Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 219 : Một vụ đánh cược

Ngày đăng: 17:43 30/04/20


Ngõa phu nhân muốn rời thành trấn an bộ hạ, A Man lại muốn theo đại thúc, ôm lấy Thẩm Mặc không chịu buông.



Thẩm Mặc liền nói:

- Dù sao hoàn cảnh ngoài thành không tốt lắm, a bà để A Man theo tại hạ đi.



Ngõa phu nhân hơi động lòng, bà là người hào sảng, không giả dối như người Hán, liền gật đầu đồng ý:

- Vậy làm phiền đại nhân.

Rồi dặn A Man:

- Phải nghe lời đại thúc đấy biết không?



A Man ngoan ngoãn gật đầu, thơm a ma một cái ngọt lịm:

- A Man nghe lời nhất.



Lão phu nhân bấy giờ mới yên tâm, được đám hộ vệ vây quanh đưa ra ngoài thành.



Đợi a ma khuất bóng, A Man lại thấy có chút ủ rũ, mím chặt môi, áp mặt lên vai Thẩm Mặc không nói chuyện. Thẩm Mặc cười hỏi:

- Tiểu A Man muốn ăn cái gì?



Tiểu cô nương tức thì hai mắt sáng ngời, quên hết u sầu:

- A Man muốn ăn thật nhiều thật nhiều thứ ngon.



Thẩm Mặc cười ha hả:

- Vậy đại thúc đưa A Man đi ănthật nhiều thật nhiều thứ ngon.

Liền bế cô bé con lên ngựa, nhưng bị Thẩm An ngăn lại:

- Mời đại nhân lên kiệu.



Thẩm Mặc ban đầu vốn không để ý, hiện giờ mới nhìn thấy ngoài cửa có một cái kiệu bốn người khiêng đâng chờ ở đó, y lấy làm lạ hỏi:

- Cái này ở đâu ra đấy?



Thẩm an cười:

- Là kiệu quan của đại nhân, vừa rồi khi ngài đi vào quan viên của nha môn tuần phủ đưa tới.



Thẩm Mặc cau mày:

- Cưỡi ngựa cũng tốt mà.



- Nhưng đại nhân là quan văn, cưỡi ngựa trong thành còn ra thể thống gì.

Thẩm An nghiêm trang nói:

- Sẽ làm người ta bán ra tán vào đấy.
- Biết ạ, biết ạ, chẳng phải là cửa hiệu nữ trang Bảo Thông Nguyên sao?

Thẩm An hai mắt sáng lên:

- Thiếu gia cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định đưa tiểu cô nãi tới đó, trông nom cả ngày.



Thẩm Mặc cười mắng:

- Ta thấy ngươi nhắm vào nữ khách nhân của người ta mới đúng.

Đứng dậy nói với hai thân binh thành thật:

- Các ngươi cũng ở lại, trông chừng Sắc An, đừng để hắn làm ta mất mặt.



Hai tên thân binh cười:

- Đại nhân yên tâm, hắn mà không thành thực, bọn tiểu nhân thiến hắn.



Thẩm An mặt ủ rũ:

- Ta có phải là gia súc đâu.



- Ngươi chính là con gia súc hai chân.

Thẩm Mặc mắng hắn một tiếng, vuốt má A Man nói:

- Đại thúc đi đây.



A Man mím môi như muốn khóc:

- Đại thúc lừa người ta...

Rồi òa một tiếng rơi lệ.



Thẩm Mặc luống cuống bỏ chạy, phóng ngựa rời thành.



~~~~~~~~~~~~~~~



Lúc này Lang Thổ binh đã hay tin về Ngõa phu nhân, ai nấy trở về doanh trại của mình. Thẩm Mặc biết, đóng ở thành đông, bắc là lính Quảng Tây, đóng ở thành nam, tây là lính Tương Tây, trong đó thành tây là lính Vĩnh Thuận do cho con Bành Minh Phụ, Bành Dực Nam suất lĩnh, thành nam là lĩnh Bảo Tĩnh do Bành Thần Bành Thủ Trung suất lĩnh.



Suy nghĩ một lúc, Thẩm Mặc phóng thẳng tới thành tây của lính Vĩnh Thuận.



Cửa doanh có mấy Thổ binh cầm trường mâu chặn y lại, Thẩm Mặc cao giọng nói:

- Vào thông báo, nói là người mang lương thực tới cho huynh đệ Thổ gia tới.



Đám binh sĩ thấy y mặc quan phục không dám chậm trễ, vội vào báo cái, không lâu sau cha con họ Bành ra, hành lễ:

- Đại nhân thứ lỗi không nghênh đón từ xa được.