Quái Phi Thiên Hạ
Chương 462 : Nguyễn Tư Tư
Ngày đăng: 11:21 30/04/20
Toàn thân nồng đậm yêu khí, chắc chắn là yêu vương.
Đáng tiếc cô không có hỏa nhãn kim tinh, không nhìn thấy được cơ thể thật của nàng ta.
“Vương, Nguyễn Tư Tư được sủng ái mà kiêu căng, liên lụy chúng tôi bị thương, người không thể bỏ qua cho ả ta.” Lúc này một nữ yêu quỳ lên trước, ánh mắt nàng ẩn chứa sự khoái chí nhìn Nguyễn Tư Tư.
Nào ngờ yêu vương vung tay tát một cái lên mặt nữ yêu vừa nói, trực tiếp xoay đầu nàng sang hướng khác: “Từ lúc nào đến phiên ngươi dạy ta phải làm như thế nào?”
Sắc mặt nữ yêu trắng nhợt, vội vã lộn đầu mình lại, run rẩy bò trên mặt đất: “Viên Viên không dám, Vương thứ tội.”
Yêu vương ánh mắt lạnh băng liếc nàng, móng tay mảnh mai dài chừng ba mươi milimet nhẹ nhàng xoa mặt Nguyễn Tư Tư: “Ta sẽ cho ngươi một cơ hội để giải thích.”
“Vương, nàng ta...”
“Ừm?”
Lúc này lại có một nam yêu muốn nói gì đó, yêu vương chỉ phát ra một âm, hắn liền co rúm lại cúi đầu không dám nói nữa.
“Vương không phải muốn máu tinh khiết hay sao?” Nguyễn Tư Tư chịu đau nói:
“Đó là nữ tu, là nữ tử.”
Thái độ Nguyễn Tư Tư cũng thay đổi, lúc trước chống lại nữ yêu vương hung ác tàn bạo, nàng cũng không lộ vẻ sợ hãi nhưng hiện tại nàng lại đang cố nén sự sợ hãi.
Yêu vương đi lên trước, đưa tay rất dịu dàng vuốt ve cánh tay Nguyễn Tư Tư, ánh mắt cực kỳ biến thái: “Thân thể này cũng đến lúc đổi rồi, bổn vương đã sớm chán ghét.”
Tiếng nói của yêu vương vừa dứt, quần áo trên người Nguyễn Tư Tư nháy mắt tan tành, sau đó Dạ Dao Quang nhìn thấy đầu ngón tay nhỏ dài của yêu vương khoét một chỗ trên người Nguyễn Tư Tư, lè lưỡi liếm máu từ da thịt rỉ ra...
Dạ Dao Quang nhanh chóng rời đi, cô vẫn chưa đi xa thì đã nghe thấy thanh âm hoan ái của đôi nam nữ...
Thì ra tên yêu vương này coi Nguyễn Tư Tư như một món đồ chơi, có lẽ trước Nguyễn Tư Tư còn có rất nhiều người, nhưng lại bị hắn giày vò đến chết. Nguyễn Tư Tư tâm chí kiên định, còn có Lương Thành Hề vẫn sống, hận ý sâu đậm với yêu vương nên nàng mới kiên trì đến hiện tại.
Nghĩ đến câu nói sau cùng của yêu vương, có thể Nguyễn Tư Tư chưa từng dính đến mạng người, chẳng qua chỉ là yêu vương ép buộc Nguyễn Tư Tư đổi thân thể, cũng có thể nói những người này là do yêu vương giết chết. Nếu quả thật là vậy, có lẽ Nguyễn Tư Tư vẫn có thể cứu rỗi!
Lòng Dạ Dao Quang quay cuồng, nhanh chóng tìm được Ôn Đình Trạm rồi kéo cậu tránh né đám tiểu yêu tuần tra, trốn chạy khỏi sông. Một câu cũng không nói, chạy thẳng về nhà. Về đến nhà, những người khác liền thở dài nhẹ nhõm, Dạ Dao Quang nhanh chóng tắm rửa thay quần áo rồi mới dựa theo trí nhớ viết ra toàn bộ những chữ mà Nguyễn Tư Tư đã chỉ.
Cô đưa cho Ôn Đình Trạm: “Đây là những gì Nguyễn Tư Tư nói.”
***
(*) Vấn đỉnh: Mưu đồ cướp đoạt quyền lực.