Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 30 : Lớp Vật lý và giáo sư Lý

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Bởi buổi chiều dọn nhà tiêu hao lượng lớn thể lực, cơ thể thực sự mệt mỏi, Vương Tiểu Khê vốn cho là mình sẽ mất ngủ vẫn cứ mang theo đầy suy nghĩ lung tung, ngủ thiếp đi trong tiếng ca dịu dàng trầm thấp của Lý Lan Phong.



Có lẽ vì nhiệt độ trong phòng hơi cao, Vương Tiểu Khê ngủ không bao lâu lập tức đạp chăn đi, đạp xong lại vươn mình, cuộn cuộn chăn bông ôm vào trong lòng như chú sóc nhỏ ôm hạt thông không buông tay, lộ hết phần sau lưng và tứ chi ở bên ngoài sau đó ngủ say như chết.



Lý Lan Phong nhịn cười kéo kéo chăn trong lòng Vương Tiểu Khê, thấy kéo không được, liền rón rén đắp một nửa chăn của mình lên trên người Vương Tiểu Khê, lại dùng một cánh tay cẩn cẩn thận thận vòng qua eo Vương Tiểu Khê, lại chậm rãi kề sát Vương Tiểu Khê, cuối cùng lặng lẽ, từ từ ôm cả người Vương Tiểu Khê vào ngực mình, ngửi mùi dầu gội đầu trên mái tóc đen của Vương Tiểu Khê, hạnh phúc lại xao động mà nhắm mắt lại.



Thừa dịp nấm độc nhỏ đang ngủ, thiếu niên hái nấm lén lút moi nấm độc nhỏ ra ôm vào trong lòng thân cận, tuy ngày mai vẫn phải trả nấm độc về y nguyên không thay đổi, nhưng thế này cũng đã đủ cho thiếu niên hái nấm hài lòng.



Một đêm bình tĩnh trôi qua.



Hôm sau là thứ sáu, Lý Lan Phong và Vương Tiểu Khê đều có lớp cả ngày, sau khi rời giường hai người ăn qua loa một chút tại cửa hàng dưới lầu xong liền phân công nhau đi học. Vương Tiểu Khê vừa đi đến phòng học liền bị đám bạn cùng phòng có sức tưởng tượng vô cùng phong phú bắt lấy tra hỏi một trận, Trương Diệp pha trò Lý Nhất Thần phụ họa trưởng phòng Lưu phụ trách vẻ mặt ngưng trọng gật đầu tán thành tạo bầu không khí, ba người phân công hợp tác hiệu suất cao hiếm thấy. Ban đầu Vương Tiểu Khê còn khẩu chiến quần hùng ra sức nguỵ biện, nhưng mà mãnh hổ đánh không lại đàn sói, qua hai tiết giảng bài Vương Tiểu Khê vẫn cứ bị đám bạn cùng phòng nói đến độ không còn sức cãi lại, hạt giống nghi ngờ nho nhỏ vốn đã nảy mầm dưới đáy lòng bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành, biến thành nghi hoặc ở trình độ bình thường, cũng có dấu hiệu muốn tiến hóa thành nghi hoặc siêu cấp.



Vương Tiểu Khê vượt qua một ngày ngơ ngơ ngác ngác, nghĩ đông nghĩ tây chính là không nghĩ chính sự, mãi đến khi tiết cuối cùng tan học nhận được điện thoại của Vương Đại Hải mới nhớ chút nữa ông anh sẽ tới thăm mình.



Giọng nói hùng hồn dày nặng của Vương Đại Hải vang lên ở đầu kia điện thoại: “Tiểu Khê, tan lớp chưa? Đường bên này hơi kẹt xe, còn mười phút nữa anh mới đến, cuối tuần em về nhà hay là trọ ở trường?”



“Anh.” Nghe thấy giọng Vương Đại Hải, Vương Tiểu Khê không hiểu sao lại thấy có chút chột dạ như làm sai chuyện, nói lắp bắp, “Cuối… cuối tuần này em cũng trọ ở trường.”



“Được, vậy để anh đem bánh trái tới phòng em.” Vương Đại Hải nói.



“A, cái đó…” Chuyện thuê phòng có thể lừa gạt được một tuần, lại không hẳn có thể lừa gạt được một học kỳ, đầu tiên Vương Tiểu Khê vội vã cuống cuồng lắp bắp một lát, bỗng nhiên chợt phát hiện dường như mình cũng đâu có làm chuyện gì khác người.



Không đúng… cũng đâu phải mình giấu người nhà lén lút ở chung với gái đâu, mình hoảng loạn cái gì chớ? Vương Tiểu Khê nghĩ, thẳng lưng hắng giọng, nói: “Anh, hôm qua em với bạn cùng mướn một căn phòng ở đối diện trường, không phải em vẫn luôn chê điều kiện ký túc xá không tốt sao, hôm qua trùng hợp nhìn thấy một căn thích hợp nên mướn luôn.”



Cậu không dám kể hết toàn bộ đầu đuôi sự việc cho Vương Đại Hải, tuy Vương Đại Hải là tên cuồng cưng em, thế nhưng tính cách lại cương trực công chính, nếu biết Vương Tiểu Khê giả làm con gái đùa giỡn tình cảm người khác, dù có không nỡ thì cũng nhất định sẽ mạnh mẽ giáo huấn Vương Tiểu Khê một trận, Vương Tiểu Khê không định tự mình chuốc lấy cực khổ.Advertisement / Quảng cáo



Giọng Vương Đại Hải mang theo ý trách cứ: “Em thuê phòng sao không nói với anh một tiếng? Âm thầm mướn vậy?”



