Quái Phi Thiên Hạ

Chương 21 : Quẻ Khốn, Hung Trạch

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Buổi chiều năm ngày sau, nhóm người Dạ Dao Quang cuối cùng đã đến Tiền phủ ở phủ thành, trong những cuộc đối thoại dọc đường mấy ngày nay, Dạ Dao Quang biết được Tiền phủ là phú hộ giàu bậc nhất nhì ở Dự Chương quận, chủ yếu làm nghề gốm sứ, nghe nói mấy năm gần đây còn lấn sang nghề đóng thuyền ra khơi.



Nói đến đồ gốm sứ, người hiện đại nhất định nghĩ đến Cảnh Đức trấn đầu tiên, mà Cảnh Đức trấn vừa hay ở Giang Tây, cũng chính là Dự Chương quận. Còn đồ gốm sứ của Tiền phủ cung cấp cho cả hoàng cung, đây chính là cái gọi là hoàng thương (1). Nhưng hai năm nay Tiền gia vẫn không tung ra được món đồ gốm sứ nào nổi bật, có nguy cơ bị Lăng gia cùng nghề dần vượt qua, con cái nối dõi không thuận lợi, việc buôn bán không đắt đỏ, đây tuyệt đối là vấn đề về gia trạch.



Vừa xuống xe ngựa, Dạ Dao Quang cảm thấy ngay phong thủy căn nhà của Tiền Phủ có vấn đề, nhưng nhà thời cổ đại chiếm diện tích vô cùng lớn, không như thời hiện đại vừa nhìn đã có thể nhìn ra ngay manh mối, cần phải dùng la bàn xem xét cẩn thận các phương hướng và vị trí cát hung mới có thể xác định được vấn đề nằm ở đâu.



“Phu nhân...” Vừa vào cổng, vòng qua bức tường bình phong, Dạ Dao Quang nhìn thấy ngay một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, người này khoảng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, để râu, nhìn thấy Tiền phu nhân vừa vui mừng vừa chần chừ.



Chủ một gia đình đích thân ra đón, hơn nữa còn lộ ra vẻ mặt này trước mặt bao nhiêu người, đủ để thấy rằng vị Tiền viên ngoại này xem trọng Tiền phu nhân đến mức nào.



Tiền phu nhân không thèm để ý đến Tiền viên ngoại mà nghiêng đầu khách sáo nói với Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương, dọc đường vất vả, ta đã phái người chuẩn bị cho cô nương một căn phòng, cô nương hãy đi nghỉ ngơi trước, mọi việc để ngày mai hẵng tính.” Nói xong bà lại dặn dò một nha đầu trong phủ: “Bích Ngọc, từ hôm nay ngươi hầu hạ Dạ cô nương.”



“Vâng, phu nhân.” Nha hoàn Bích Ngọc này vừa nhìn đã biết là nha hoàn cấp cao của Tiền phu nhân, cô cúi đầu khom người, sau đó đi đến trước mặt Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương mời đi theo nô tỳ.”



“Đây là vườn lan, ba ngày trước phu nhân đã cho người đưa tin về, là do nô tỳ bố trí đó, cô nương xem có chỗ nào không vừa ý không.” Nơi ở chuẩn bị cho Dạ Dao Quang là một khu nhỏ độc lập, Tiền phủ bao la, vừa đi Dạ Dao Quang vừa đoán chừng ít nhất cũng phải khoảng hai mươi mẫu.
Phòng bếp xây ở vị trí Đoài, cũng chính lá hướng tây, đây chính là một căn nhà bếp Đoài cửa Khảm điển hình, hung trạch! Sống trong căn nhà như vậy, nữ giới đa số sinh non, nam giới ứ nước di tinh, nhân khẩu hiếm hoi.



“Tiền phu nhân, phòng bếp này chắc không phải có từ lúc vừa xây căn nhà này, có phải được xây lại trước hoặc sau khi phu nhân và viên ngoại thành thân?” Dạ Dao Quang thấy phòng bếp rõ ràng trông mới hơn những nơi khác, hơn nữa đây là căn nhà lớn của Tiền phủ, đã xây mấy chục năm, nếu như Tiền viên ngoại ra đời được, chứng minh trước đó chưa có.



“Được xây xong trước khi thành thân một tháng.” Tiền phu nhân lập tức hiểu ra mấu chốt, liền hỏi: “Có phải phòng bếp này có vấn đề?”



“Có vấn đề? Không phải có vấn đề, mà là có vấn đề lớn, chính vì phòng bếp này mà đại cát trạch đã trở thành hung trạch, phu nhân cảm thấy vấn đề có lớn hay không?” Dạ Dao Quang nói cặn kẽ cho phu phụ Tiền phu nhân nghe về bếp Đoài cửa Khảm.



Nghe xong hai người đều vô cùng hốt hoảng, hơn nữa lại không thể không tin, vốn dĩ Tiền phủ vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, mọi thứ đều có vẻ như sau khi xây lại phòng bếp này mới trở nên không thuận lợi, nhất là vấn đề con nối dõi, vì vấn đề này xảy ra sau khi Tiền phu nhân gả vào, nên người trong tộc đều nói do Tiền phu nhân mệnh xấu khắc phu, nếu không phải nhờ Tiền viên ngoại ngăn cản, và ông cũng là chủ nhân Tiền gia, chỉ e rằng Tiền phu nhân đã sớm bị thôi.



***



(1) Hoàng thương: Thương nhân hoàng gia.