Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 652 : Tân tướng

Ngày đăng: 17:49 30/04/20


Vừa mới vào Hạ, đó là thời tiết tốt đẹp nhất trong một năm tại kinh thành.



Một trận mưa phùn vừa qua, từ trên mái hiên nhỏ xuống mấy giọt nước mưa, cơn gió mang theo cái mát mẻ chỉ có ở mùa này, từng cành bông liễu dương hoa phất phới theo gió đã không còn thấy nữa, chỉ còn lại mấy bông hoa hướng dương đang quay về mặt trời nở rộ khoe sắc, toàn bộ kinh thành giống như đang chào đón một sức sống mới.



Mấy ngày nay thành Bắc Kinh quả thật đã xảy ra rất nhiều biến hóa, Nghiêm các lão chán nản hồi hương, Nghiêm Thế Phiên bị sung quân Lôi Châu, một tấm biển Lục Tất Cư do Nghiêm Tung và Gia Tĩnh cùng hoàn thành đã được lặng lẽ treo lên trước cửa một cửa hiệu dưa góp, nhưng không một người ai chúc mừng, cũng không một ai quang cố, điều này đã làm vị thiếu đông gia gọi Trương Đức Quý phải lo lắng.



Nhưng tất cả điều này không thể hấp dẫn bằng biến hóa của nội các, ngay cái hôm Nghiêm Tung rời khỏi kinh, Gia Tĩnh liền bổ nhiệm Từ Giai làm nội các thủ phụ, Thiếu phó kiêm Thiếu sư. . . Trên thực tế, Từ Giai đã là quyền thủ phụ nửa năm rồi, tuy nhiên danh bất chính thì ngôn bất thuận, cho nên vẫn theo khuôn phép cũ, chẳng qua là khép mình duy trì cục diện mà thôi. Thế cho nên rất nhiều người đều cảm thấy, ông ta và Nghiêm Tung không có gì bất đồng, đều là dựa vào tán huyền tu, tả thanh từ, vuốt mông ngựa mà được lên, vậy có đổi thành ông ta làm thủ phụ, chẳng qua cũng là người đốt lò gặp phải kẻ bán ngói, đều là một loại hàng.



Nhưng cử động của Từ Giai đã làm cho họ mở rộng tầm mắt --



Ngày đầu tiên chính thức nhậm chức, ông ta ở trong trực lư của mình tại Tây Uyển -- chính là trực lư trước kia hoàng đế xây cho Nghiêm Tung, hiện tại ban cho Từ Giai để cho ông ta nghỉ ngơi -- trên vách tường trắng Từ Giai đề bảng thư tam ngữ rằng: Dĩ uy phúc hoàn chủ thượng, dĩ chính vụ hoàn chư ti, dĩ dụng xá hình thưởng hoàn công luận! bất kể người nào đi vào gian trực lư này đều có thể thấy được ba hàng chữ to bắt mắt này.



Không hề nghi ngờ, đây là tuyên ngôn đầu tiên sau khi Từ Giai đăng thủ quỹ tịch*, biểu lộ cho hoàng đế và bách quan thái độ chính trị và phương châm trị quốc thi chính của ông ta.

*quỹ tịch: chỉ chức vị tể tướng.



Sau đó trong thủ phụ huấn dụ đầu tiên của ông ta đối với lục bộ Cửu khanh liền minh xác nói ra nguyên tắc hành sử quyền lực thủ tướng của mình Sự đồng chúng tắc công, công tắc bách mỹ cơ, chuyên tắc tư, tư tắc bách tệ sinh, cho thấy mình sẽ không lộng quyền độc hành, cần thiết khiêm tốn tiếp thu ý kiến của mọi người.



Ngay sau đó, ông ta lấy thân phận thủ phụ, trong tấu chương tạ ân trình lên Gia Tĩnh đã khuyên giải hoàng đế rằng: Thải dư luận lợi tiện giả bạch nhi hành chi, hy vọng hoàng thượng rộng đường ngôn luận, coi trọng, cổ vũ cùng bảo hộ dư luận, đối với có người thượng tấu thì phải trả lời rõ cộng thêm thẩm tra, nếu như sự việc lớn mà có thực thì phải xử lý ngay, Sự đại tắc diệc bạc kỳ trách nhi dung chi, ý là, cho dù nói có sai thì cũng có thể khoan dung, để cổ vũ người trong thiên hạ lớn mật nêu ý kiến.