Vương Tiểu Khê le lưỡi: “Xin lỗi anh, em quên mất.”



Vương Đại Hải: “Không phải, em nói trước với anh một tiếng để anh chuyển tiền thuê nhà cho em chứ.”



Vương Tiểu Khê vốn đang chuẩn bị nghe lải nhải: “…”



Vương Đại Hải: “Bao tiền một tháng? Trả trước ba tháng hả? Lát nữa anh chuyển cho em bốn tháng tiền nhà trước.”



“Không cần nhiều như vậy, bọn em thuê chung, tiền sinh hoạt em để dành lúc trước vẫn đủ.” Vương Tiểu Khê mặt đỏ tới tận mang tai nói dối, không dám nói cho Vương Đại Hải biết tất cả tiền thuê nhà đều là Lý Lan Phong chi.



“Thôi để anh chuyển cho em bốn tháng tiền phòng trước đi.” Giọng nói của Vương Đại Hải lộ ra sự hàm hậu nhìn thấu tất cả, “Em mê mua quần áo như vậy, đâu ra tiền dư?”



Mũi Vương Tiểu Khê hơi chua: “Anh ơi anh thực sự là anh ruột của em.”
Tựa như đột nhiên quay trở về lớp vật lý thời cấp ba, Vương Tiểu Khê vội vội vã vã đáp: “Đủ, đủ rõ ràng… Vậy anh, là song tính luyến à?”



Lý Lan Phong dịu dàng ừ một tiếng, hỏi: “Em thì sao? Em thích anh không?”



“Em không biết, em vẫn luôn cảm thấy em là thẳng nam…” Vương Tiểu Khê kinh sợ đến độ liều mạng rúc về phía sau, thấy sau khi mình nói câu này ra ánh mắt Lý Lan Phong trở nên trở nên nguy hiểm, vội thành thật bổ sung, “Thế nhưng bây giờ em không xác định lắm! Có, có thể em cũng hơi cong, thế nhưng anh để cho em suy nghĩ lại đã, em còn chưa nghĩ rõ ràng, đều là do gần đây anh cứ luôn thả thính em, em cũng không biết bây giờ em cong bao nhiêu nữa…”



Lý Lan Phong cười khẽ: “Em tìm cái thước đo góc đo thử xem?”



Vương Tiểu Khê hoảng loạn đến độ nói không biết lựa lời, đầu váng não hoa phụ họa: “Ưm, để em đo, anh… thế nào cũng phải cho em chút ít thời gian đi, chuyện lớn như xu hướng tình dục, em còn không được suy nghĩ thật kỹ à.”



Lần thổ lộ này của Lý Lan Phong tuy nói không quá thành công, thế nhưng nhìn dáng vẻ Vương Tiểu Khê hoảng loạn thẹn thùng, trong lòng Lý Lan Phong không có chút thất bại ủ rũ nào, thậm chí còn mơ hồ sinh ra một loại ảo giác ngọt ngào như đã thổ lộ thành công, nhẹ giọng động viên Vương Tiểu Khê: “Được, anh cho em thời gian cân nhắc.”Advertisement / Quảng cáo



Vương Tiểu Khê vẫn cứ chống trán với Lý Lan Phong sốt sắng nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: “Vậy trước hết chúng ta có thể đừng dán nhau gần như vậy không?”



“Không thể, nói còn chưa hết lời mà.” Lý Lan Phong nói.



Vương Tiểu Khê: “Vậy anh nói đi.”



Lý Lan Phong thu lại cánh tay chống tường, xoa xoa gương mặt nóng bỏng hồng rực của Vương Tiểu Khê, hỏi một vấn đề có vẻ như không hề liên quan: “Em biết lý luận thế giới song song không?”



Vương Tiểu Khê đáp ngay tắp lự: “Cơ bản là biết.”



Lý Lan Phong dùng ngôn ngữ thông tục dễ hiểu giải thích: “Lý luận này cho là, trên thế giới tồn tại rất nhiều thế giới song song nhưng lại không hề liên quan với thế giới chúng ta ở, trong những thế giới song song đó bao hàm tất cả các khả năng có thể xảy ra trên thế giới, có một thế giới có lẽ không có loài người, có một thế giới có lẽ anh chưa từng được sinh ra, có một thế giới có lẽ trái đất đã hủy diệt, có một thế giới sáng hôm nay em ăn trứng chiên, có một thế giới sáng hôm nay em ăn bánh bao…” Nói tới chỗ này, giọng nói vốn dĩ nghiêm túc của Lý Lan Phong thay đổi, trở nên mềm nhẹ, “Có lẽ, có một thế giới, chúng ta là thanh mai trúc mã, đã ở bên nhau từ rất lâu trước đây.”



Trái tim Vương Tiểu Khê nhảy thình thịch, hai mắt chậm rãi mở to.



“Có lẽ, có một thế giới song song, anh không gặp phải em thông qua một phương thức làm người ta tức giận như thế.” Lý Lan Phong nói tiếp, “Cũng có thể, có một thế giới, hôm nay anh thổ lộ với em em liền đáp ứng anh, hoặc cũng có thể, có một thế giới, bây giờ em sẽ hôn anh.”



Vương Tiểu Khê đỏ mặt chớp chớp mắt, không nhúc nhích.



Lý Lan Phong nở nụ cười, cười rất đẹp trai.



“Cũng có thể, có một thế giới nào đó, bây giờ anh sẽ hôn em một cái.”



Lý Lan Phong chậm rãi nói, hơi nghiêng đầu, dùng cường độ như cánh bướm đậu lên lá cây hôn lên môi Vương Tiểu Khê.



Đó chính là thế giới này.



Hết chương 30