Quá Yêu - Hạ Kiều Ân

Chương 13 :

Ngày đăng: 09:29 19/04/20


Một bóng đen không tiếng động đi đến nơi uống nước, từ phía sau chụp lấy bả vai của nàng.



"Suy nghĩ cái gì đấy?" Trong nháy mắt, tiếng nói trầm thấp vang lên ở bên tai nàng.



"A!" Thích Lan nguyên bản đang vuốt môi, bất thình *** h có tiếng động khiến cho nàng giật mình, cả người thiếu chút nữa bắn đứng lên.



Nàng phẫn nộ xoay người, rồi mới phát hiện ra người làm cho nàng thất kinh lại chính là người bạn tốt của nàng.



"La Lãng! Người hù người chết người đó, làm phiền anh lần sau có đi cũng nhớ phát ra tiếng động, đừng vừa tiến đến liền dọa người khác được không?" Nàng lập tức oán giận.



"Nơi này là công ty, chẳng lẽ anh đi đến nơi uống nước cũng phải gõ cửa?" La Lãng vô tội hỏi lại.



"Còn có, anh bất quá cũng chỉ vỗ vai em một cái, em liền bị dọa thành như vậy, cũng không khỏi quá khoa trương đi? Nói thật ra đi, em là không phải lại ở vụng trộm tư xuân?" Hắn ái muội chớp mí mắt.



"Em –" Thích Lan thiếu chút nữa muốn thét chói tai, lại phát hiện nước trà gian ngoại vừa vặn có đồng nghiệp trải qua, vì thế đành phải lập tức đè thấp tiếng nói, đem nhân kéo đến góc. "Em tư xuân cái tư xuân của anh ấy, mắt nào của anh thấy em tư xuân?" Nàng thở phì phì hỏi.



"Cả hai mắt đều nhìn thấy." Hắn đáp nhanh chóng lại nói như thật.



Nàng mở to mắt, thiếu chút nữa đem giày cao gót dẫm mạnh lên đôi giầy da cao cấp xa xỉ của hắn.



"Vậy nhất định là anh bị ảo giác, em khuyên anh nhanh đi tìm bác sĩ đi." Nàng mở miệng tươi cười, hảo tâm đề nghị.



"Ân hừ." Hắn lại chỉ là hừ nhẹ một tiếng, nửa điểm không chịu ảnh hưởng. "Mấy ngày nay em liên tục vuốt môi, lập tức có vẻ say mê, mặt lại đỏ, lập tức cảm thấy xung quanh không có ai, còn nói không phải ở tư xuân?"



"Anh, anh nói bậy!" Nàng thấp giọng phản bác, biểu tình lại có một chút chột dạ.



"Anh có nhân chứng." Trong mắt hắn đều là hiện lên ý cười, sau đó lại dựa vào tường. "Đã có vài người phát hiện ra em có điểm không thích hợp, bọn họ đều đoán em đang lưu luyến yêu thương một người, còn có người hảo tâm an ủi anh nữa."



"Cái gì?" Thích Lan hung hăng sửng sốt, không nghĩ tới chính mình lại bất tri bất giác tiết lộ tâm sự, càng không nghĩ tới chính mình lại trở thành nhân vật bát quái mới của công ty.



Nhìn đến bản thân, nghĩ đến chính mình đã biểu hiện một cách rõ ràng đến mức nào, khuôn mặt thanh lệ nhỏ nhắn thượng không khỏi choáng váng mà ửng hồng.



"Em lập tức thành thật đi, kỳ thật em cùng Ôn Lôi Đặc tiên sinh ba ngày liền sinh tình, không cẩn thận lại thành yêu cuồng nhiệt, hiện đang vụng trộm kết giao?" Nhìn chứng cứ phạm tội này cùng khuôn mặt thẹn thùng, hắn cũng muốn tiết kiệm công phu, hắn liền đơn giản đi thẳng vào hỏi vấn đề.



