Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 16 : Icon tin nhắn và mặc nhiều chút

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Vương Tiểu Khê vạn vạn không ngờ Lý Lan Phong thật sự điên rồ đến mức bắt mình diễn lại cả icon tin nhắn, vừa nghĩ mình đã từng gửi bao nhiêu icon làm nũng bán manh cho Lý Lan Phong, Vương Tiểu Khê liền tuyệt vọng đến độ hai mắt mờ mịt, đần độn đứng ngẩn người, rất giống chú hamster đột nhiên bị cướp đi hạt dưa và giấc mộng.



“Tiết kiệm thời gian.” Lý Lan Phong thúc giục.



Bởi vì phía sau còn có rất nhiều hạng mục báo thù còn xếp hàng chờ đó!



Vương Tiểu Khê sầu não xoa mặt, mềm nhũn xin khoan dung: “Ca ca, đây chỉ là một cái icon thôi…”



“Icon chẳng phải lúc đó cậu tự tay gửi sao?” Trên người Lý Lan Phong lóe lên ánh sáng lý tính và logic, trong ngữ điệu bình tĩnh mơ hồ lộ ra vẻ điên cuồng, “Căn cứ vào hiểu biết của tôi, ý nghĩa của icon chính là cậu bị vướng bởi sự hạn chế của ngôn ngữ không có cách nào hoàn chỉnh biểu đạt tư tưởng, nó chỉ thông qua hình thức biểu hiện hình vẽ trực quan để hoàn thiện ý nghĩ của cậu, nói tóm lại, icon cậu gửi và lời cậu nói ra chỉ có hình thức khác nhau, chứ không có khác nhau về bản chất, nếu luận điểm ‘cậu cần chịu trách nhiệm cho lời nói của cậu’ được thành lập, vậy cậu cũng phải chịu trách nhiệm cho icon mà cậu đã gửi.”



Vương Tiểu Khê không nghĩ ra phải phản bác thế nào, chỉ có thể khóc không ra nước mắt đắm chìm trong cơn mưa lý tính, phụ họa trái lương tâm: “Ca ca anh nói đúng.”



“Nếu đúng, thì cậu mau làm đi.” Lý Lan Phong đeo cái mặt nạ hiền lành thúc giục.



Thấy Lý Lan Phong không hề có ý định buông tha mình một lần, Vương Tiểu Khê chỉ đành ráng ngẩng đầu lên ngoan ngoãn mô phỏng theo icon, trước tiên dùng hai tay che má, cực kỳ có cảm giác thiếu nữ che mặt lắc đầu, làm xong, Vương Tiểu Khê lúng túng đến độ hai má đỏ ửng, ngửa mặt hỏi: “Được chưa ạ?”Advertisement / Quảng cáo



Lý Lan Phong giống như đạo diễn khống chế các chi tiết nhỏ chuẩn xác: “Mặt cậu không đủ hồng, độ tái hiện không đủ, làm tiếp, tôi kêu ngừng cậu mới ngừng.”



Mặt Vương Tiểu Khê thật sự sốt ruột đến độ đỏ hơn mấy phần, nhưng vì đuối lý không có cách nào trở mặt, chỉ có thể rưng rưng diễn lại, Lý Lan Phong nhìn dáng vẻ Vương Tiểu Khê bán manh, trong lòng lại sinh ra cảm giác sảng khoái vi diệu khôn kể. Hắn ôm ngực, ánh mắt lơ đãng từ hai gò má hồng rực của Vương Tiểu Khê trượt xuống, lúc lướt qua trước ngực, tầm mắt hắn đột nhiên dừng lại…



Cái tên bại hoại này sao nhìn không hài hòa như thế! Mình không thích! Trong lòng Lý Lan Phong khinh thường mạnh mẽ lên án, nhưng mắt thì lại nhìn chằm chằm, lúc này, Vương Tiểu Khê nghe lời lặp lại biểu cảm đó một lần —— động tác che mặt lắc đầu này nếu như đổi thành những đứa con trai khác, Lý Lan Phong không thích sử dụng bạo lực có thể sẽ đánh chết đối phương, nhưng Vương Tiểu Khê làm thì lại không có chút cảm giác không ổn nào, chỉ có only đáng yêu 24K.



Lý Lan Phong vốn đang nằm ở trạng thái nóng nảy, bị chọc cho máu nóng từng trận phun trào, để áp chế ý nghĩ dần dà trở nên kỳ quái của mình, hot boy Lý tức khắc xoay ra phía sau, nhìn tủ hối lỗi.




Vương Tiểu Khê nhìn thấy nguyên bộ thao tác, nằm liệt ở trên ghế.



Lý Lan Phong ghi thù xong, cẩn thận cất sổ đi, nói: “Đi thôi, xuống nước.”



Vương Tiểu Khê chăm chú mô phỏng xác chết, nghiêng đầu, lè ra một đoạn đầu lưỡi hồng phấn non mềm, nhắm mắt lại không nhúc nhích, lông mi nhìn có vẻ rất dài.



Lý Lan Phong: “… Làm gì đó?”Advertisement / Quảng cáo



Vương Tiểu Khê nhấc mí mắt lên một chút, rầm rì ai oán: “Ca ca, anh tha cho em đi, em đã là dòng suối chết rồi, khô khô, cạn cạn, không nhúc nhích được…”



Lý Lan Phong im lặng chốc lát, bỗng nhiên bốp một phát tát lên trán mình, tiếp đó mạnh mẽ xoa mặt, lạnh lùng nói: “Dậy, đừng bán manh, tôi không ưa kiểu này.”



“Em không có bán manh mà.” Vương Tiểu Khê có trăm miệng cũng không thể bào chữa, khuôn mặt u sầu ngồi dậy, theo động tác này, khăn tắm cũng từ trên bả vai cậu trượt xuống, vòng eo nhỏ nhắn, ngực trắng nõn, hai chân thẳng tắp… tất cả đều hiện ra ở trước mắt Lý Lan Phong.



Lý Lan Phong táo bạo: “Sao cậu không mặc nhiều chút đi!”



Vương Tiểu Khê kinh ngạc trợn to mắt: “Anh hai à, em đi bơi thì mặc nhiều kiểu gì?”



Hắn chính là bới lông tìm vết để mắng mình! Mình làm gì hắn cũng mắng mình! Vương Tiểu Khê ấm ức đến độ ứa cả bong bóng!



Hết chương 16