Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
Chương 28 : Mắt đào hoa và mắt tròn tròn
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
Chạng vạng, rốt cuộc Vương Tiểu Khê cũng gần như dọn dẹp xong hết đồ đạc thường dùng, lại chất đầy một cái rương, một cái ba lô cỡ lớn, còn có một cái giỏ xách tay.
Lý Lan Phong hoàn toàn không chen tay vào được, sau khi chuyển đồ một chuyến trở lại rồi vẫn dựa cửa phòng chờ, Lý Chíp Chíp đứng ở trên bả vai hắn bễ nghễ ngắm nhìn cả phòng ngủ, mà ba ông bố vợ nhọc lòng thì lại im lặng không lên tiếng đánh giá Lý Lan Phong, còn thỉnh thoảng cúi đầu gõ chữ cộc cộc, tiến hành bình luận giám định về Lý Lan Phong trong group wechat của phòng.
Trong group wechat.
Trương Diệp: “Tao cảm thấy, người anh em này có một khuyết điểm trí mạng mà mắt trần có thể nhìn thấy.”
Lý Nhất Thần cổ động: “Ngài nhanh nói nghe một chút.”
Trương Diệp: “Mặt mũi quá là đẹp trai, kêu ong gọi bướm, tiểu Khê ngu ngơ từ sáng đến tối có thể đấu thắng tình địch sao? Nếu người anh em này lại phong lưu xíu, mỗi ngày thả thính lung tung khắp nơi, thì còn đến mức nào?”
Trưởng phòng Lưu: “Tao cũng cảm thấy vậy.”
Trương đại tiên thao thao bất tuyệt: “Bọn mày nhìn tướng mạo hắn kìa, mắt đào hoa nói rõ có số đào hoa, môi mỏng nói rõ bạc tình, hai cái này cộng lại, tao thấy xong đời rồi.”
Lý Nhất Thần và trưởng phòng Lưu đột nhiên đồng loạt quay đầu nhìn về phía Lý Lan Phong.Advertisement / Quảng cáo
Lý Lan Phong chậm rãi nâng mày lên, nghi hoặc nhìn đoàn thân nhân bạn bè của bạn trai: “… Làm sao vậy?”
Hai người cùng nói “không có gì không có gì”, lại đồng loạt cúi đầu xuống, đồng loạt bắt đầu dùng di động đánh chữ.
Lý Lan Phong: “…”
Lý Nhất Thần: “Mắt đúng là rất đẹp, tự mang hiệu quả chứa đầy tình ý.”
Trưởng phòng Lưu buồn rầu: “Sau này hắn thật sự bắt nạt tiểu Khê thì làm sao giờ?”
Hai người buông đồ đạc và Lý Chíp Chíp xuống, hơi nghỉ ngơi một chút, liền đi thẳng đến siêu thị.
Ở chỗ cách trường hai trạm xe bus có một siêu thị tổng hợp cỡ lớn, đồ đạc đầy đủ hơn siêu thị nhỏ gần trường học, Lý Lan Phong đẩy xe chậm rãi đi qua các kệ hàng, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn danh sách ghi chép trên điện thoại di động, hai tay Vương Tiểu Khê trống trơn, hoạt bát hết nhìn đông tới nhìn tây, có chút cảm giác như chồng chồng nhỏ đi mua sắm hằng ngày.
Lúc đi ngang qua khu đồ làm bếp, Lý Lan Phong đứng lại trước một kệ bày đầy nồi chảo, lên tiếng: “Đúng rồi, tôi nhớ em từng nói muốn nấu cơm cho tôi.”Advertisement / Quảng cáo
Vương Tiểu Khê khó xử cười gượng hai cái, cân nhắc từng câu từng chữ: “Làm, đúng là làm được, thế nhưng làm ra có thể ăn được hay không, thì thật sự không dám bảo đảm…”
Có ông anh cuồng cưng em là Vương Đại Hải che chở, đời này ngay cả quả táo Vương Tiểu Khê cũng chưa từng tự tay gọt được mấy quả, làm cơm quả thực đừng có mơ.
“Tôi làm, em phụ trách giả vờ đáng yêu, kêu ca ca giỏi quá là được rồi.” Lý Lan Phong chầm chậm nói, nồi niêu xoong chảo mỗi thứ cầm một cái, lại ném thêm hai cái lò điện tử vào trong xe, cộng thêm dao kéo muỗng đũa thau vân vân.
“Anh còn biết nấu nướng nữa hả?” Vương Tiểu Khê kinh ngạc, trong trí tưởng tượng của cậu thì cái phong cách rất có hơi hướm đại thiếu gia lười biếng của Lý Lan Phong nhất định là mười ngón không dính nước mùa xuân.
Lý Lan Phong chần chờ chốc lát, đáp: “Biết.”
Vương Tiểu Khê: “Ăn ngon không?”
Lý Lan Phong thẳng thắn nói: “Chắc là có thể ăn ngon, thế nhưng tôi chưa từng làm.”
Vương Tiểu Khê nhất thời ngu ngơ: “… Vậy anh còn nói biết?”
“Muốn ăn cái gì thì lên internet tìm công thức là được, tôi học tại chỗ.” Lý Lan Phong cầm lấy một cái cân làm bếp cùng một cái muỗng đong làm bếp ném vào trong xe, giơ từng ngón từng ngón tay ung dung tính toán, “Chất lượng, thể tích, hình dáng nguyên liệu, độ lửa, thời gian, thủ pháp nấu nướng, số gram, phẩm chất gia vị, mấy cái đó cứ nghiêm ngặt dựa theo thực đơn mà làm, một gram, một li cũng không kém, thì món làm ra hẳn là cũng không dở, mấu chốt là thực đơn phải đáng tin.”
Không khỏi cảm thấy Lý Lan Phong nghiêm trang trịnh trọng như thế hơi bị bảnh, Vương Tiểu Khê vội vã dời mắt đi, đáp lại: “ Vậy… về thử xem.”