Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 18 : Kính viễn vọng và dụng cụ quấn dây

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Vương Tiểu Khê căn bản không hề nghĩ theo hướng làm gay, không hề nghi ngờ hắn, đàng hoàng nổi người lên, lòng dạ không hề lay động. Mà một bên khác, hot boy Lý thì lại kích động đến huyết áp tăng vọt, gân xanh trên trán nhảy lên thình thịch, vừa vặn lúc này hắn phát hiện quần bơi tràn trề ánh nước của Vương Tiểu Khê đã nổi lên mặt nước một lần nữa, đồng thời nhoáng lên nhoáng xuống theo gợn sóng ngay trước mắt mình, hoạt bát chơi đùa! Hot boy Lý cảm thấy mình cứ ngỡ nghe được tiếng cười như chuông bạc của chúng!



Mình không muốn nắm lấy chúng nó điên cuồng vò nắn cả trăm lần chút nào hết! Trong lòng Lý Lan Phong gầm thét, trong lỗ mũi bỗng dưng dâng lên một trận nong nóng.



“Em cảm thấy bây giờ anh buông tay thì em cũng sẽ không chìm đâu… Hả?” Vương Tiểu Khê vừa nghiêng đầu, kinh ngạc phát hiện trong nước loang ra một giọt đỏ tươi.



Lý Lan Phong bịt mũi vọt lên bờ.



Ngay phút chốc hắn vọt lên bờ, cô gái vốn đang đứng ở bên bờ – mỹ nữ hiếm thấy của S đại – vừa vặn xuống nước ở gần chỗ họ.



“…” Ánh mắt Vương Tiểu Khê nhìn Lý Lan Phong nhất thời trở nên vạn phần phức tạp.



Lý Lan Phong mặt đỏ tới tận mang tai, một tay ôm lỗ mũi tí tách chảy máu, một tay lấy ra khăn tắm trong balo luống cuống tay chân quấn ở trên eo, Vương Tiểu Khê thấy thế cũng chạy tới bờ hồ, xé một miếng giấy ăn vê thành một cuộn giấy ốm dài, tiến lên một bước đẩy tay bịt mũi của Lý Lan Phong ra, động tác nhẹ nhàng nhét giấy ăn vào trong lỗ mũi Lý Lan Phong, lúc nhét giấy, ngón tay cậu không cẩn thận chạm vào môi Lý Lan Phong, mà thân thể cậu chỉ cách Lý Lan Phong chừng năm cm.



Advertisement / Quảng cáo



Vương Tiểu Khê ngửa mặt lên, quan tâm nói: “Ca ca anh không sao chứ?”



Lý Lan Phong bị ma quỷ ám ảnh, hầu kết lăn lên lăn xuống thở hổn hển, phần cuối cuộn giấy nhét vào trong lỗ mũi có một đoạn ngắn không cuốn kỹ, bị hơi thở thô suyễn của Lý Lan Phong thổi thành dạng cuộn sóng tung bay trong gió, Vương Tiểu Khê thoáng nhìn tình cảnh này, phì cười ra tiếng, đôi mắt tròn tròn đáng yêu từ hình trăng rằm cong thành trăng lưỡi liềm, hai cái lúm đồng tiền đáng yêu mà không tự biết trêu chọc thần kinh nhạy cảm của Lý Lan Phong.



Vì vậy, lỗ mũi bên phải Lý Lan Phong cũng chảy máu.



Tình cảnh này, phỏng chừng có thể bước lên no.3 cảnh tượng chật vật trong đời Lý Lan Phong.




Vương Tiểu Khê nơm nớp lo sợ khoe ra một nụ cười thương nghiệp giả dối, phất phất tay với Lý Lan Phong, cũng không quan tâm đối phương có nghe thấy hay không, mở miệng kêu: “Ca… ca ca.”



Có nghe thấy hay không không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất, là thành tâm.



Lý Lan Phong nghiêm mặt, uy nghiêm phất phất tay với Vương Tiểu Khê, lập tức ngồi xổm xuống, dường như đang tìm gì đó dưới đất.



Advertisement / Quảng cáo



Vương quý phi kinh sợ không thôi tính toán có nên gửi cái wechat thỉnh an thánh thượng hay không, lại thấy Lý Lan Phong bỗng nhiên đứng thẳng giơ tay phải lên, khiêng một cái kính viễn vọng cứ như đang khiêng súng phóng lựu đạn!



Vương Tiểu Khê rất mất mặt kêu to sợ hãi: “Anh làm gì đó!?”



Lý Lan Phong cong môi, hai tay nâng kính viễn vọng đặt ở trước mắt, nhắm kính quang lọc căn bản không có điều chỉnh tiêu cự vào ngay Vương Tiểu Khê kinh sợ rúc thành một cục trên ban công, làm bộ như đang nhìn.



Vương Tiểu Khê sợ đến độ lăn lông lốc trở về phòng ngủ, ngay cả thau giặt quần áo cũng rớt trên ban công, cậu vừa vào phòng liền nhanh chóng đóng cửa ban công lại, còn cấp tốc kéo rèm cửa sổ lên. Sau khi kéo rèm cửa sổ xong, Vương Tiểu Khê len lén nhấc rèm cửa lên một góc, từ bên trong lộ ra nửa khuôn mặt quan sát Lý Lan Phong, hệt như cây nấm nhỏ lú ra nửa cái mũ từ dưới lớp đất để quan sát cô gái hái nấm!



Lúc này, điện thoại di động của Vương Tiểu Khê rung lên một tiếng, cậu vội buông rèm cửa sổ xuống chạy đi xem điện thoại.



Trên màn hình, là tin nhắn Lý Lan Phong gửi tới: “Đi ra.”



Hết chương 18