Quái Phi Thiên Hạ
Chương 692 : Gặp lại bách lý khởi mộng
Ngày đăng: 11:24 30/04/20
“Chước Hoa.” Một giọng nói nhẹ nhàng từ xa vọng lại.
Dạ Dao Quang đưa mắt nhìn, thấy một thiếu nữ mặc nhiều lớp lụa mỏng, áo quây màu trắng có nụ hoa màu lục điểm hồng, chậm rãi bước đến. Búi tóc đen của nàng buông thõng xuống tai, hai dải tóc mai rủ xuống đai áo màu hồng nhạt trước ngực, kết hợp với ống tay áo dài cũng màu hồng tuyệt đẹp vô cùng. Tà áo nhẹ nhàng bay trong gió, mái tóc tung bay, bay từ lớp sương trắng phía sau Bồng Lai tiên đảo xuống cùng với linh khí tỏa ra quanh nàng, cứ như tiên nữ bay từ Quỳnh Vũ Tiên cung xuống vậy.
Đúng là nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.
“Sao tỷ biết chúng ta tới?” Dạ Dao Quang cười, tiến lên.
“Là Nghiêu Phàm truyền tin cho ta.” Bách Lý Khởi Mộng cười.
Dạ Dao Quang ngừng lại quan sát Bách Lý Khởi Mộng một hồi, không hề nhiều lời. Cô nghĩ ba năm không gặp, Trọng Nghiêu Phàm không hề nghi ngờ đã gặp lại Bách Lý Khởi Mộng. Ông trời đúng là trêu ngươi, không biết nên nói là họ có duyên hay vô duyên đây, thôi vậy. Cô cũng không quản được, gọi là bạn bè, sau này có thể giúp được gì thì giúp vậy.
Lúc này, hai tiểu tử thân thể khỏe mạnh đi theo Bách Lý Khởi Mộng đến, vội vàng tiến lên giúp đỡ người Trọng Nghiêu Phàm phái tới chuyển hành lý. Bọn họ hành lễ qua loa, chỉ có Tuyên Lân hơi chú trọng một chút, sau đó Bách Lý Khởi Mộng lôi tay Dạ Dao Quang:
“Đi thôi, mọi người đã tới đảo Bồng Lai rồi thì phải ở nhà của ta.”
“Nhà tỷ?” Dạ Dao Quang không tin nổi.
Dạ Dao Quang bỗng nhiên đứng lên, cô lạnh lùng nói: “Mộng Khởi, tỷ điên rồi!”
Yêu và linh cũng như người tu luyện có chia cấp giống nhau: Tụ Yêu (Linh), Thông Trí, Đoạn Thể, Luyện Cốt, Yêu (Linh) Đan, Hóa Hình, Ngưng Phách, Thối Thể, Luyện Hư, Đại Thừa, Độ Kiếp.
Cái gọi là Thối Thể chính là luyện thân thể, một khi thành công sẽ được xem là người sở hữu yêu lực hoặc linh lực nhưng yêu khí trên người sẽ tỏa ra nồng nặc hơn. Nếu kết hợp với người, một nửa kia sẽ bị yêu lực ăn mòn, hoặc người được lợi thì chính mình sẽ phải chịu trời phạt. Nhưng tới Thối Thể kỳ, bất luận là yêu hay là linh đều có tư cách biến thành người.
Yêu thối thể thành công chỉ cần tan hết yêu khí, chịu ngũ đạo thiên lôi, nếu còn sống sẽ có thân thể của người phàm. Linh thối thể thành công chỉ cần loại bỏ được tất cả linh căn, chịu thiên phạt, nếu còn sống cũng thành người.
“Ta nghĩ rất lâu rồi mới đưa ra quyết định này.” Giọng nói của Bách Lý Khởi Mộng vô cùng kiên định:
“Chước Hoa, trừ phi ta quên được huynh ấy, nếu không tu vi cả đời này của ta sẽ vì huynh ấy mà bị tâm ma quấy nhiễu, tu vi khó tiến thêm bước nữa. Nếu ta thấy huynh ấy cưới người khác, ta khẳng định ta sẽ thành ma. Muốn ta quên huynh ấy, đó là nỗi đau moi tim rút xương, ta không còn cách nào chắc chắn ta có nhớ huynh ấy hay không, nếu ta ép mình quên huynh ấy rồi lại nhớ lại huynh ấy, đến lúc đó cảnh còn người mất, cả đời này ta sẽ không được giải thoát. Dù sao đi nữa, sự dằn vặt này không thể tránh được, vậy sao ta không chọn chịu trời phạt biến thành một người phàm? Như vậy, chí ít ta vẫn có thể bên huynh ấy đến già.”
“Mộng Khởi, chưa nhắc đến tỷ chịu nổi trời phạt hay không, cho dù tỷ chịu được đi, tỷ cũng biết là sau khi chịu trời phạt, thân thể của tỷ còn yếu ớt hơn cả của người phàm. E rằng tỷ nhận hết đau khổ về mình cũng chỉ có thể bên hắn một sớm một chiều.” Dạ Dao Quang nỗ lực khuyên nhủ.
“Cho dù là trong một khoảnh khắc, ta có thể yêu huynh ấy như một cô gái bình thường, ta có chết cũng không hối tiếc.”