Quái Phi Thiên Hạ
Chương 119 : Giải Đáp
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
Hai canh rưỡi tức là khoảng năm giờ. Năm giờ đi được một trăm sáu mươi ngàn bước là khái niệm gì? Mỗi giờ có sáu mươi phút, tương ứng ba nghìn sáu trăm giây, năm giờ là mười tám nghìn giây, tức là một giây đồng hồ sẽ đi chín bước. Một người bình thường không có khả năng làm được chuyện này, chỉ có thể nói tư duy của Ôn Đình Trạm đã vượt qua năng lực của thân thể.
Ôn Đình Trạm ngồi ăn cơm đối diện với Dạ Dao Quang, hiện giờ mỹ thực đối với Dạ Dao Quang cũng không có sức hấp dẫn. Cô vẫn còn có chút chóng mặt. Nghĩ đến kiếp trước cô đã từng chơi Rubik nhưng màu sắc của khối Rubik rất đa dạng, có thể xoay ngang xoay dọc, di chuyển vị trí một ô vuông cũng sẽ ảnh hưởng đến ô vuông khác. Chiếc hộp này lại không giống như thế. Nó có một mặt động ở chính giữa, mặt thứ hai là mặt bên, mặt thứ ba lại có góc cạnh, độ khó cao hơn rất nhiều so với Rubik.
“Dao Dao, sao nàng không ăn cơm?” Ôn Đình Trạm đột nhiên ngẩng đầu phát hiện Dạ Dao Quang chưa ăn miếng cơm nào liền gác đũa lại hỏi:
“Có phải cơm không hợp khẩu vị không? Ta đi nấu cho nàng một vài món ăn dân dã nhé?”
“A di đà phật!” Ôn Đình Trạm hoàn toàn quên mất Nguyên Ân đại sư dẫn theo hai hòa thượng Ngô Đức, Ngô Tĩnh đứng bên cạnh. Tiếng nói của Ôn Đình Trạm vừa dứt chợt nghe thấy hai hòa thượng kia đồng thời nhắm mắt niệm một tiếng.
“Đại sư yên tâm, ta và Dao Dao sẽ không mang về chùa đâu…” Vốn cảm thấy ở nơi Phật môn thanh tịnh mà ra tay sát sinh thì có chút vô đạo đức nhưng nhìn vẻ mặt nặng nề không muốn ăn cơm của Dạ Dao Quang, Ôn Đình Trạm quyết định bỏ qua mấy quy củ này.
“A di đà phật!” Nguyên Ân đại sư mỉm cười gật đầu.
“Ta đi cùng các ngươi!” Chử Hựu nhìn thấy Nguyên Ân đại sư không phản đối lập tức cười híp mắt nói:
“Đã lâu rồi không được đi săn bắn, ta cũng muốn đi theo!”
“Tại hạ cũng là mười tuổi tham gia thi…”
“Sau đó thì sao?” Dạ Dao Quang nheo mắt nhìn hắn một cái.
“Tuy là thứ bậc có hơi thấp một chút nhưng cũng được tính là qua!” Chử Hựu ngượng ngùng đáp lại.
“Mười tuổi đã đỗ tú tài, Chử công tử cũng là một thần đồng.” Dạ Dao Quang khen ngợi.
Người ta thường nói không đậu tú tài thì không có tư cách đọc sách, mà cuộc thi này cũng chia ra làm thi huyện, thi tỉnh, thi viện. Thi qua tất cả mới đạt được thân phận tú tài.
Chử Hựu cảm thấy trước đây mình cũng là một thần đồng nhưng sau khi gặp phải Ôn Đình Trạm, hắn mới biết mình vẫn còn kém xa cái danh hiệu thần đồng kia, vì vậy mới khiêm tốn vài phần.
Trong khi hắn nói chuyện trên trời dưới biển, Ôn Đình Trạm lại mở được thêm một nửa nữa. Bây giờ hai phần ba chiếc hộp đã bị kéo ra, bên trong có một chút ánh sáng.
Dạ Dao Quang nghĩ nếu đến khi chiếc hộp được mở ra mà cô phát hiện ra ánh sáng kia cũng là một phiền phức khiến người ta đau đầu như chiếc hộp này thì cô nhất định sẽ dùng Tử Linh châu đánh vỡ nó.