Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 64 : Đọ gan

Ngày đăng: 17:41 30/04/20


Đám học sinh ăn xong, có đứa tới vườn nhỏ sau nhà chơi đùa, có đứa quay về phòng, gục mặt lên bàn ngủ trưa.



Cho tới khi trước buổi học chiều, Thẩm tiên sinh mới lại xuất hiện, đứng ở cửa trầm giọng nói:

- Mấy đứa các ngươi ra đây.



Mấy vị đói tới mức bụng trước dính vào bụng sau vội vàng lảo đảo đi ra, đối diện với tiên sinh, đứng thành một hàng.



Liếc mắt qua mặt mấy người một lượt, Thẩm tiên sinh nghiêm mặt lại nói:

- Bất kể các ngươi có kiện cáo gì, các ngươi ở bên ngoài đánh nhau chết thối ta cũng mặc xác! Nhưng chỉ cần bước vào học đường của ta là phải giữ nghiêm quy củ, không được phép có chút sai lệch nào! Nghẽ rõ chưa?



Đám Thẩm Mặc vội đáp:

- Nghe rõ rồi thưa tiên sinh.



- Nếu còn có lần sau, toàn bộ cút hết về cho ta.

Thẩm Luyện vung tay lên:

- Buổi tối viết học quy một trăm lần, bây giờ thì xéo đi căn cơm.

Mấy người như được đại xá, tạ ơn tiên sinh xong chạy tới nhà ăn, chẳng nghĩ tới việc phải viết một trăm lần học quy kia...



Không ngờ Thẩm Luyện lại gọi:

- Đứa tên Thẩm Mặc, ở lại đây.



Dưới ánh mắt "huynh đệ bảo trọng" của Thẩm Kinh, Thẩm Mặc trăm lần không tình nguyện quay người lại, cúi đầu nói:

- Tiên sinh có gì sai bảo ạ?



- Cái xưng hô này ta không dám nhận.

Thẩm Luyện lạnh lùng nói:

- Ta còn chưa nhận lễ bái sư của ngươi kia mà.



"Muốn kiếm chuyện hả?" Thẩm Mặc lòng giật đánh thót, " thiên địa quân thân sư" to nhất cái thế giới này, lão sư chính là một trong số đó, mặc dù y dám mồm mép ở trước mặt huyện lệnh, nhưng không dám làm càn trước mặt Thẩm Luyện, chỉ đành hạ mình nói:

- Học sinh xin bái...



- Không cần đâu.

Giọng của Thẩm Luyện vẫn cữ lãnh đạm:

- Nói thực ra nhé, thực sự là ta không muốn cho cái hạng xảo trá như ngươi tiến vào cái học đường này, tranh cho ngươi làm hư học sinh khác. Cuối cùng đại huynh lấy thân phận gia chủ ép ta, ta mới đồng ý có ngươi tới nghe ké ba tháng.


- Hả?

Thẩm Kinh giật mình choàng tỉnh, vừa lau nước giãi, vừa đứng dậy nói:

- Có học sinh.



- Đọc một bài Kinh Thi cho các đồng môn.

Thẩm tiên sinh nói.



Phải nói Thẩm Kinh đúng là có tài, chỉ nghe hắn lắc lư cái đầu đọc:

- Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu....

Sau đó liền dừng lại một chút, hắn chỉ biết đọc có thế.



Đám đồng môn liền bắt đầu cười trộm, đám Thẩm Trang và tay sai cười to nhất.



- Thẩm Trang đứng lên.

Thẩm tiên sinh nói:

- Giảng giải cho mọi người nghe hai câu Thẩm Kinh đọc.



Thẩm Trang tức thì choáng váng, hắn và Thẩm Kinh như nhau cả, đọc sách cực kỳ tệ. Tới hiện giờ Tứ Thư cũng chẳng đọc nổi thì đừng nói gì tới ý nghĩa của nó.



Nhưng Thẩm tiên sinh lại làm khó hắn, bắt hắn giải thích, Thẩm Trang cũng đánh liều nói:

- Chuyện đại khái là thế này ... Có một cái lồng chim cưu, được treo ở nhà vị tri châu họ Hà...

***

Thằng giải nghĩa liều vãi linh hông.



Quan quan thư cưu

Tại hà chi châu

Yểu điệu thục nữ

Quân tử hảo cầu.



Quan quan kìa tiếng thư cưu

Bên cồn hót họa cùng nhau vang dầy

U nhàn thục nữ thế này

Xứng cùng quân tử sánh vầy lứa duyên.