Quái Phi Thiên Hạ

Chương 114 : Bạch Hổ Sát

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


Ngón tay thanh mảnh khẽ động, đồng tiền đã tung ra nhưng chưa rơi xuống đất đã bị Dạ Dao Quang nhanh chóng thu hồi lại, sau đó đưa mắt nhìn vẻ mặt khó chịu của người đàn ông trung niên kia:



“Suýt nữa thì quên mất, chúng ta có ba chuyện không bói, không phải sự thật thì không bói, chuyện bất nghĩa không bói, chuyện không có mục đích cũng không bói. Không biết vị này…”



“Tên hắn là Phó Khang Thành.” Chử đế sư nói với Dạ Dao Quang.



Dạ Dao Quang thản nhiên gật đầu, tiếp tục nói: “Không biết Phó tiên sinh muốn bói gì?”



“Bói chuyện gia đình!” Phó Khang Thành bực bội đáp.



“Được, vậy thì Phó tiên sinh cần phải thành tâm.” Dạ Dao Quang cười cười, bắt đầu gieo quẻ lần thứ hai.



Sau khi quẻ bói được tung ra, Dạ Dao Quang hơi nhíu mày.



“Sao vậy tiểu cô nương?” Chử đế sư cầm chén trà lên khẽ nhấp một ngụm.



“Đây là quẻ thứ mười tám trong Kinh Dịch - Sơn Phong Cổ (2).”



Sau đó Dạ Dao Quang lấy bút vẽ lên giấy sáu hào (3) âm dương của quẻ bói: “Sáu hào có thứ tự trong ngũ hành là mộc, hỏa, kim, thủy, thổ. Đối xứng với nó chính là huynh đệ, cha mẹ, vợ, tiền tài... Hôm nay chính là ngày Mậu Dần, sáu hào lấy Câu Trần (4) làm chủ, có tứ tượng Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long, Chu Tước.”



Vẽ xong một sơ đồ rõ ràng của Sơn Phong Cổ, Dạ Dao Quang mới chậm rãi giải thích cho Chử đế sư:



“Quẻ Cổ này chính là quẻ Tốn, trên Cấn dưới Tốn, Cấn là núi, Tốn là gió. Quẻ này được gọi là Sơn Phong Cổ. Cổ tức là đổ nát, ý nghĩa rất xấu, mà đổ nát thì phải sửa sang lại mới tốt được. Ý của quẻ này chính là đế sư phải thay đổi thì mới mong có kết quả tốt, không có gì suy yếu mà lại không mạnh lên, mọi chuyện đến đường cùng đều có thể bắt đầu trở lại. Ta chỉ có thể tặng ngài tám chữ: Thịnh thế đau buồn, cực đãi cách tân.”



Những lời này khiến cho Chử đế sư chấn động, ánh mắt kinh ngạc thâm thúy nhìn Dạ Dao Quang. Ngay cả Phó Khang Thành cũng trợn trừng mắt, thiếu niên đứng bên cạnh lại giống như có điều gì suy nghĩ.



“Thịnh thế đau buồn, cực đãi cách tân…” Một lúc lâu sau Chử đế sư mới lấy lại tinh thần, vuốt chòm râu lẩm bẩm ý nghĩa của tám chữ này, cuối cùng cười tự giễu:




“Được!” Dạ Dao Quang khách khí đáp lại.



Chử đế sư đưa cho cô một vạn lượng ngân phiếu và một tín vật. Dạ Dao Quang hiện tại cũng không thiếu tiền, từ chỗ Trọng Nghiêu Phàm cũng lấy được hơn mười vạn lượng rồi.



Dạ Dao Quang cầm tín vật của Chử đế sư ra nhìn một chút, thứ đồ chơi này còn giá trị hơn tiền bạc nhiều, ít nhất là trước mặt người Hàn gia… Dạ Dao Quang cũng không phải sợ người Hàn gia mà cô chỉ lo người Hàn gia sẽ ỷ thế gây khó dễ cho bạn bè của mình và người của Đỗ gia…



“Dao Dao, sao nàng đi lâu vậy?” Đã đến buổi trưa, Ôn Đình Trạm vẫn đứng ở cửa đợi Dạ Dao Quang trở về.



“Gặp người quen của chàng.” Dạ Dao Quang ném ngọc bội trong tay cho Ôn Đình Trạm, thứ này đưa cho Ôn Đình Trạm sẽ có chỗ dùng.



“Chử đế sư sao?” Ôn Đình Trạm tiếp nhận ngọc bội, ánh mắt rơi vào chữ bên trên ngọc bội.



“Ừ, vừa mới bói cho ông ấy một quẻ, đây là tiền quẻ.” Dạ Dao Quang kể lại toàn bộ chuyện vừa xảy ra cho Ôn Đình Trạm, sau đó hỏi:



“Phó Khang Thành là người phương nào?”



***



(1) Bạch Hổ Sát: Có tứ sát trong phong thủy gồm: Thiên Trảm Sát, Bạch Hổ Sát, Liêm Đao Sát và Thương Sát. Tứ sát này thường nói về việc đất đai, nhà cửa, phong thủy có liên quan đến chủ nhà.



(2) Sơn Phong Cổ: Là quẻ bói thứ mười tám trong Kinh Dịch, còn gọi là quẻ Cổ, có nội quái Tốn tức là gió, ngoại quái Cấn tức là núi.



(3) Sáu hào: Mỗi quẻ bói trong Kinh Dịch đều có sáu hào tượng trưng cho thứ tự tương giao của quy luật âm dương.



(4) Câu Trần: Là một tinh quan có chứa sao Bắc Đẩu, nằm ở hướng bắc, thuộc nhóm Tử Vi Viên - một trong ba nhóm thiên văn cổ Trung Quốc.