Quái Phi Thiên Hạ
Chương 312 : Ngủ với ma nữ
Ngày đăng: 11:19 30/04/20
Nghe Văn Du lải nhải một hồi, tất cả mọi người xuống biệt viện của Lục gia dưới chân Long Hổ sơn, Lục Vĩnh Điềm hiển nhiên đặc biệt chiêu đãi bọn họ. Thứ muốn tìm đều đã tìm được, còn có hai ngày nữa mới vào học, mọi người đều không vội vã. Tối hôm đó vui đùa ở biệt viện của Lục gia, tình nghĩa của mấy thiếu niên cũng kết nghĩa từ đó.
Dạ Dao Quang thấy ánh mắt Lục Vĩnh Điềm không chịu được lại không dám tới hỏi, ăn cơm xong cô liền về phòng. Ôn Đình Trạm chuẩn bị bút mực viết ra toàn bộ khẩu quyết thương pháp cô đọc. Còn có mấy bức tranh, Dạ Dao Quang trực tiếp dùng thần thức truyền cho Ôn Đình Trạm, nửa canh giờ sau đã xong. Thấy trời còn sớm, Dạ Dao Quang đích thân đem đến cho Lục Vĩnh Điềm.
Đang đi trong hành lang thì một hình bóng nhanh chóng lóe lên trong khóe mắt Dạ Dao Quang. Ánh mắt Dạ Dao Quang ngưng lại đôi chút, hộ vệ biệt viện Lục gia không ít lại có người lẻn vào. Nghĩ đến Tiêu Sĩ Duệ ở biệt viện, Dạ Dao Quang có chút lo lắng liền đuổi theo bóng đen kia, phát hiện không phải đến viện của Tiêu Sĩ Duệ mà là đến viện của Văn Du. Lúc đến gần, Dạ Dao Quang phát hiện đây là thân hình một nữ nhi, người khác riêng tư gặp tình nhân thì Dạ Dao Quang mặc kệ, bèn rẽ vào chỗ ngoặt đến viện Lục Vĩnh Điềm sát vách Văn Du.
Hạ nhân truyền đến nói, Lục Vĩnh Điềm đích thân chạy tới đón tiếp Dạ Dao Quang: “Tiểu Khu, muộn thế này sao lại đến tìm ta, có chuyện gì hay là bọn họ có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn?”
“Không, ta vừa mới để Trạm ca viết lại thương pháp, nhìn trời thì có lẽ cậu chưa nghỉ ngơi nên đem đến tặng cậu.” Dạ Dao Quang giao cuốn thương pháp cho Lục Vĩnh Điềm.
Lục Vĩnh Điềm cẩn thận tiếp nhận như nhặt được bảo bối, sau đó mở ra nhìn một chút, lập tức ánh mắt phát sáng, lại nhịn không được lật trang thứ hai. Hắn cứ như vậy lật hết một tập trước mặt Dạ Dao Quang, chuẩn bị lật sang tập thứ hai mới nghĩ đến Dạ Dao Quang vẫn còn ở đây nên không khỏi ngượng ngừng gãi gãi đầu: “Là ta chậm trễ, tiểu Khu có muốn vào uống chén trà không?”
“Muộn rồi còn uống trà sẽ không tốt cho cơ thể, ta quay về đây.” Dạ Dao Quang dặn dò:
“Thứ này truyền lại cho cậu, cậu nhất định phải giấu thật kỹ, nếu không phải là đồ đệ hay con cháu cậu sau này thì chớ cho người ngoài nhìn thấy.”
Dạ Dao Quang giao cuốn thương pháp cho Lục Vĩnh Điềm, không có bất kỳ ý nghĩ nào khác, hoàn toàn chỉ bởi vì thứ này vào tay Lục Vĩnh Điềm sẽ phát huy tác dụng lớn nhất. Nhưng việc gia tộc mỗi người, trong lòng Dạ Dao Quang cũng hiểu rõ, đặc biệt là tộc trưởng của gia tộc càng đặt lợi ích làm điều kiện trước tiên. Dạ Dao Quang cũng không hy vọng lòng hảo tâm của cô dung túng một đám người có dã tâm.
Thân thể Văn Du cứng lại, hắn phất tay, hai người áo đen xuất hiện: “Thiếu gia!”
“Đưa biểu tiểu thư trở về Tương Châu.” Căn dặn xong, Văn Du liền xoay người biến mất trong viện,
Dạ Dao Quang nhìn chính diện Tầm nhi cô nương kia, xác định trong cơ thể cô không có bất kỳ thứ gì không sạch sẽ mới xoay người vào viện. Trên đường quay về viện, cô lại gặp Văn Du đứng đợi ở nửa đường, trong bóng tối Văn Du xoay người nhìn Dạ Dao Quang:
“Dạ đồng sinh, đây là lần thứ hai cậu theo dõi ta?”
“Lần thứ hai?” Dạ Dao Quang sửng sốt.
“Chẳng lẽ không đúng?” Ánh mắt Văn Du có chút lạnh lùng.
“Nếu chưa từng theo dõi, lúc đầu ở trường ngựa sao cậu lại nói lời như vậy?”
Dạ Dao Quang vừa mới nghĩ đến điều Văn Du nói, không khỏi giễu cợt: “Văn công tử nghĩ nhiều rồi, cậu ngủ với ma nữ, bị hút dương khí. Ta liếc mắt đã nhìn ra, hiển nhiên biết cậu làm gì nên không cần phải theo dõi cậu.”