Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 180 : Bách Hoa Tiên Tửu
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
"Sao cái câu này nghe quen thế nhỉ?" Thẩm Mặc nghĩ, đi tới liền thấy đám binh sĩ đều đứng ngoài nhà khó áp sát tai vào tường.
Y thấy Thiết Trụ ở ngoài, mới biết bên trong là một trọi một, liền ròn rén đi tới, đám thân binh thấy đại nhân tới rồi, vội vàng nhường một chỗ, mọi người cùng nghe lén.
Chỉ nghe thấy bên trong nữ tử kia u oán nói:
- Hà đại ca, huynh muốn tấm thân này sao, muội... Muốn cũng sẵn lòng mà, cần gì phải cưỡng ép.
Mọi người đều há hốc mồm, không ngờ hai người đã lén lút tới mức độ này rồi.
Nhưng lại nghe choang một tiếng, tựa hồ Hà Tâm Ẩn rút kiếm, nổi giận đùng đùng nói:
- Tiện nhân! Ngươi quả nhiên là yêu nữ ai ai cũng có thể làm chồng! Mau nói ra, ai phái ngươi tới, mục đích của ngươi là gì? Nếu không khai thật, ta chém ngươi làm đôi.
- Hà đại ca, huynh nỡ lòng nào?
Nữ tử kia u oán:
- Là ai trên núi Long Sơn cùng muội nhìn sao, nói sẽ bảo vệ muội cả đời.
Mọi người mắt gần như lồi cả ra ngoài, cuối cùng có người không nhịn nổi, phì cười ra tiếng.
Rầm, cửa phòng bật mở, Hà Tâm Ẩn cầm kiếm đi ra, mặt phủ sương giá, như muốn ăn thịt người:
- Không phải bảo các ngươi đi xa một chút sao?
- Đại hiệp cũng đâu có nói là đi xa bao nhiêu.
Đám thân binh cười rộ lên tan đàn xẻ nghé hết, Thẩm Mặc không tiện chạy theo, chỉ đành đứng dậy, nhìn bầu trời, cười khan:
- Ha ha, trời hôm nay thật là trong xanh.
Hà Tâm Ẩn mặt đỏ bừng:
- Nếu đã tới rồi thì cùng vào thẩm vấn đi.
Thẩm Mặc cười giả lả:
- Không tiện đâu.
- Có gì mà không tiện.
Hà Tâm Ẩn xoay người đi vào bên trong.
Thẩm Mặc thu lại nụ cười, hỏi khẽ:
- Nếu đúng là gian tế, tiên sinh nỡ sao?
- Có gì không nỡ.
Hà Tâm Ẩn người cứng lại, cười lạnh:
- Hà Tâm Ẩn là là trượng phu lỗi lạc, chưa bao giờ nói dối.
Thẩm Mặc biết ông ta nói tới câu sau bốn mươi tuổi không gần nữ sắc. Không khỏi lấy làm lạ:
Thẩm Mặc nói:
- Mấy tháng qua ta gặp giặc Oa nhiều rồi, tuyệt đối không nhầm được.
Lộc Liên Tâm im lặng chốc lát, cuối cùng u buồn nói:
- Tuy ta không phải là giặc Oa, nhưng nam nhân của tỷ tỷ ta thì đúng.
- Tỷ tỷ cô gả cho giặc Oa?
- Không phải, mà là bị giặc Oa cướp đi.
Lộc Liên Tâm vội giải thích:
- Năm trước giặc Oa công chiếm phủ Gia Hưng, tỷ tỷ ta bị bắt đi.
- Sau đó?
- Ta tưởng rằng tỷ ấy chết rồi, còn khóc lớn một hồi, ngã bệnh tới mấy tháng, lại chuẩn bị đồ tang cho tỷ ấy.
Lộc Liên Tâm nói:
- Nhưng hiện giờ xem ra tỷ ấy không chết .. Vì đám giặc Oa thấy ta sắp bị bắt, không ngờ lại ra tay cứu, trong đó có một kẻ biết nói tiếng Hán, nói với ta : Chạy mau, chúng ta là thuộc hạ của tỷ phu cô nương.
Nói xong, sắc mặt nàng suy sụp, chua chát nói:
- Mà ta chỉ có một tỷ tỷ.
Theo lời kể của Lộc Liên Tâm, Thẩm Mặc xem như hiểu tình hình đem đó, có một đám người muốn bắt nàng, hai bên cưỡi ngựa chạy tới khách sạn gần đó, ngựa của nàng bị chết, đúng lúc nàng chuẩn bị chịu trói thì đám giặc Oa cứu nàng, nàng thừa cơ bỏ chạy, tới tận khách sạn thì ngất xỉu. Đám giặc Oa tận chức kia đánh lui truy binh, đoán chừng muốn đón nàng đi đoàn tụ với tỷ tỷ.
Hiện giờ câu hỏi là:
- Vậy vì sao những kẻ kia muốn truy bắt cô.
- Vì ta có một thứ chúng muốn.
- Thứ gì?
- Bách Hoa Tiên Tửu?
- Có tác dụng gì?
- Tráng dương bổ thẩn, thân thể khỏe mạnh, với cả... Kim thương bất đảo.
------------------
Chú ý chú ý, Bách Hoa Tiên Tử tuyệt đối không phải là đồ giả mạo, mà trong sử sách có ghi rõ, khiến một số kẻ bịa thêm ra. Căn cứ vào phản hội một vị lão nhân bảy tám mươi tuổi và một đại nhật vật, thứ thuốc này công hiệu không hề khoa trương, đúng là tốt hơn mấy thứ thuốc nhỏ màu xanh nhiều.
Ngộ.