Quái Phi Thiên Hạ
Chương 814 : Mộng tầm
Ngày đăng: 11:26 30/04/20
Ta cũng là người!
Bốn chữ này khiến ánh mắt Dạ Dao Quang khẽ rung động, cô nhìn chằm chằm thê tử của Cô Mông.
Thê tử của Cô Mông như hiểu rõ nghi hoặc của Dạ Dao Quang, khóe môi khẽ nhếch lên: “Nếu Dạ cô nương đã tới thì ta xin kể cho cô nương nghe một câu chuyện có được không?”
Dạ Dao Quang muốn tới đây để tìm hiểu tình huống, tất nhiên sẽ không do dự gì gật đầu: “Cô nói đi!”
“Tên của ta là Mộng Tầm…” Mộng Tầm rót trà cho Dạ Dao Quang, sau đó bắt đầu kể lại chuyện xưa của nàng.
Thì ra mười lăm năm trước Mộng phủ thuộc huyện Trường Thanh chính là phú thương giàu có nhất, ở đó có một mỹ nhân nổi tiếng, không ai không biết, người đó chính là Mộng Tầm. Mộng lão gia của Mộng phủ chỉ có một người con gái, người con gái đó là Mộng Oánh. Mộng Tầm lại không phải là chị em ruột với Mộng Oánh, cũng không phải họ hàng thân thích, mà chỉ là một người hầu trong phủ mà thôi. Nhưng từ lúc còn rất nhỏ, phụ thân của nàng là thuộc hạ đắc lực của Mộng lão gia, một lần Mộng lão gia ra ngoài gặp phải sơn tặc, phụ thân của nàng vì bảo vệ Mộng lão gia nên đã anh dũng hi sinh.
Mộng Tầm phát hiện Mộng Oánh có tình cảm với Cô Mông, nàng vô cùng đau lòng nhưng nàng chỉ là một nha hoàn, Mộng Oánh là chủ tử của nàng, nàng không biết nên làm thế nào, đành trốn tránh Cô Mông. Đến tận khi bị Cô Mông ép nói ra tình hình thực tế thì Cô Mông mới dẫn nàng đến trước mặt Mộng lão gia nói rõ sự tình, hi vọng Mộng lão gia tác thành.
Lúc đó Mộng Oánh đang ở thư phòng của Mộng lão gia, đang bàn luận về hôn sự của nàng và Cô Mông, không ngờ lại nghe được lời của Cô Mông nên tức giận không kìm chế được, nàng cảm thấy tỷ muội lớn lên từ nhỏ và vị hôn phu đã thông đồng phản bội nàng. Mộng Oánh như bị thù hận che mắt, suýt chút nữa hạ sát thủ với Mộng Tầm. Cô Mông vì bảo vệ Mộng Tầm mà bị Mộng Oánh đánh trọng thương, Mộng lão gia tức giận đến mức phát bệnh.
Chuyện này dây dưa một thời gian, sau đó thiếp thất của Mộng lão gia đưa ra một chủ ý, giả vờ đáp ứng hôn sự của Cô Mông và Mộng Tầm, đồng thời gả Mộng Oánh cho cháu trai của bà ta, chờ đến lúc đại hôn sẽ tráo đổi tân nương. Kết quả là bà ta đã sớm có ý với sản nghiệp của Mộng lão gia, muốn để cho cháu trai của bà ta lấy Mộng Oánh, nhưng cuối cùng lại bị Mộng Oánh phát hiện. Bà ta khai rằng Mộng Tầm tìm được nhược điểm của bà nên đã ép bà làm như thế, cuối cùng Mộng Oánh tức giận tìm được Mộng Tầm, ép Mộng Tầm uống rượu độc sau đó vứt bỏ thi thể nàng ở nơi hoang dã.
Ngày đại hôn, Cô Mông nhìn thấy tân nương là Mộng Oánh mới bóp cổ Mộng Oánh ép khai ra chân tướng, khi hắn đi tìm thi thể của Mộng Tầm thì thi thể đã biến mất không thấy. Vì vậy Cô Mông ghi hận với Mộng phủ, hắn ở lại Mộng phủ mười năm, âm thầm biến Mộng phủ thành Cô phủ, sau đó chuẩn bị tự sát thì gặp được một mỹ nhân tuyệt sắc. Mỹ nhân này không phải ai xa lạ mà chính là Mộng Tầm hắn ngày nhớ đêm mong.
Thì ra sau khi Mộng Tầm bị ném vào rừng hoang đã gặp được một thụ yêu đang chuẩn bị hồn bay phách tán, thụ yêu kia vì muốn giữ mạng nên đã mượn thân thể của nàng, sau đó trong vòng mười năm nàng và thụ yêu kia cùng nhau trưởng thành, ai cũng muốn nuốt chửng đối phương, người thành công đương nhiên là Mộng Tầm.