"Làm sao có thể, anh tưởng tượng quá nhiều!" Như là muốn che giấu tâm tình, nàng lập tức xoay người đi uống nước, đem cốc nước mang lên trên miệng.
Ở trong mộng, nàng luôn hôn môi cùng hắn, hôn của hắn là triền miên mê người như vậy, mà hơi thở của hắn là nóng cháy say lòng người như vậy, cho dù sau khi tỉnh mộng, trong cơ thể của nàng vẫn là nhộn nhạo sự khô nóng cùng un rẩy không thể ngừng, cứ như thật sự bị hắn hung hăng hôn qua –



Ông trời, nàng rốt cuộc làm sao vậy?



Cho dù nàng không chịu thừa nhận mộng xuân là đến từ bất mãn không được như ý, lại tìm không tìm thấy được lý do hợp lý để giải thích vì sao lại có mộng xuân liên tiếp, chẳng lẽ nàng như vậy không thể chịu được áp lực từ hắn.



Nàng rõ ràng đã quyết định, cùng hắn vĩnh viễn chỉ có thể là bạn a!



"Đáng giận, ta thật sự là vô dụng!"



Nắm chặt một bên của chiếc gối, nàng giống như tự trừng phạt chính mình lấy gối bịt lên trên mặt, bức chính mình không được hít thở mười giây, đồng thời mắng chính mình vô dụng, không nghĩ tới ngay sau đó, giường bỗng nhiên bị lay động.



Nàng nhanh chóng phản ứng bỏ cái gối đầu, ngồi dậy, mới phát hiện không chỉ có nệm bị rung, mà là cả khu chung cư đều rung động, đồ trang điểm đẻ ở trên bàn, bất thình *** h bị lay động ngã trái ngã phải, chấn động vẫn không chịu ngừng lại, thậm chí càng lúc càng lớn.



Có động!



Hơn nữa là động đất!



Ý niệm bất quá vừa hiện ra ở trong đầu, nàng liền nhanh chóng nhảy xuống giường, sao đó cầm điện thoại di động rồi sờ soạng muốn đi ra ngoài, không ngờ vừa mới bước ra khỏi phòng ngủ, phòng khách lại truyền đến tiếng thủy tinh vỡ vụn, còn có tiếng sách vở cùng đồ vật rơi xuống, chấn động càng lúc càng tăng lên.



Nàng nhịn không được thét chói tai, ngay cả đứng đều không vững, chỉ có thể dựa vào vách tường mà dứng, hoàn toàn không biết nên trốn như thế nào.



Chấn động vẫn liên tục, nàng rõ ràng nghe thấy rất nhiều đồ vật ma sát nhau hoặc rơi xuống, thậm chí nghe thấy tiếng xe đỗ lại ở trước khu chung cư, tất cả đều phát ra tiếng vang sắc bén.



Một mảnh đen tối ở bên trong, nàng sợ hãi lui vào góc tường, nghĩ đến khu chung cư sẽ sụp xuống, tuy từng đọc qua nhưng kĩ xảo dùng khi gặp phải chấn động nhưng hoàn toàn không sử dụng được, bởi vì của nàng đầu căn bản là trống rỗng –



Thời gian không biết trôi qua bao lâu, có lẽ chỉ có mấy chục giây, có lẽ lâu hơn, chấn động rốt cục dần dần chậm lại, bên tai cũng không còn truyền đến âm thanh rơi vỡ nữa, chỉ còn lại nàng với nỗi sợ hãi ngồi xổm ở trên mặt đấy, không thể có được động tác gì, thậm chí lòng tràn đầy sợ hãi là sẽ còn trận động đất khác nữa.



Phòng khách đều là thủy tinh mảnh nhỏ, nàng phải tìm được dép bảo hộ cho đôi chân, mới có thể chạy trối chết.



Chỉ là gần đây đều là nhà cao tầng cùng với cửa hàng, chạy ra bên ngoài cũng không cảm thấy thấy an toàn, nhưng nếu tiếp tục ở lại trong phòng, nàng đến tột cùng nên trốn làm sao?



Quan trọng là, ba mẹ có sao không?