tổn hao gì trở về,
lúc này mới hoàn toàn buông lỏng xuống, nắm tay của nàng: “Đi thôi!”
Sau khi hai vợ chồng đi vào nội viện Nữ Trinh viện, Hàn Anh nhận trà tâm sen Hoán Hạ đưa lên uống một ngụm, buông chén trà nhìn Phó Tạ: “Ca ca,
muội có lời muốn nói với huynh!”
Nàng cho lui người hầu hạ, đợi trong phòng chỉ còn lại có nàng và Phó
Tạ, lúc này mới nói: “Ca ca, hoàng hậu nương nương tình hình thật không
tốt!”
Phó Tạ cả kinh, vội vàng kỹ càng hỏi một lần, cuối cùng cũng không nói gì.
Hàn Anh vội nói: “Nương nương có thai, không thể tiếp tục như vậy nữa, trong cung thật không phải là nơi tốt!”
Phó Tạ rũ mắt xuống suy nghĩ.
Hàn Anh đã tính toán một đường, liền thử nói: “Ca ca, không phải có biệt cung Kim Minh uyển sao, chẳng lẽ không thể bẩm báo bệ hạ, để hoànghậu
đi Kim Minh uyển giải sầu?”
Phó Tạ nghe vậy, mắt phượng sáng ngời.
Hoàng hậu đi Kim Minh uyển điều dưỡng thân thể, đây cũng là một biện
pháp tốt, nhưng làm thế nào mới có thể làm cho Thừa Dận Đế chủ động bảo
hoàng hậu nương nương đi Kim Minh uyển ở tạm đây?
Phó Tạ rũ mắt xuống, suy nghĩ một lát, rất nhanh liền nghĩ đến hiện tại bệ hạ hết sức tin tưởng Trương Thiên Sư.
Trương Thiên Sư người này có một chỗ tốt, hắn tuy được Thôi Thành Trân
dẫn vào cung, thế nhưng Thiên Sư hắn lại càng yêu bạc hơn!
Chỉ cần bạc đủ, Trương Thiên Sư ngay cả bản thân mình cũng nguyện ý bán đứng.
Nhưng, đối với bạc, Trương Thiên Sư càng thêm thương tiếc là tính mạng của bản thân hắn.
Phó Tạ ôn nhu an ủi Hàn Anh: “a Anh, việc này có ta, nàng không cần phải lo lắng.” Hắn không muốn Anh liên lụy đến những chuyện loạn thất bát
tao kia.
Hàn Anh “vâng” một tiếng, bưng trà tâm sen lên cho Phó Tạ uống.
Lúc chiều Hàn Anh đang ở trong phòng đọc sách, Phó Quý nương tử tới bẩm
báo: “Bẩm tam thiếu phu nhân, tứ cô phu nhân Phạm gia sai quản gia tới
báo tin, nói muốn vào kinh tìm việc cho cô lão gia, chạng vạng tối một
nhà các nàng liền sẽ tới.”
Hàn Anh suy nghĩ được một lúc, lúc này mới nhớ tới tứ cô phu nhân là ai
—— An Quốc Công Phó Viễn Trình tuy rằng đơn mạch độc truyền, chỉ có một
mình ông, nửa huynh đệ cũng không có, nhưng có bốn thứ muội, tứ cô phu
nhân Phạm thị gả vào Liêu Châu chính là thứ muội xếp hàng thứ tư của
ông, lúc Hàn Anh vào kinh ở trang viên Chu Tiên trấn đã gặp vị Phạm Tinh Tinh Phạm biểu cô nương kia, chính là nữ nhi của tứ cô phu nhân.
Nghĩ tới đây, Hàn Anh giương mắt nhìn Phó Quý nương tử: “Phạm gia có ai tới?”
Phó Quý nương tử lại cười nói: “Bẩm thiếu phu nhân, có tứ cô phu nhân, cô lão gia và Phạm biểu cô nương.”
Nàng suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu: “Nô tài nghe nói Phạm biểu cô nương mới goá chồng.”
Hàn Anh: “...” Trong đầu nàng hiện lên cô nương trẻ tuổi dung nhan thanh lệ ở trang viên Chu Tiên trấn...