Những hành động liên tiếp của Từ Giai khi vừa mới nhậm chức tuyệt đối là sớm có mưu đồ, nhất là lựa chọn thời cơ hết sức xảo diệu -- ngay sau khi hoàng đế vừa mới bổ nhiệm ông ta làm thủ phụ, trừ phi gián ngôn của ông ta là đại nghịch bất đạo, bằng không hoàng đế sẽ không thể bác bỏ, bởi vì đó chẳng khác nào như hoàng đế tự vả vào mặt mình, thừa nhận mình dùng người không thích đáng. Nhưng dù sao Từ Giai chú ý lấy nhu thắng cương, không có khả năng được voi đòi tiên, không có lợi dụng trạng thái vô địch ngắn ngủi để mà tranh thủ càng nhiều quyền lợi, trái lại lấy tư thái khiêm tốn dĩ uy phúc hoàn chủ thượng để mà đưa ra yêu cầu nho nhỏ này.



Gia Tĩnh mặc dù lòng còn sợ hãi đối với đám Ngôn quan người trước ngã xuống, người sau tiến lên trong đại lễ nghị, nhưng ngẫm lại dù sao cũng là chuyện 20 năm trước rồi, mấy năm nay ngoại trừ ngẫu nhiên có mấy tên không có đầu óc, đại bộ phận quan viên vẫn rất thành thật. Thế là Gia Tĩnh không có bác bỏ mặt mũi của thủ phụ, phê chuẩn tấu của ông ta biểu thị công khai trước bách quan. Xét đến cùng, ông ta đã theo thường lệ khinh thị thần tử của mình, cho rằng, họ không dám nói bậy trước mặt mình nữa.



Nhưng đến tột cùng có dám hay không thì còn phải chờ xem.



~~



Tân quan nhậm chức vừa điểm lên tam bả hỏa, trước tiên không nói hiệu quả làm sao, lập tức làm cho bách quan cả sảnh đường đều tán thưởng, nhất là đám Khoa đạo Ngôn quan càng vui mừng khôn xiết, thề muốn nhổ xuống nanh vuốt ô danh để mà cọ rửa khi Nghiêm Tung cầm quyền, khôi phục lại vinh quang ngày xưa của Ngôn quan.



Nhưng làm cho Từ Giai hết sức thất vọng chính là Khoa đạo Ngôn quan hiện tại tố chất quả thật kém không chỉ một đoạn so với 20 năm trước, đây cũng là điều có thể lý giải, dù sao Nghiêm Tung độc quyền triều chính nhiều năm như vậy, đã sớm đem những tên chuyên môn cáo trạng này phần lớn đổi thành người một nhà rồi, còn lại một bộ phận chính là người của Từ các lão, trong mắt người song phương không có đúng sai, chỉ có đối phương, tất cả lấy lấy lật đổ đối phương là chính, phàm là điều đối phương ủng hộ tất sẽ phản đối, phàm là việc đối phương phản đối tất sẽ ủng hộ.



Nhưng loại sự tình tệ nạn này kéo dài lâu ngày, không phải một sớm một chiều có thể giải quyết, Từ Giai chỉ có thể trước tiên trì hoãn nó, tùy ý cho họ chó cắn chó hết vài nhúm lông, đợi thời cơ thành thục sẽ thu dọn cục diện rối rắm. Nhưng có một số việc không thể hoãn, phải lập tức nhúng tay làm ngay. Ông ta phải nắm chặt thời cơ hoàng kim này, xóa bỏ tham ô, bài trừ tệ nạn, phải thay đổi một bầu khí tượng mới cho Đại Minh triều.



Tổng thể mà nói, Từ Giai tuyên bố muốn nắm ba sự kiện, một là chỉnh đốn lại trị, đây là việc mà vị thủ tướng nào lên đài đều phải tỏ thái độ, giống như vấn đề của quốc gia đều tại lại trị, lại trị thanh thì thiên hạ an, hai là nhằm vào tệ nạn tướng soái biên trấn cắt xén quân lương đã bị phơi bày, giao trách nhiệm cho mỗi quan tỉnh trưởng để lấy đó làm gương, ba là thanh lý diêm chính, bởi vì triều đình mấy năm gần đây tăng thuế khoá diêm chính lên năm thành, khiến Lưỡng Hoài khổ không nói nổi, Từ Giai liền ám chỉ tuần diêm Ngự sử Từ Hồng đệ trình lên nhất thể huỷ bỏ mức thuế khi Nghiêm Tung còn tại nhiệm, khôi phục mức trước kia.




