Quái Phi Thiên Hạ

Chương 557 : Chia bảo vật

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


"Ừ." Ôn Đình Trạm gật đầu:



"Bí mật của địa cung chắc là do Phiêu Mạc Tiên tông tiết lộ ra ngoài, mục đích là vì tập hợp các môn phái lớn theo bọn họ tiến vào địa cung. Họ không cần gì khác, chỉ vì đá Nữ Oa."



Điểm này Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đều đồng nhất ý kiến. Tiết lộ địa cung ra ngoài, không có âm mưu thì là có mưu đồ, tuyệt đối không phải người có lòng ném đá dấu tay chỉ sợ thiên hạ không loạn. Dựa theo hành trình địa cung lần này, các môn phái lớn và duyên sinh quan đến xem cũng không bị đánh lén, thì chỉ có thế là mưu đồ. Mà tất cả người tiến vào địa cung, chỉ có Vân Lạp hơi khác thường, bọn họ cố chấp với đá Nữ Oa là điều vô cùng rõ ràng, từ việc Vân Lạp muốn làm người dẫn đầu của cuộc hành trình địa cung cũng đã lộ rõ. 



"Đừng suy nghĩ nhiều, đây là việc của Phiêu Mạc Tiên tông, không liên quan gì đến chúng ta. Hơn nữa muội đã nhường đá Nữ Oa cho Vân Phi Ly rồi." Dạ Dao Quang vân vê xoa hàng chân mày nhíu chặt của Ôn Đình Trạm.



"Phiêu Mạc Tiên tông là hai thế giới với chúng ta. Tuy chúng ta có vài lần xuất hiện cùng lúc nhưng sau này kiểu xuất hiện cùng lúc này sẽ ngày càng ít. Việc của bọn họ có liên quan gì đến chúng ta đâu?"



Thấy vậy, Ôn Đình Trạm xóa bỏ nghi ngờ trong lòng đi, kéo tay Dạ Dao Quang vào viện dùng bữa. 



Nhưng hai người họ cũng không ngờ hôm nay họ không tra rõ đầu đuôi, chôn vùi nguy hiểm trí mạng, thiếu chút nữa đã khiến họ sinh ly tử biệt. Đây cũng là nỗi đau lớn nhất, tồn tại mãi mãi trong lòng Dạ Dao Quang.



Ăn tối xong, tất cả mọi người đều tràn đầy phấn khởi xách băng ghế nhỏ vây quanh Dạ Dao Quang, Ôn Đình Trạm và Qua Vô Âm để nghe kể về chuyến hành trình đi địa cung. Hồi chiều, ba người nghỉ ngơi vô cùng tốt, trạng thái tinh thần bây giờ dồi dào, cũng xúm lại kể cặn kẽ cho họ. Phần lớn là Dạ Dao Quang nói, đừng thấy Ôn Đình Trạm dạy học không tệ, nhưng việc kể chuyện quả thật vẫn không rành. Một khoảng thời gian Dạ Dao Quang nghỉ ngơi liền do Qua Vô Âm bổ sung.



Mọi người nghe xong thì hết hồn, lại vô cùng kích thích, nói đến khuya cũng thèm đi ngủ. Dù sao duyên sinh quan cũng không mong bọn họ dậy sớm. Vì thế mọi người vẫn nói đến hừng đông. Kể xong bọn họ mới tản đi, cũng còn nhao nhao là vẫn nghe chưa đủ. Nghe kể chuyện suốt đêm, vậy mà cả một tí uể oải bọn họ cũng không có mà lại là dáng vẻ xun xoe chạy khắp núi đồi. 
Dạ Dao Quang nói năng cẩn thận, chẳng những người của các môn phái khác không có gì không vui, ngay cả Thiên Cơ chân quân cũng không tiện từ chối, vì vậy gật đầu với Trường Diên: "Trường Diên nhận lễ gặp mặt của sư muội đi."



"Vậy thì cám ơn tiểu sư muội." Trường Diên đạo tôn lập tức đưa tay nhận lấy.



Dạ Dao Quang lại lấy ra một cây roi ở giữa, thân roi màu tím bạc, chuôi roi màu bạc trắng, cả cây roi tràn đầy hai loại khí ngũ hành Thủy và Kim, là một vũ khí vô cùng tốt. Nữ tu ở đây không ít, mỗi người đều lộ ra ánh mắt yêu thích với cây roi da này. 



Dạ Dao Quang đích thân giữ lại cây roi, sau đó đến trước Vân Lạp chân nhân hành lễ: "Vân Lạp chân nhân, ta cũng chưa hiểu rõ về các đại môn phái, vật gì tốt nhất cho họ, không thể rõ hơn người nên mong người thay ta chia những bảo vật còn lại có các đại môn phái, làm phiền người."



Lời nói vô cùng hay, khiêm tốn và cả cảm kích.



Đây là đang cho Phiêu Mạc Tiên tông mặt mũi và tôn trọng, đồng thời cũng là cách làm tốt nhất. 



"Nếu Dạ cô nương phó thác, tin tưởng lão phu, lão phu tất nhiên sẽ không phụ ủy thác." Vân Lạp cũng không từ chối. Dạ Dao Quang không biết về các đại môn phái là sự thật. Tuy họ đều tin Dạ Dao Quang sẽ phân chia rất công bằng nhưng chưa chắc có được thứ thích hợp nhất.



Người không vào địa cung, hôm qua nghe nói về hành động của Dạ Dao Quang, lúc này thấy cách làm của Dạ Dao Quang, đánh giá trong lòng họ đối với Dạ Dao Quang lại càng cao, cũng càng tôn trọng hơn. Bọn họ đều tin lòng dạ của Dạ Dao Quang như vậy, tác phong như thế, tất nhiên cũng có thể đắc đạo phi thăng như Hư Cốc.