Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
Chương 17 : Trúng tà và chảy máu mũi
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
Vương Tiểu Khê đầy ngập ai oán nhặt phao bơi cá mập tròng lên người, cái phao này sau khi thổi khí lên thì phía trước sẽ lồi ra một cái đầu cá mập, nhe răng nhếch miệng, vô cùng hung ác, là thứ mà mấy tên đàn ông thiết huyết vịt lên cạn yêu nhất. Vương Tiểu Khê vừa điều chỉnh góc độ phao, xoay đầu cá mập ra phía trước để biểu lộ ra khí chất, vừa hỏi: “Ca ca, hỏi anh chuyện này, tên đầu sỏ kia anh trừng phạt thế nào vậy?”
Lý Lan Phong: “Cái tên mắng cậu trong game đó hả?”
Vương Tiểu Khê dùng sức gật đầu: “Ưm ưm ưm!”
Nhớ tới bản mặt xấu xí của Cao Tường, đáy mắt Lý Lan Phong lộ ra vẻ chán ghét hàng thật giá thật, nói: “Tôi chỉ biết là hắn, nhưng không có chứng cứ ép hắn thừa nhận, cho nên tôi định ngày nào đó bới lông tìm vết đánh hắn một trận.”
Vương Tiểu Khê nhỏ giọng chậc chậc: “A, thật hâm mộ, đánh một trận thôi là giải quyết xong rồi.”
Lý Lan Phong: “… Cậu nói cái gì?”
Vương Tiểu Khê tung tăng giơ tay: “Anh ơi em cũng muốn bị đánh!”
Lý Lan Phong vẫn là câu nói kia: “Tôi không thích sử dụng bạo lực.”
Advertisement / Quảng cáo
Vương Tiểu Khê: “Vậy anh còn đòi đánh bạn cùng phòng của anh?”
“Giới hạn ở phạm trù nhân loại.” Lý Lan Phong lạnh lùng nói, “Hắn là heo.”
Vương Tiểu Khê buồn cười, cảm thấy Lý Lan Phong nghiêm mặt nói bạn cùng phòng là heo có chút thú vị, cậu gãi gãi chóp mũi, đột nhiên nhanh trí, đề nghị: “Vậy không bằng thế này đi, em lấy công chuộc tội, giả làm con gái đi lừa hắn một lần, sau đó anh liền cho em lấy công chuộc tội có được không?”
Trong con ngươi Lý Lan Phong lộ ra một tia sáng nguy hiểm, giọng chua lè nói: “Cậu dám.”
Mình hiểu rồi, bây giờ hắn cực kỳ mẫn cảm với chuyện như vậy, nhìn thấy chuyện giống vậy tái diễn trước mắt chỉ có thể làm sâu thêm nỗi đau của hắn, hơn nữa mình mới vừa xin lỗi nói sau này mình tuyệt đối không tái phạm nữa giờ lại lập tức bị đánh mặt, là do mình không đúng, Vương Tiểu Khê nghĩ như vậy, vội nói: “Không dám không dám! Em chỉ tùy tiện nói thôi.”
Lý Lan Phong đang tiến hành hoài nghi bản thân sâu sắc, bên này Vương Tiểu Khê luyện tập hô hấp xong lại tiến tới gần, hỏi: “Xong mười lần rồi, sau đó làm gì?”
Sau huấn luyện hô hấp nên là huấn luyện tập nổi, huấn luyện này cần học sinh thả lỏng thân thể nổi ở trên mặt nước, mà huấn luyện viên dùng tay nhẹ nhàng nâng đỡ cơ thể học sinh phụ trợ, sau khi học sinh thích ứng thì huấn luyện viên lại dần dần buông tay, để cơ thể học sinh tự cảm nhận cảm giác nổi ở trên mặt nước.
Advertisement / Quảng cáo
Giọng Lý Lan Phong khàn khàn, thuyết minh sơ qua một chút về bước huấn luyện thứ hai, Vương Tiểu Khê lập tức nghe theo chỉ huy, hai chân cách mặt đất, thử để cho mình nổi lên ở trong nước.
Lý Lan Phong lấy lại bình tĩnh, đầu tiên là quy củ duỗi một tay ra nâng bụng Vương Tiểu Khê, nhưng mà, da dẻ bị nước thấm ướt mềm mại đến độ khó mà tin nổi, trong giây lát này, trong đầu Lý Lan Phong có trí nhớ vô cùng tốt đột nhiên phát lại vô số ảnh mặc đồ nữ của Vương Tiểu Khê, vòng eo nhỏ nhắn không chút sẹo lồi, bụng dưới bằng phẳng trắng nõn không khác nào làm ra bằng bơ, đường nét cơ thể vừa vặn đẹp đẽ… Lý Lan Phong rục rà rục rịch, nhất thời nhịn không được, lại duỗi ra một tay nâng đùi Vương Tiểu Khê, bàn tay lúc trước nâng ở dưới bụng cũng một đường chuyển qua trước ngực Vương Tiểu Khê, lạnh lùng nói: “Như vậy nâng vững hơn.”
Hết chương 17
Lý Lan Phong: Cái mông này không cách nào dạy nổi… không phải! Cái vụ bơi lội này không có cách nào dạy nổi!
Tư lệnh đại não: Toàn thể nhân viên chiến đấu chú ý! Đã phân biệt tình nhân trong mộng xong xuôi! Đã phân biệt tình nhân trong mộng xong xuôi! Lập tức tiến vào hình thức chiến đấu! Over!
Tim: Báo cáo trưởng quan! Tần suất đập đã tăng lên đến 180/phút! Over!
Thể hang: Báo cáo trưởng quan! Máu đã bơm vào xong xuôi! Over!
Hai tay: Báo cáo trưởng quan! Đã nắm chặt mục tiêu thể hang! Over!
Tư lệnh đại não: 3, 2, 1… Xông lên!
Linh hồn Lý Lan Phong:??? Tụi bây còn để tao ở trong mắt không??? Dừng lại! Cái bộ não kiêu căng này! Bọn mày còn như vậy là tao xuất hồn ra đó!