Quái Phi Thiên Hạ

Chương 548 : Nơi sâu nhất địa cung

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Dạ Dao Quang chỉ cảm thấy có một sức mạnh mạnh mẽ khiến linh hồn cô rung động, cả người như có ảo giác xuyên qua thời gian. Tử Linh châu có thể đưa cả Hư Cốc chân quân đi quả nhiên năng lực bất phàm. Một thời gian dài Dạ Dao Quang không cảm nhận được bất kì tri giác nào, mãi đến khi cô bay ra ngoài, rơi vào lòng Hư Cốc chân quân thì cả người vẫn còn đang ở trong trạng thái trống rỗng.



Vì bảo vệ Dạ Dao Quang và Tử Linh châu nên Ôn Đình Trạm vừa ra đã dẫn toàn bộ mọi người rời đi. May ở chỗ này có một chỗ dừng chân, phía trước là một trận pháp bằng đá cũng không khó giải, Tô Bát dẫn theo mọi người đi trước một bước. Sức mạnh của Tử Linh châu cũng chỉ có Hư Cốc mới có thể đỡ được, bằng không cô sẽ lập tức bay thẳng vào vách đá. Tường đá này vốn làm từ chất liệu bình thường, nếu va chạm mạnh chỉ sợ…



Cho nên bộ dạng này của Dạ Dao Quang cũng chỉ có một mình Hư Cốc chân quân chứng kiến. Hư Cốc chân quân nhìn tiểu nha đầu bình thường hung hăng phách lối, hiện giờ hai mắt dại ra, tóc tai dựng đứng, lập tức không chút nể mặt nào cười ầm lên: “Ha ha! Ha ha!” 



Tiếng cười khiến đầu óc Dạ Dao Quang lập tức tỉnh táo, cô nhảy dựng lên, đang chuẩn bị cãi nhau với Hư Cốc thì cảm giác được một sức mạnh mạnh mẽ từ lối đi bay ra ngoài. Dạ Dao Quang bất chấp việc Hư Cốc cười chê, đang muốn đẩy Hư Cốc ra để đón Tử Linh châu thì lại bị Hư Cốc kéo sang một bên. Tay kia của ông nắm vào hư không liền vững vàng bắt được một ánh sáng màu tím.



Đưa Tử Linh châu cho Dạ Dao Quang, Hư Cốc nói: “Không muốn sống nữa sao? Con nghĩ mình đỡ được sức mạnh lớn như vậy à?”



“Hừ…” Dạ Dao Quang đoạt lại Tử Linh châu từ tay Hư Cốc. 



Lúc này tâm trạng Hư Cốc vô cùng tốt nhưng lại có chút phiền muộn vì ông cảm nhận được cơ hội cách thời gian ông phi thăng rất gần. Có thể sống hơn năm trăm năm nhưng những ngày này là thời gian vui vẻ nhất của ông. Ông nhớ mang máng thời còn trẻ cũng đã từng trải qua cảm giác như vậy nhưng hình ảnh trong trí nhớ lại có chút mờ nhạt, có lẽ do đã quá nhiều năm tháng trôi qua.



Cảm nhận được tâm trạng phức tạp của Hư Cốc, Dạ Dao Quang khẽ động, cất Tử Linh châu đi sau đó ngẩng đầu nghiêm túc nói với Hư Cốc: “Lão đầu, chúng ta tu luyện chính là để bất tử, phi thăng… Người cũng đã sống hơn năm trăm năm rồi, con không có gì để khuyên người, chúc người sớm vui vẻ rời đi! Nói không chừng sau này hai cha con chúng ta còn có thể gặp lại, có thể tiếp tục mối duyên cha con này nên người đừng nghĩ ngợi nữa, nơi này đã không phải là nơi mà người nên ở lại nữa rồi.”
Từ lúc đi vào địa cung đến giờ còn chưa gặp được một bộ hài cốt nào, bọn họ hẳn là nhóm người đầu tiên đi vào đây, như vậy thông tin địa cung có đá Nữ Oa là ai truyền ra ngoài? Nếu địa cung thật sự không có đá Nữ Oa, chẳng phải cô đã mất công đi một chuyến hay sao?



“Ba tháng trước, chúng ta ngẫu nhiên nhận được bản vẽ này.” Mạch Khâm lấy một địa đồ ra đưa cho Dạ Dao Quang.



Dạ Dao Quang nhận lấy, đó chính là hình vẽ vòng tròn trên cửa chính, chỉ có điều bức địa đồ này có thêm hình một bông hoa sen năm cánh ngũ sắc bằng đá ở chính giữa. Đây thật sự là đá Nữ Oa, trên đó còn có mấy chữ: “Trong địa cung Côn Lôn, bảo bối vô cùng tận, độ kiếp hơn chín tầng, thần thạch không thể thiếu!” 



“Đây là do ai truyền đi? Chẳng lẽ không sợ đây là một cái bẫy sao?” Dạ Dao Quang lập tức phản ứng.



“Tất cả đại tông môn chúng ta đã cẩn thận kiểm tra, còn tìm Thiên Cơ chân quân chứng thực. Thiên Cơ chân quân nói rằng mười năm trước bọn họ đã phát hiện sự tồn tại của địa cung nhưng chưa bao giờ động vào.” Mạch Khâm giải thích:



“Là ai truyền ra tin tức này thì chúng ta không điều tra được, sau đó chúng ta bàn bạc với Phiêu Mạc Tiên tông nên mới quyết định phái người trong tông môn xuống địa cung tìm kiếm.” 



Dạ Dao Quang nhíu mày, nhìn về phía Vân Phi Ly. Vân Phi Ly không nói gì, lặng lẽ gật đầu với Dạ Dao Quang