Quái Phi Thiên Hạ
Chương 121 : Cùng Điều Tra
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
Dạ Dao Quang nghe xong liền trừng mắt, cô còn không biết có vật như thế này? Mấy vật này cơ bản đều là phản ứng hóa học, nhưng phải được thông qua thuốc hóa học. Cô vừa mới thử qua khí ngũ hành nhưng trang giấy này hoàn toàn không có bất kỳ nhân tố hóa học nào.
"Không có gì khác thường cả." Mặc dù Nguyên Ân không tu luyện khí ngũ hành, thế nhưng ông lại có phương pháp của Phật gia và ông cũng không cảm ứng được có huyền cơ ẩn giấu trong trang sách.
Nguyên Ân đã nói như vậy, tất nhiên Chử Hựu và Chử đế sư sẽ tin tưởng. Vì vậy mấy người xoắn xuýt cả đêm, sau khi bọn họ dùng cơm tối xong rồi lại suy nghĩ tiếp, họ đã thử qua vô số biện pháp nhưng cuối cùng trang giấy vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, cho nên mọi người đều từ bỏ.
"Thật là không có tinh thần gì cả, lãng phí khí lực." Dạ Dao Quang quay trở về viện của mình cùng với Ôn Đình Trạm. Dạ Dao Quang đưa tay kéo xuống một nhánh cây gần bên cạnh cô, vẻ mặt của cô vô cùng mất hứng nắm chặt lấy nhánh cây.
"Chẳng qua chỉ là tạm dừng lại một ngày thôi mà." Trong lòng của Ôn Đình Trạm rất bình thản. Cậu chỉ hứng thú với cơ quan của cái hộp, còn bên trong cái hộp có đồ vật nào hay không thì cậu không để ý đến nhiều như vậy.
Tất nhiên Dạ Dao Quang rất hiểu rõ tính tình của Ôn Đình Trạm nhưng cô vẫn thấy thất vọng, không phải đã nói là đi tìm bảo vật sao? Một cái hộp phức tạp như vậy thế nhưng lại không rơi ra một bảo bối nào cho cô, trong lòng của Dạ Dao Quang vô cùng bế tắc.
"Đêm đã khuya nàng nhanh đi nghỉ ngơi đi, ta đã nhờ tiểu sư phụ chuẩn bị nước đưa đến cho nàng rồi." Ôn Đình Trạm đứng ở trước cửa nhẹ giọng căn dặn.
"Được rồi." Dạ Dao Quang buồn rầu lên tiếng.
Ôn Đình Trạm bất đắc dĩ cười, trông thấy Dạ Dao Quang đã bước vào phòng, cậu mới quay trở về phòng của mình. Cả một ngày cậu ngồi tập trung tinh thần để mở cái hộp, lúc này dừng lại thì mới phát hiện tay chân của cậu có chút cứng đơ, vì vậy cậu vừa đi vừa hoạt động gân cốt.
Trong lúc cậu quay đầu lại, đôi mắt của Ôn Đình Trạm nhìn lướt qua bầu trời đêm đầy sao, đột nhiên cậu nhìn thấy một ngôi sao băng xẹt qua. Vì vậy cậu dừng lại và ngẩng đầu nhìn sao trên trời, trong đôi mắt đen nhánh của cậu tràn ngập những vì sao vô cùng sáng và lấp lánh, cậu cười rồi quay trở lại gian phòng của Dạ Dao Quang.
"Có chuyện gì vậy?" Dạ Dao Quang cầm lấy khăn chuẩn bị rửa mặt thì cô nhìn thấy Ôn Đình Trạm xông vào.
Dạ Dao Quang vội vàng cầm lên xem, sau đó cô trợn mắt khi nhìn thấy hình vẽ cơ thể của con người hiện lên trên trang giấy. Những ngôi sao này lại là huyệt vị trong cơ thể của con người, tư thế vô cùng kỳ lạ, hơn nữa nét vẽ nối tiếp với nhau tạo ra dòng chữ: "Đây là một quyển kiếm quyết."
Ở kiếp trước Dạ Dao Quang đã từng quen biết với bao nhiêu cổ võ thế gia? Bởi vì cô lười nên những vật như thế này cô vẫn chưa đụng đến, vì vậy có không ít người cho rằng gia tộc của cô có nhiều võ công tâm pháp trân quý nhưng tất cả chúng cô đều ném vào trong rương. Nhiều nhất cô chỉ lật ra xem vài lần cho nên cô khẳng định đây chính là một bộ kiếm pháp, hơn nữa quyển sách này lại được che giấu cẩn thận như vậy, Dạ Dao Quang tuyệt đối không tin đây chỉ là quyển sách bình thường.
"Trạm ca, nếu có buồn ngủ thì tựa vào đây." Lập tức Dạ Dao Quang cảm thấy hứng thú.
"Muội định lấy sáo kiếm đã có được từ Trọng Nghiêu Phàm tặng lại cho chàng để làm vũ khí, nhưng muội vẫn chưa tìm được kiếm pháp. Bây giờ quyển sách bất chính này có lẽ là thứ tốt?"
Ôn Đình Trạm đã sớm biết rằng Dạ Dao Quang muốn tặng cây sáo kia cho cậu. Mặc dù sau đó Dạ Dao Quang không nói gì đến chuyện này, thế nhưng cậu vẫn chắc chắn như cũ, bây giờ cậu mới biết thì ra là do không có kiếm pháp thích hợp. Nghĩ tới đây, trong lòng cậu vô cùng hăng hái, lập tức cậu kéo tay áo lên tiếp tục công việc.
Dạ Dao Quang cũng càng lúc càng hiếu kỳ về bộ công pháp này, quyển sách này người bình thường không thể nào mở ra được! Hai người rất có động lực, trải qua ba canh giờ, đến rạng sáng của ngày kế tiếp hai người mới làm xong đến trang cuối cùng.
"A! Tại sao trong trang cuối cùng này lại là hình vẽ của chìa khóa?" Thế nhưng trong trang cuối cùng không phải là hình vẽ cơ thể người mà là một chiếc chìa khóa.
Ôn Đình Trạm không nói gì, cậu xem dòng chữ ở bên cạnh: "Cuối cùng."
"Cuối cùng? Cuối cùng là gì? Là đáy hộp à?" Dạ Dao Quang cầm lên cái hộp, sau đó cô lắc vài lần vẫn không phát hiện có gì khác thường. Cô dùng ngón tay gõ vào một cái nhưng cũng không có gì khác biệt. Cuối cùng cô nhìn sang Ôn Đình Trạm, được sự cho phép của Ôn Đình Trạm, cô liền dùng khí ngũ hành để thử phá vỡ cái hộp.
Lách cách! Âm thanh rơi xuống của một vật nào đó, hai người cúi đầu nhìn xem, thì ra đó là một chiếc chìa khóa bảo thạch được gắn với năm viên đá có màu sắc và hình dạng khác nhau!