Thường thì Gia Tĩnh sẽ không bác bỏ mặt mũi của ông ta, nhưng lần này hoàng đế suy nghĩ một chút, lại nói:

- Lần trước mệnh Trương Cư Chính và Viên Vĩ cộng thư Bộc nghị chi biện, hắn nói: Tất lấy [Đại Chí] làm đầu! trẫm rất yên lòng a. Hiện tại [Hưng Đô Chí] chưa hoàn thành, sao trẫm nhẫn tâm làm phiền hắn được?



Thấy Từ Giai kinh ngạc, Gia Tĩnh hình như có chút ngại ngùng, an ủi ông ta:

- Như vậy đi, chờ hắn tu xong [Đại Chí], khanh hãy an bài cho hắn một nơi thích hợp, nhằm toàn thành hiếu của hắn

Thoáng dừng lại mới nói:

- Về phần Hàn Lâm chưởng viện, cũng không để cho người khác, để cho một học sinh khác của ngươi là Thẩm Mặc đảm nhiệm đi.



- Tạ chủ long ân.



Từ Giai thống khoái đáp lời, thế mới biết, thì ra cũng giống như Thẩm Mặc ở chỗ mình thì như con ghẻ, Trương Cư Chính tại chổ Gia Tĩnh cũng bị đối xử như con ghẻ thôi.



Xét đến cùng, mặc dù Trương Cư Chính dùng nhanh trí vượt qua cạm bẫy Bộc nghị chi tranh, nhưng khó tránh khỏi sẽ lưu lại cho hoàng đế ấn tượng khen chê chưa nói, sao có thể so với Thẩm Mặc vẫn lấy Tấm lòng son đối với hoàng đế, càng được Gia Tĩnh thích hơn chứ.



Kỳ thật điều này còn phải cảm tạ Nghiêm Tung, nếu không phải lão vạch trần ý nghĩ của hoàng đế trữ tài để chuẩn bị cho tân quân, có lẽ Thẩm Mặc vẫn còn ở nhà đợi việc rồi.



~~



Về phần Quốc Tử Giám Tế tửu thì do Hàn Lâm Thị giảng Từ Vị đảm nhiệm, trở thành người thứ hai của xã Quỳnh Lâm mặc vào hồng bào. Nhưng đối với sự chúc mừng của đồng liêu thì hắn biểu hiện hết sức lãnh đạm, cũng may mọi người cũng biết tính nết của hắn nên cũng không ai khó chịu gì.



Các huynh đệ của xã Quỳnh Lâm cố kéo hắn đến nhà Thẩm Mặc để nói cho hắn vài ba câu, nể mặt bàn tiệc phong phú nên Từ Vị không dở chứng mất hứng, nhưng việc mất hứng vẫn đến sau khi tan tiệc.



Cũng không phải Từ Vị gây nên, mà là Chu Thập Tam đi tới thư phòng của Thẩm Mặc cũng mang đến cho y một tin tức không hay. Hoàng đế hạ thánh dụ, mệnh Cẩm Y Vệ từ hôm nay bắt đầu báo cáo với Đông Xưởng, có việc không cần trình diện hoàng đế nữa.



Nhìn Chu Thập Tam sắc mặt hoảng loạn, Thẩm Mặc thở dài nói:

- Lúc trước khi Lý Phương hồi kinh thì ta đã cảm thấy sự tình có gì không ổn rồi, hiện tại rốt cuộc ứng nghiệm, xem ra thái độ của hoàng thượng đối với nội giám quả thật đã có chuyển biến rồi.



- Đại nhân, ngài phải giúp chúng tôi.

Chu Thập Tam chưa từng hoang mang lo sợ như thế bao giờ, hai nắm tay hắn hết nắm lại buông ra, tiếng hít thở cũng rất nặng nề:

- Nếu như lại để cho Đông Xưởng cưỡi lên cổ chúng tôi nữa, vậy Thập tam thái bảo cùng với các huynh đệ thân tín phía dưới không một ai có thể thoát khỏi một kiếp này rồi.



- Ta biết, ta biết. - Thẩm Mặc chậm rãi gật đầu nói: - Để cho ta suy nghĩ đã, trước mắt thì phải bình tĩnh, nếu như tự rối loạn đầu trận tuyến thì ai cũng cứu không được đâu.